Người phụ nữ còn trẻ, tầm hơn hai mươi tuổi, cách ăn mặc rất thời thượng.
Phía sau người phụ nữ là một người đàn ông đang xách theo vali hành lý, tuổi
tác của hai người cũng tương tự nhau.
Sau khi thấy xe, bọn họ đều có chút kinh ngạc, ngay cả cảnh sát cũng ở kế bên.
- Đồng chí cảnh sát, xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao xe của tôi lại bị người
khác đập?
Người phụ nữ rất tức giận, nhìn vào cảnh sát nhân dân, sau đó mới chú ý đến
đứa trẻ nằm trên mặt đất.
Lập tức biến sắc
- Các người là ai? Con của tôi làm sao vậy?
Mạnh Hi thấy thế, vội vàng giải thích:
- Xin chào, cô là chủ của chiếc xe đúng không?
Người phụ nữ trầm giọng gật đầu, người đàn ông phía sau cũng đi tới.
Cảnh sát nhân dân nói:
- Cô đậu xe ở chỗ này, đứa bé ở bên trong, vị bác sĩ này nói đứa bé có thể là
bị ngất xỉu, cần phải cấp cứu, liền mở kính xe ra
- Những người này đều là chủ nhiệm của trung tâm cấp cứu, bọn họ là người
chuyên nghiệp
Cảnh sát nói cho hai người họ vài câu có ích, sợ chủ xe không nói đạo lý, đến
lúc đó bắt người ta đền tiền.
Nữ chủ xe nghe xong, lập tức nhíu mày, có chút khẩn trương, cũng có chút sợ
hãi:
- Nói bậy? Tôi mới ra ngoài mấy chục phút, thời gian đi đón người, hơn nữa,
tôi còn mở cửa sổ ra một chút.
Người đàn ông ném hành lý xuống dưới đất, trực tiếp chạy thẳng đến bãi cỏ bên
cạnh, khuôn mặt tràn đầy lo lắng hỏi.
- Bác sĩ, con của tôi thế nào rồi?
Trần Thương có chút nhíu mày:
- Tình trạng không lạc quan lắm.
- Bây giờ, nhiệt độ còn chưa hạ xuống, Reeves, xe đã đến chưa?
Reeves liền vội vàng gật đầu:
- Đến rồi, đến rồi, điều hòa cũng điều tiết tốt rồi.
Trần Thương liền vội vàng gật đầu, ngẩng đầu nhìn người đàn ông:
- Anh là cha... của đứa bé?
Người đàn ông vội vàng gật đầu:
- Đúng vậy! Cảm ơn anh, bác sĩ
Người đàn ông rất thức thời, hình thấy hai tay của Trần Thương, đầu tiên là
sững sờ, nghĩ đến những lời bàn tán của mọi người xung quanh, lập tức đã hiểu
rõ
Sau khi thấy một màn này, người đàn ông vô cùng cảm động
- Ai, thực sự là vô cùng cảm ơn anh
Người đàn ông lại nói thêm một câu.
Trần Thương lắc đầu:
- Bệnh viện gần nhất là bệnh viện nào?
- Bệnh viện Sân bay quốc tế thủ đô Bắc Kinh
Hà Chí Khiêm thốt ra.
Trần Thương gật đầu, nói với người đàn ông:
- Đi thôi, trước tiên hãy đến bệnh viện, cụ thể có sống sót hay không, bây
giờ cũng khó mà có thể nói được
Trần Thương cũng không phải đang nói lời đe dọa, điều anh nói thực sự là thật
Tỉ lệ tử vong của sốc nhiệt vô cùng cao, từ 20% đến 70%, mà tỉ lệ tử vomg
những người trên năm mươi tuổi, dưới tám tuổi cao đến 80%
- Nếu như nhiệt độ không thể khôi phục lại như bình thường, hệ thần kinh của
trung tâm đại não nhất định sẽ tổn thương vĩnh viễn
- Bây giờ... ai, có chút khó nói, sau khi đến rồi xem lại đi
Sau khi người đàn ông nghe thấy lời nói của Trần Thương, tim đã lạnh đi một
nửa, mà người phụ nữ đứng sau lưng càng vô cùng sợ hãi
Cô dường như bị hù dọa, âm thanh có chút run rẩy, nhịn không được nói:
- Chuyện này... chuyện này sao có thể, tôi... rõ ràng là đã mở cửa sổ rồi,
hơn nữa... tôi mới rời khỏi chưa được bao lâu...
- Chồng, em...
Sắc mặt của người đàn ông tái xanh, không muốn nói chuyện
Loại chuyện như thế này anh thật sự không biết nên nói cái gì.
- Bác sĩ, làm phiền anh, anh có thể cùng tôi đến bệnh viện được không? Tôi...
tôi vô cùng cảm kích, đúng rồi, vất vả cho anh rồi.
Trần Thương lắc đầu:
- Đi thôi, trước tiên hãy đến bệnh viện.
Đang lúc nói chuyện, Từ Ái Thanh ôm xe bước vào trong chiếc Alpha, không gian
bên trong cũng rộng rãi, Trần Thương theo sát ở phía sau.
Cha mẹ của đứa bé cũng vội vàng theo sau, đối với chiếc Cullinan mấy trăm vạn
kia cũng mặc kệ
Dù sao
Nói câu từ tận đáy lòng, bây giờ để ở đây, cũng sẽ có cảnh sát chuyên môn coi
chừng.
Đây mẹ nó chính là cái đặc quyền đáng chết.
....
....
Từ sân bay đến bệnh viện Sân bay quốc tế thủ đô tầm 10 phút.
Dọc đường đi, không một ai nói chuyện cả.
Người phụ nữ cũng không lên tiếng, trên mặt tràn đầy áy náy.
Mà sắc mặt người đàn ông lại tái xanh, lạnh lùng, không nói một lời.
Trần Thương và Từ Ái Thanh vẫy còn đang giúp hạ nhiệt độ
Điều hòa trong xe là 18°C, gió lạnh thổi vù vù, nhưng vẫn cảm thấy một loại
khí tức vô cùng lo lắng.
Sau mười phút, xe đã đến Bệnh viện Sân bay quốc tế thủ đô, ngừng ở cửa ra vào
của khoa cấp cứu.
Mà lúc này, khoa cấp cứu đã cử người ra, chủ nhiệm khoa cấp cứu thì tự mình
đứng chờ ở cửa ra vào.
Sau khi cửa xe mở ra, Trần Thương là người đầu tiên từ trong xe đi ra.
Từ Ái Thanh ôm đứa bé, cha mẹ đứa bé thì theo sát phía sau.
Sau khi chủ nhiệm khoa cấp cứu thấy Trần Thương, liền vội vàng tiến đến chào
hỏi:
- Xin chào giáo sư Trần, tôi là Tăng Lỗi, chủ nhiệm khoa cấp cứu của bệnh
viện sân bay quốc tế thủ đô
Trần Thương gật đầu:
- Chủ nhiệm Tăng, xin chào, trước tiên hãy đến phòng cấp cứu! Tình huống của
người bệnh có chút nguy hiểm, đúng rồi, nói Khoa nội thần kinh, khoa Nhi cũng
đến kiểm tra một chút.
Tăng Lỗi liền vội vàng gật đầu
Tăng Lỗi và Hà Chí Khiêm có quen biết nhau, Hà Chí Khiêm đã nói ra thân phận
và sức ảnh hưởng của Trần Thương, Tăng Lỗi lập tức sửng sốt
Không nghĩ đến, vậy mà lại là một Phật tôn lớn.
Trần Thương tới rồi, bản thân phối hợp là hết việc rồi.
Sau khi người nhà người bệnh đăng ký, người bệnh cũng được đưa vào phòng cấp
cứu.
Trần Thương vội vàng nói:
- Kiểm tra nhiệt độ một chút
- 39.8°C
Sau khi Trần Thương nghe thấy, lập tức vui mừng, chỉ cần thấp dưới 40°, là có
hy vọng rồi
Nghĩ đến đây, anh vội vàng nói:
- Nhanh chóng xét nghiệm máu, các chất chỉ điểm tim, tiêu cơ vân, máu đông,
chức năng gan thận, chỉ số gây viêm...
- Làm điện tâm đồ, đầu CT...
- Theo dõi ECG
- Lấy oxy
....
Sau khi Trần Thương đi vào, liền bắt đầu gấp gáp chuẩn bị.
Mà lúc này bên phía người nhà cũng vô cùng lo lắng.
- Chồng, em sai rồi...
Lúc này người phụ nữ thật sự sợ hãi.
Người đàn ông lấy tay che mặt, cũng không nói gì.
Không oán hận người vợ, bởi vì có hận thì cũng vô dụng mà thôi.
Chuyện đã xảy ra, tìm ai cũng vô dụng.
Bây giờ chỉ có thể tìm bác sĩ
Nghĩ đến đây, người đàn ông cầm điện thoại lên trực bấm gọi cho cha, đem đầu
đuôi chuyện nói rõ.
Không có bất ngờ gì xảy ra, cha nổi trận lôi đình
Sau khi cúp điện thoại liền vội vàng liên hệ với bệnh viện và bác sĩ tốt nhất
ở thủ đô.
- Anh nói được ai cứu?
- Một vị bác sĩ tên Trần Thương.
- Ai, lão Lý, vận khí của anh thật sự là quá tốt rồi, gặp ngay giáo sư Trần,
chuyện này tương đương với việc anh nhặt được một cái mạng đó
- Tôi phải chuyển viện đến Hiệp Hòa sao?
- Không cần nữa, nghe giáo sư Trần sắp xếp, có cậu ấy ở đây, còn tốt hơn so
với việc anh chuyển viện
Cúp điện thoại, người đàn ông trung niên có chút không tin, sẽ không phải là
Trần Thương đó chứ?
Thế là gọi điện cho con trai hỏi:
- Bác sĩ Trần mà con nói xác định là Trần Thương? Trung tâm cấp cứu?