Đến Vệ kiện ủy...
Sau khi Reeves Curt đến văn phòng, nhìn thấy mọi người ở hiện trường, không
khẩn trương, mỉm cười, chào mọi người bằng một nghi lễ quý tộc, tự giới thiệu
bản thân.
Tên tuổi của gia tộc Curt vẫn có sức ảnh hưởng nhất định, mặc dù không phải là
rất cao trong những gia tộc phú hào trên thế giới, nhưng vẫn thuộc hàng quái
vật khổng lồ.
- Xin chào, tiên sinh Curt
Tiêu Nhuận Phương với tư cách là chủ nhiệm của Vệ Kiện Ủy, đương nhiên chuyện
này cũng do bà phụ trách.
Reeves gật đầu:
- Chủ nhiệm Tiêu, hôm nay tôi đến là đại diện cho gia tộc Curt, hy vọng có
thể tiến hành duy trì Trung tâm nghiên cứu y học động mạch vành bắc cầu của
giáo sư Trần.
Mọi người nghe xong, lập tức sửng sốt.
Tiến hành duy trì Trung tâm nghiên cứu y học động mạch vành bắc cầu do Trần
Thương chủ trì?
Trong lời nói đã lộ ra rất nhiều tin tức
Mọi người kinh ngạc một trận, tò mò nhìn Reeves Curt.
Tiêu Nhuận Phương nghe xong, cười cười:
- Vô cùng cảm ơn tiên sinh Curt vì đã ủng hộ chúng tôi.
Mọi người xung quanh mặc dù cảm thấy tò mò, nhưng cũng không có quá nhiều mong
đợi, người nước ngoài quyên tặng, nhưng quyên tặng ba năm trăm vạn, thật ra
bọn họ cũng không cảm thấy có gì đặc biệt cả.
Reeves Curt liền nói:
- Gia tộc Curt chúng tôi quyết định quyên tặng 2000 vạn đô la với hạng mục
Trung tâm nghiên cứu y học động mạch vành bắc cầu kia của Trần Thương, giáo sư
Trần.
Trợ lý theo sát phía sau, lấy một phần văn kiện quyên tặng ra.
Mọi người nghe xong, lập tức xôn xao, ngay cả vị lãnh đạo kia cũng ngơ ngẩn.
2000 vạn đô la đó, đây không phải là con số nhỏ đâu, tư nhân ngoại quốc quyên
tặng chưa bao giờ cao đến như thế
Đến cùng Trần Thương có mị lực gì chứ?
Người khác có thể hấp dẫn được sự đầu tư, Trần Thương người ta dứt khoát hấp
dẫn được quyên tiền
Trong lúc nhất thời, mọi người cảm khái không thôi.
Bên này, thư ký vội vàng liên hệ với Trần Thương, đến Vệ Kiện Ủy.
Mặc dù anh có chút không hiểu, nhưng cũng vẫn đến Vệ Kiện Ủy.
Sau khi đi vào, nhìn thấy Reeves và mọi người, còn có lãnh đạo, Trần Thương
không nhịn được sửng sốt.
Sau khi biết được ngọn nguồn, anh cũng trợn tròn mắt.
Không nghĩ đến sau khi Reeves đã cho mình nhiều tiền như vậy, lại còn quyên
tặng nhiều như thế.
Mắt Trần Thương trợn tròn.
Sau đó, lời của Reeves càng khiến mọi người trợn mắt to hơn.
- Các năm tiếp theo, gia tộc Curt chúng tôi đều sẽ quyên góp cho Trung tâm
nghiên cứu y học động mạch vành bắc cầu của giáo sư Trần, trợ giúp trung tâm
vận hành.
Sau khi nói xong, Reeves nắm tay Trần Thương.
- Giáo sư Trần, hy vọng tình bạn giữa gia tộc Curt và anh sẽ tồn tại mãi mãi
Mấy câu nói, khiến tất cả mọi người ở hiện trường đều sửng sốt
Thể diện của Trần Thương thật lớn nha
Hàng năm đều quyên tặng?
Thậm chí có ít người đã động lòng, có cần sắp xếp người vào Trung tâm nghiên
cứu y học động mạch vành bắc cầu hay không?
Nhưng, những người quan tâm cũng ngửi thấy mùi khác biệt.
Tình bạn giữa gia tộc Curt và Trần Thương tồn tại mãi mãi
Mà lại là... sẽ quyên tặng cho Trung tâm nghiên cứu y học động mạch vành bắc
cầu do Trần Thương làm chủ, ý của câu nói này mới sâu xa.
Nghi thức quyên tặng không hoành tráng.
Thế nhưng... Người nên biết thì đều biết hết.
Đối với sự nhiệt tình của Reeves Curt, anh thật không thể từ chối.
Về sau khi lão Curt cần phẫu thuật, bản thân cũng sẽ tận lực giúp một tay
Trở lại văn phòng.
Tiêu Nhuận Phương đứng một bên liền xúc động bởi sự hấp dẫn năng lực của Trần
Thương, hơn nữa cô ta cảm thấy mình quá mất mặt trước Trần Thương
Khi lão lãnh đạo vừa rời đi, cô ta ở ngay trước mặt nhìn Trần Thương nghiêm
túc.
- Trung tâm nghiên cứu y học bắc cầu động mạch vành là hạng mục do cậu phụ
trách này, cậu đã làm rất tốt, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ hạng mục này, cố
gắng ngày càng phát triển cho tốt.
- Mà còn, bên trong chuyện lần này, chính tay cậu tự làm! Còn làm ra được bộ
dáng như thế này, tôi thật sự cảm thấy rất hài lòng.
Câu nói này là nói cho Trần Thương nghe, cũng là nói cho những người xung
quanh nghe.
Reeves thấy thế, nhịn không được bật cười.
Trần Thương cũng không nghĩ tới, bản thân có thể kêu gọi được quyên góp tiền
và làm ra chuyện như thế.
Sắc mặt từng người xung quanh cũng không quá hài lòng, hiểu rất rõ ý của lão
lãnh đạo vừa nói.
Những người này, ai cũng không nên nhắc đến chuyện Trung tâm nghiên cứu y học
bắc cầu động mạch vành.
Trong lúc nhất thời Trần Thương cũng đã hiểu rõ.
Chuyện quyên góp nhìn như đơn giản, nhưng sau này, trên con đường phát triển
của Trung tâm nghiên cứu y học bắc cầu động mạch vành, anh sẽ giảm bớt rất
nhiều phiền phức.
Lão lãnh đạo đã nói như vậy, Trần Thương tin tưởng người bình thường sẽ không
tới gây chuyện.
Lão lãnh đạo vừa đi ra ngoài, lại vòng trở lại, nhìn tay của Trần Thương một
cái, biểu cảm trên mặt khó hiểu nhìn Trần Thương, nhịn không được nói:
- Không có chuyện gì chứ? Về sau làm việc nhớ động não.
Khuôn mặt của Trần Thương đỏ lên, không nghĩ tới lão lãnh đạo cũng biết chuyện
này, cái này... Xem như chuyện này ai ai cũng biết
- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ bị thương ngoài da
Nói xong, còn nhút nhích ngón tay một phen cho ông ta nhìn thấy, Tiêu Nhuận
Phương liền gọi Trần Thương đến văn phòng mình.
- Cậu hãy nhìn mình một chút xem, người đã lớn như vậy, mai mốt có làm việc
gì cũng đừng gấp, cứ từ từ
Tiêu Nhuận Phương nhìn Trần Thương, vừa cười vừa nói, Trần Thương xấu hổ cười
một tiếng:
- Tôi biết rồi, cảm ơn chủ nhiệm Tiêu.
Tiêu Nhuận Phương nói:
- Lãnh đạo đã đồng ý thông qua xét duyệt, quyết định cứ sẽ chi 20 tỷ cho hạng
mục này trong vòng 3 năm, hãy làm cho thật tốt.
- Đúng rồi, về sau... Bảo vệ tốt chính mình, bây giờ cậu cũng không phải là
một người trẻ tuổi bình thường nữa, nếu như cậu xảy ra chút chuyện gì, hơn hai
mươi tỷ của chúng tôi dành cho hạng mục này sẽ rất uổng công.
Sau khi, hai người nói chuyện phiếm một phen, Trần Thương đang chuẩn bị rời
đi.
Vào lúc này, đột nhiên Tào Ngu điện thoại đến.
- Giáo sư Trần, cậu đang ở chỗ nào?
Trần Thương sững sờ:
- Bộ trưởng Tào, tôi đang ở Vệ Kiện Ủy nói chuyện với chủ nhiệm Tiêu.
Tào Ngu lập tức sửng sốt một chút, cũng không hỏi tại sao:
- Tôi lập tức đi qua.
Nói xong, Tào Ngu không có hỏi cái khác, trực tiếp cúp điện thoại.
Không bao lâu, anh ta gấp gáp tiến vào văn phòng, sau lưng mang theo một trợ
lý.
- Giáo sư Trần, mừng cậu đã về nước
Tào Ngu vui vẻ ôm lấy Trần Thương, anh hơi sửng sốt một chút:
- Làm sao vậy? Bộ trưởng Tào?
Tào Ngu đang muốn nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy trên tay Trần Thương bọc một
lớp băng gạc, lấp tức biến sắc
- Cậu... Tay cậu bị làm thế nào vậy?
Trần Thương còn chưa kịp nói, Tiêu Nhuận Phương liền đưa cho Tào Ngu một cái
video.
- Anh hãy xem sẽ biết
Sau khi Tào Ngu xem xong, chẳng những không có vui vẻ hoặc xúc động, ngược lại
là trực tiếp giật mình.
Anh ta cúi đầu, nhìn tay của Trần Thương, sắc mặt của anh ta xanh xám lại, nửa
ngày không nói gì.
Trần Thương thấy thế, cũng trợn tròn mắt, anh nhìn có chút không hiểu chuyện
gì đang xảy ra.
Đến cùng là có chuyện gì?