Hiện tại, người trẻ tuổi, thật hung mãnh, Tần Nhạc Minh cười nói:
- Đi thôi đi thôi, thật vất vả gặp được cậu một lần, dù sau cũng phải để cho sóng sau bọn họ mời sóng trước chúng ta một bữa ăn thật thịnh soạn mới được chứ
Mọi người dồn dập gật đầu, cười nói:
- Không sai
- Có được hay không không quan trong, quan trọng là bữa ăn phải đắt! Nếu không trong lòng tôi khó chịu
- Đồng ý, hôm nay ăn cho chết bọn họ
Trần Thương nghe xong, lập tức biến sắc:
- Chờ một chút! Tôi có một đề nghị, chúng ta có thể về nước rồi hả ăn có được không? Hôm nay chịu đựng một bữa KFC được không?
Sau khi nghe xong, Tần Nhạc Minh đã bị choáng:
- Vì sao?
Trần Thương thở dài:
- Chúng ta không thể sáng tạo GDP cho lão Mỹ, đây không phải là tăng thêm áp lực cho quốc gia sao
Lập tức, mọi người bắt đầu cười ha ha.
Cái trò đùa này của Trần Thương, nháy mắt kéo khoảng cách của mọi người gần lại với nhau.
Độ thiện cảm của mọi người cũng tăng gấp bội với Trần Thương.
Nói thật, với tư cách là lão tiền bối, nhìn nhiều người trẻ tuổi mới tham gia vào AATS có nhiều hứa hẹn, tận đáy lòng cũng rất cao hứng
Bởi vì cái gì?
Bởi vì bọn họ xấu hổ
Bởi vì nhóm bọn họ không thể mang tổ quốc theo để vinh quang ở Hội nghị AATS, làm cho đất nước tỏa sáng không nói, thậm chí... Bọn họ đối với khoa Ngoại tim mạch - Lồng ngực, cống hiến cho lĩnh vực này quả thực cũng có hạn.
Thấy người tuổi trẻ khởi sắc, người thế hệ trước trong lòng khó tránh khỏi nhiều cảm xúc một chút.
- Đi thôi, chúng ta cùng nhau đi đến nhà hàng Trung Quốc kia đi
Mọi người dồn dập gật đầu.
- Giáo sư Trần thật là hài hước
Một vị lão sư có nhiều kinh nghiệm trong nghề vừa cười vừa nói.
Trần Thương nhịn không được bất đắc dĩ thở dài, anh thất sự không phải là hài hước mà là anh đang rất nghèo
Cái tên họ Mã kia thật đáng chết, đến bây giờ vẫn không đưa tiền cho mình, không phải nói chờ thêm mấy ngày nữa anh trở về mới đưa.
Hiện tại, Trần Thương thật không có bao nhiêu tiền.
Thế nhưng, da mặt của Trần Thương cũng rất dày
Anh cảm thấy, bản thân đường đường là giáo sư Trần, ra ngoài không mang theo tiền không phải rất bình thường sao?
Mã Vân có mang tiền sao?
Đại Đại có mang tiền sao?
Lãnh đạo có mang tiền sao?
Đương nhiên không cần mang tiền
Nghĩ tới đây, Trần Thương hùng hồn, nhìn về phía mười hai cái phiếu cơm mình dẫn theo, nhìn xem hôm nay ai sẽ trả tiền?
Y
Không sai, chính là chủ nhiệm Từ Tử Minh
Từ Tử Minh nhìn Trần Thương mỉm cười, mùa hè bỗng không rét mà run.
- Giáo sư Trần, Tử Minh, các ngươi vừa mới ăn cơm, nếu không đừng đi, cứ gửi địa chỉ cho chúng ta.
Vương Thông vừa cười vừa nói.
Mọi người dồn dập gật đầu:
- Không sai, chúng tôi chỉ đùa một chút.
Từ Tử Minh gật đầu:
- Được, chính ở đằng kia, một tòa tiểu hồng lâu... Tên là Ngô Đồng.
- Hương vị coi như cũng không tệ, chúng ta cũng là đi theo được nhờ, dù gì Sabrina cũng là Hội trưởng hiệp hội AATS, người ta còn chủ động mời giáo sư Trần ăn cơm
Lời này vừa nói, lập tức mọi người càng thêm ghen tỵ.
Hội trưởng hiệp hội AATS mời Trần Thương ăn cơm?
Mọi người rơi vào đường cùng, chỉ có thể dựng thẳng ngón cái lên lấy đó làm tôn kính, cái gì cũng không nói.
Hiện tại, bọn họ rất phục Trần Thương
Tần Nhạc Minh cười nói:
- Quên đi, chúng ta cũng đừng đi, ăn một chút gần đây, chín giờ tối cũng được phục vụ.
Mọi người dồn dập gật đầu.
Lưu Chí Chu nói với Lưu Toàn:
- Lưu Toàn, đồ của mọi người đều đã nhận, đến chỗ nào nhận?
Lưu Toàn lập tức sững sờ:
- Nhận đồ vật? Nhận đồ vật gì?
Lưu Chí Chu tức giận:
- Chính là thẻ tên này
Lưu Toàn nhìn giáo sư của mình tức giận, lập tức xấu hổ cười một tiếng:
- Chúng ta... Đây là được đưa tới cửa, ngồi ở khách sạn, rất nhanh đã có người gọi điện đưa tới cửa
- Đúng rồi, người ta còn cho người sắp xếp dẫn đường, tài xế, xe sang trọng, còn muốn tặng quà nữa
- Giáo sư Trần không nhận, tôi nói, cứ lấy, cũng đừng từ chối, lần sau đi ra còn không biết lúc nào đâu
Lưu Chí Chu nghe xong, lập tức trừng to mắt:
- Thật sao?
Lưu Toàn đương nhiên gật đầu:
- Đương nhiên
Một bên Vương Thông nhìn không được, nhịn không được nói:
- Được rồi được rồi, chủ nhiệm Lưu, cậu cũng đừng hỏi anh ta
- Tất cả đãi ngộ của anh ta đều là dành cho khách quý, đãi ngộ dành cho khách quý
- Lần này, giáo sư Trần đến tham dự, lại được Hội trưởng chiêu đãi, lại có người quản lý của công ty thuốc tới cửa phục vụ, người nào cũng là khách quý
- Chúng ta một hồi hỏi nhân viên một chút rồi nói sau
Lưu Chí Chu nghe xong, tức giận đến tê cả da đầu, vô cùng ao ước
Ghen ghét! Cảm thấy đau xót
Trần Thương cảm thấy nơi này không tiếp tục ở được nữa, thời gian quá dài nói không chừng sẽ xảy ra nội chiến, vội vàng xin phép rời đi
- Cái này, các vị chủ nhiệm, tôi sẽ không quấy rầy mọi người, đợi lát nữa hội nghị kết thúc, tôi mời mọi người ăn tiệc
- Hôm nay, mọi người nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai xem chúng tôi biểu diễn
Một đám lão giáo sư sóng trước nhìn bọn họ lên Mercedes-Benz... Mercedes- Benz... Rồi cùng nhau ở lại liên tiếp thở dài
- Ôi...
Chênh lệch giữa người với người làm sao lại lớn như vậy chứ?
Lưu Chí Chu đột nhiên nói:
- Ngày mai xem biểu diễn? Biểu diễn cái gì?
Mặt mũi của Tần Nhạc Minh tràn đầy mong đợi nói đến:
- Ngày mai là báo cáo tiến triển mới.
...
Ngày hôm nay là một ngày rất quan trọng với lĩnh vực Khoa Tim Mạch trên thế giới
Hiệp hội (AATS) Khoa Ngoại lồng ngực nước Mỹ vinh dự là chỉ nam (*) cho Khoa Tim Mạch trên thế giới sắp nghênh đón kỳ khai mạc lần thứ 100.
(*): chỉ nam ý chỉ người dẫn đường, luồng sóng mới thay đổi nhận nhận thức của mọi người…
Ở hiện trường hội nghị vào lúc này rất náo nhiệt, ba ngàn người đang ở bên trong hội trường lớn, mọi người đều tề tụ ở nơi đây, đang chờ đợi việc trọng đại sắp được diễn ra ở nơi đây
Trần Thương cũng là lần đầu tiên tham gia, còn là khách quý trong bữa tiệc, thật sự làm cho bản thân có chút khẩn trương.
Hội nghị vừa bắt đầu, trên màn hình lớn đã xuất hiện một ảnh chân dung, đây là Hội trưởng Khoa Ngoại lồng ngực nước Mỹ, đồng thời cũng là nhân tài kiệt xuất cống hiến cho Khoa Ngoại tim mạch
Theo hình ảnh trên màn hình, tiếp tục xuất hiện người kế tiếp
Mỗi một tấm ảnh chân dung xuất hiện, đều là bác sĩ làm kích động lòng người, cũng là nhân vật xuất chúng có rất nhiều thành tựu trong giới y học
Trong bọn họ có người đoạt giải Nobel, có giải thưởng y học Lasker, có giải thưởng y học Albany sinh vật...
Nếu như nói là anh hùng sáng tạo ra thời đại, bọn họ hoàn toàn xứng đáng với cái tên anh hùng lĩnh vực Khoa Ngoại Tim.
Theo hình ảnh liên tục được công chiếu, người ngồi phía dưới, họ liên tục vỗ tay với từng hình ảnh chân dung của các anh hùng, những tràn vỗ tay liên tục vang lên, thật lâu không dứt bên tai
Những hình ảnh kích động lòng người này chính là những vị lãnh tụ tinh thần ngồi phía dưới của mọi người.
Bác sĩ cũng có tín ngưỡng.
Tín ngưỡng tuy không khoa học, nhưng là y học tuyệt đối
Y học là khoa học sao?
Tạm thời giữ nguyên ý kiến.
Bởi vì phạm vi y học quá rộng.