Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1527 - Chương 4/10

Khi bac si mo hack full
Chương 4/10
 

Người trẻ tuổi vội vàng gật đầu:

- Vâng, đúng vậy cha, chúng ta... chuyển viện sao?

Người đàn ông thở dài:

- Nghe theo giáo sư Trần đi, cha vừa gọi cho thư ký của chủ nhiệm Tiêu, Vệ

kiện ủy, ý của người ta là, may mắn vì đã gặp được giáo sư Trần, nếu không

thì, ai...

- Nên dùng thái độ kính trọng với giáo sư Trần

....

....

Người đàn ông gật đầu, cho dù Trần Thương không có lợi hại như vậy, anh ta

cũng sẽ vô cùng kính trọng Trần Thương, vì anh ấy đã cứu con của mình.

Rồi anh ta nhìn người phụ nữ một cái, lắc đầu, không nói gì cả, có nói cái gì

cũng không làm được chuyện gì, bây giờ quan trọng nhất vẫn chính là con của

anh ta.

Bệnh viện sân bay quốc tế thủ đô xem ra cũng rất tốt, nhưng lại dựa theo quy

tắc ngầm của bệnh viện thủ đô, càng lâu năm lại càng có thực lực nhất

Đừng thấy những bệnh viện 301, 302 trông khá cũ kĩ, thậm chí còn không bằng

những bệnh viện lầu cao thẳng tắp, sàn nhà sáng ngời, nhà vệ sinh sạch sẽ...

Nhưng, người ta thật sự là dựa vào thực lực để mà nói chuyện.

Thật ra, cũng không thể nói bệnh viện sân bay quốc tế thủ đô kém, vì trách

nhiệm của người ta không giống nhau, họ bình thường cũng không có những bệnh

nhân quá nặng, hơn nữa phần lớn thời gian đều là gánh vác những công việc chăm

sóc, kiểm tra y tế.

Nên bạn đâu có thể đặt ra yêu cầu nhiều với người ta.

Nhưng, với tư cách là bệnh viện sân bay quốc tế, cấp cứu ở nơi này mặc dù

thiếu những bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng các thiết bị cấp cứu cần cái gì thì

đều có cái đó

Chuyện này ngược lại đã làm giảm bớt không ít phiền phức cho Trần Thương

Thật ra, sốc nhiệt phân thành hai loại, một loại là sốc nhiệt bình thường, nói

thẳng ra cũng chính là phơi nắng quá lâu.

Một loại khác chính là sốc nhiệt lao lực, cũng chính là cường độ lao động chân

tay lớn dẫn đến sinh nhiệt và mất cân bằng giải nhiệt.

Khoa Nhi bên này vừa vặn kiểm tra xong sọ não, thỉ số máu cũng có

Chuyện này có thể thấy, bệnh viện thật sự rất nhàn, có điều chỉ số máu cũng

không nhìn ra vấn đề gì, tế bào bạch cầu cơ bản cũng bình thường, không có

phản ứng viêm, nhưng điều Trần Thương quan tâm bây giờ chính là có DIC hay

không (Disseminated Intravascular Coagulation), cũng chính là hội chứng đông

máu rải rác trong lòng mạch.

Xác suất của loại này rất cao, một khi xảy ra, chính là đồng nghĩa với chuyện

sẽ không dự đoán chuẩn bệnh

Tình huống cũng sẽ nguy hiểm hơn.

Vì thế, chỉ số máu cũng không nhìn ra chuyện gì.

Có đôi lúc, kiểm tra từng cái từng cái cũng giống như làm từng bài thi trên

giấy

Bài thi xinh đẹp nhất chính là nhìn vào vô cùng sạch sẽ...

Lúc này, kết quả điện tâm đồ của người bệnh đã cho thấy rối loạn nhịp tim

nhanh, vấn đề không lớn lắm.

Siêu âm bình thường, phân suất tống máu (EF) bình thường, hơn nữa Trần Thương

còn đoán rằng nguyên nhân chủ yếu nhất dẫn đến sốc nhiệt tim vẫn là do hệ thần

kinh tổn thương làm chủ, cho nên bây giờ anh cần phải xem hình thái tim, chức

năng thu tâm và tâm trương, thể tích buồn tim, ít nhất là không có tổn thương

nào cho tim.

Kết quả CT đầu không thấy xuất huyết não và phù não, sau đó, anh mới nhẹ nhàng

thở ra thật sâu.

- Giáo sư Trần, nhiệt độ là 38,9°C

Tăng Lỗi hưng phấn nói.

Trần Thương nghe thấy, sắc mặt cũng vui mừng, lại tiếp tục nhẹ nhàng thở ra,

xem ra tình trạng cũng không phải quá nghiêm trọng.

Nếu như theo bình thường, nhiệt độ không hạ xuống 40°C, thì vấn đề quả thật là

rất lớn, bây giờ xem ra vấn đề cũng không tính là quá lớn.

Cộng thêm kết quả kiểm tra trên cơ bản là bình thường, Trần Thương cũng nhẹ

nhàng thở ra, vẫn là cấp cứu kịp thời

Nếu không thì, thật sự không cứu được rồi

Vào lúc này, Trần Thương đã buông lỏng cảnh giác, thì trên mu bàn tay đã

truyền đến từng đợt đau đớn, không nhịn được bất đắc dĩ thở dài.

Thế là, Trần Thương nói với Tăng Lỗi:

- Chủ nhiệm Tăng, hãy tiêm cho tôi, sau đó băng bó.

Tăng Lỗi nhìn mu bàn tay của Trần Thương, nhịn không được chậc chậc lắc đầu.

- Đi chụp phim không?

Trần Thương lắc đầu:

- Không cần, chỉ là bị thương ngoài da, hai ba ngày là khỏi rồi.

- Giáo sư Trần, anh đó! Quá lỗ mãng, chiếc Cullinan này, lúc đó anh đang đùa

sao? Dùng nắm đấm mà đập vỡ thủy tinh! Uổng cho anh làm bác sĩ

- Đẹp trai thì có đẹp một chút, nhưng... anh không biết dùng công cụ sao? Dọc

đường không có gì, thì không thể hỏi các chủ xe khác một chút sao...

Một câu nói khiến Trần Thương sửng sốt

Dùng tay để đập thủy tinh, lẽ nào không biết đi mượn dụng cụ của các tài xế

khác sao?

Mượn không được, còn không thể cướp một cái sao?

Trần Thương cảm thấy, bây giờ bản thân cái gì cũng không thiếu, nhưng lại

thiếu một [bộ não vàng] để đến nâng cao bộ não của chính mình.

Đây là óc heo gì chứ

Thật sự xém chơi tay của mình đến hư, nếu thật thì khóc cũng không cứu vãn

được, nhìn thấy Tăng Lỗi cười bản thân, anh cũng không lên tiếng.

Dù sao... Được khen đẹp trai là được rồi

Sau khi Tăng Lỗi rửa sạch cho Trần Thương, dùng băng gạc băng bó lại.

Trần Thương nhìn tay của mình, đoán chừng có thể nghỉ ngơi mấy ngày rồi, có

điều chỉ là bị thương ngoài da một chút, mặc dù nhìn vẫn rất dọa người, nhưng

hồi phục cũng không cần đến mấy ngày.

Vừa vặn vất vả mấy ngày như vậy, cũng vừa vặn nghỉ ngơi một chút.

- Giáo sư Trần! Nhiệt độ hạch tâm đã hạ xuống 38.5°C

- Ừm, tiếp tục bù nước, hoặc dùng nước muối sinh lí, thêm một chút

indocyanine green (được sử dụng để xác định cung lượng tim, chức năng gan và

lượng máu đến gan, và cho chụp mạch máu mắt)

Trần Thương nhẹ nhàng gật đầu nói.

Nhiệt độ hạch tâm thật ra chính là nhiệt độ của ruột, sai số của chỗ này tương

đối nhỏ, nhưng tương đối khó chịu, dù sao cũng phải sâu khoảng 10cm.

Không bao lâu sau, kết quả kiểm tra đã có, cơ bản là bình thường

Không có hội chứng đông máu rải rác trong lòng mạch, càng không có dấu hiệu

teo cơ, chức năng gan thận cơ bản cũng bình thường.

Có điều, tình trạng cũng không phải rất nghiêm trọng.

Vào lúc này, Trần Thương đi ra bên ngoài.

Sau khi thấy Trần Thương đi ra, hai người nam nữ trẻ tuổi vội vàng đứng dậy.

Người đàn ông lau mồ hôi trên trán, mặc dù điều hòa trong phòng cấp cứu cũng

không tệ, nhưng hiện tại trong lòng của anh ta như lửa đốt.

Đã đến bệnh viện hơn hai tiếng, còn chưa có phản ứng.

- Giáo sư Trần, thế nào rồi? Con của tôi... không sao chứ?

Trần Thương kỳ thật rất muốn nói một câu “Có sao”.

Không phải vì anh muốn có chuyện, mà hy vọng hai người làm cha mẹ như họ quan

tâm con cái một chút.

Nói câu không dễ nghe, may là kịp lúc.

Nếu như đợi hai người họ quay lại, tình huống sẽ khác rồi.

Thậm chí, sau khi quay lại bọn họ cũng không chắc chắn sẽ phát hiện đứa bé xảy

ra vấn đề, có thể sẽ có chút gia trưởng mà nói hùng hồn đầy lý lẽ:

- Nó chỉ là ngủ thiếp đi mà thôi

Trần Thương nói:

- Còn chưa tỉnh lại, nhưng có lẽ vấn đề không lớn.

Người đàn ông nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra, mà người phụ nữ thì như

trút được gánh nặng.

Trần Thương thấy vậy, nhịn không được nói:

- Sau này không nên để đứa bé ở trong xe, mùa hè rất dễ bị sốc nhiệt dẫn đến

mất mạng.

Bình Luận (0)
Comment