Ông ấy có chút do dự, suy nghĩ một chút có thể nói hay không, cảm thấy cũng không có vấn đề, cái này mới nói:
- Khi đó là thời kì đặc thù, chúng ta đều phải bí mật nghiên cứu, bên ngoài có đặc vụ, mấy đồng chí ra ngoài làm việc liền bị bắt.
- Những đồng chí này sợ mình bị bắt có thể bị đối phương dùng thuốc gay mê, tiếp theo rò rỉ cơ mật quốc gia, liền cắn răng một cái, vì thế bắt đầu rèn luyện ý chí, thử rất nhiều biện pháp, thuốc mê cũng thử qua...
Mọi người nghe xong, lập tức nổi lòng tôn kính, biểu cảm trên mặt phức tạp, không biết nên nói cái gì.
...
...
Trần Thương cũng không có vội trở về nhà, mà đi gặp Reeves một chút.
Dù sao cũng là đại gia, quyên tặng cho mình nhiều tiền như vậy, nếu như không nói chút gì đó, Trần Thương cũng thấy không đúng phép.
Nên mời anh ta đi uống trà chiều.
Reeves đi cùng với trợ lý đến, sẵn đem mấy món đồ từ nước ngoài đến, như những món đặc sản.
Ví dụ như mấy cân cà phê chồn, còn có một chút xì gà Cu Ba thượng hạng, và một nước hoa xa xỉ của phương Tây, thêm một chút trứng cá muối cao cấp.
Mặc dù là ‘đặc sản’, thế nhưng Trần Thương cũng không có ưa thích gì mấy món quà đó.
Nhưng Reeves quá nhiệt tình không thể từ chối những món đặc sản kia được, cũng phải đành nhận.
Thế là, toàn bộ quà tặng bày đầy trong phòng.
Trần Thương thở dài, mau chóng mua cái biệt thự
Nếu không người khác tặng quà sẽ không có chỗ để
Khụ khụ...
Ông Tần hai ngày này hoàn toàn đảm nhiệm vai trò đầu bếp.
Buổi chiều Trần Thương tan làm, cùng Tần Duyệt đi mua sắm.
Đên khi trở về, trong tay xách theo bao lớn bao nhỏ, còn có món ăn, thấy trong phòng quá nhiều đồ vật, tất cả mọi người sửng sốt một chút.
- Đây là cái gì?
Ông Tần thuần thục đi đến hòm rượu bên cạnh.
Trần Thương cười cười:
- Một chút đặc sản nước Mỹ được bạn con tặng, mở ra xem một chút đi.
Trần Thương cũng chưa mở ra.
Ông Tần cười cười, đi vào bên trong gian phòng, nói:
- Buổi tối tôi sẽ làm món Tương cho mọi người! Mua chút ớt cựa gà.
Ký Như Vân liền đi mua đồ, mà Tần Duyệt giống như mèo con, vui vẻ mở ra cái va li và nhìn có gì bên trong.
- Những cái hộp này thật là tinh xảo, tôi đều không nỡ mở ra.
Trần Thương cười cười, chẳng qua anh ấy nghe Reeves nói một chút quà tặng có cái gì, cụ thể cũng chưa nhìn đến.
Sau khi mở hộp ra, Tần Duyệt đột nhiên kinh ngạc thốt lên.
- Má ơi, đây là... là cà phê chồn sao?
Ký Như Vân nghe xong, nheo mắt, mặc dù bà ngẫu nhiên thích uống chút cà phê, rất có lực hấp dẫn, nhưng bà ở trước mặt Tần Duyệt lại biểu cảm thản nhiên một chút, không phải là cà phê chồn chính hãng sao?
Nhịn xuống
- Quao, đây không phải nước hoa Dior sao? Làm sao có tận mấy chai! Nguyên bộ đây này
...
- Trời ạ, khăn lụa này, Hermes sao, được đặt làm riêng, mẹ nhìn xem, cái này phù hợp với mẹ này
Ký Như Vân nhịn không được, quá mệt mỏi, không đành lòng
Đây cũng là của con rể, chồng con gái mình thôi, có cái gì xấu hổ.
Thế là cả hai người phụ nữ vui vẻ cùng nhau mở quà.
Thỉnh thoảng truyền đến một tràng thốt lên, Tần Duyệt vui đến nỗi sự hiện diện của mọi người.
Trần Thương nhịn không được nhìn sang Ký Như Vân, nói thầm một tiếng, không có tiền đồ
Nhiều đồ vật một chút, đã bị thu mua trở thành như vậy
Người lớn như vậy, thật mất mặt...
- Y? Đây là rượu gì? Laffey? Đây là Lafite?! Năm 1982... Lafite Năm 82?
Ông Tần sững sờ, trong lòng rối ren nhảy loạn lên, phải nhịn xuống, nhất định phải nhẫn lại
Khẳng định là giả
- Y! Lại còn nhiều như vậy, tất cả đều là Lafite năm 82
- Không đúng, còn có đây là cái gì? Romanee Conti? 1947?
- Đây là... Rượu vang Château Mouton 1945?
Ông Tần nắm chặt tay lại.
- Mẹ ơi, mẹ hãy nhìn bình rượu này thật đẹp, tối nay chúng ta cùng nhau uống cái này, cổ bảo Lafite, rượu vang đỏ 1787
Lập tức, trong phòng bếp truyền đến một tiếng ầm.
Ba Tần Duyệt cũng nhịn không được nữa chạy ra, nhìn từng rương rượu đỏ, ông ấy rung hết cả người
Sở thích của ông ấy là uống chút rượu nên ông ta cũng có nghiên cứu về rượu.
Sau khi, ông ấy nghe thấy Tần Duyệt nói cái kia cổ bảo Lafite 1787, cũng nhịn không được nữa chạy ra
- Đặt xuống, đặt xuống! Chậm thôi
- Một chai này hơn hai mươi vạn đô la đấy
Đi ra về sau, ông ấy nhìn cả phòng rượu, trợn mắt há hốc mồm:
- Ông trời ơi... Tôi là đang nằm mơ sao?
Lão Tần khuất phục rồi
Từ Tần kiêu ngạo thành công trở thành đầu bếp Tần
Không có chuyện gì mà một chai rượu ngon không thể giải quyết được, nếu như không được, vậy thì một thùng, mười thùng...
Lúc rời khỏi, Ký Như Vân càng nhìn Trần Thương thì càng vui vẻ, khăn lụa trên cổ rất lóa mắt, biểu tượng của Hermes cũng rất dễ nhìn thấy, mặc dù là mùa hè những vẫn đeo trên cổ, không phải vì chuyện khác, mà chính là vì khoe khoang
Mà lão Tần thì lưu luyến không rời, nhìn rượu mà than thở
Bây giờ, lão Tần làm gì còn muốn làm viện trưởng hay hiệu trưởng gì đó
Phải nom nớp lo sợ còn chưa nói đến, bận đến tối tăm mặt mày
Lẽ nào làm một con cá muối không tốt hay sao?
Lúc không có chuyện gì làm, với một chai Lafite năm 82, một điếu xì gà Cuba, uống một ngụm cà phê chồn, sau đó ôm một đứa cháu trai...
Những ngày tháng như thế không tốt sao?
Có đứa con rể xuất sắc ưu tú như vậy, bản thân còn muốn phấn đấu làm cái gì chứ?
Đáng tiếc
Lý tưởng chỉ để ngắm, hiện thực mới là lẽ sống.
Lão Tần đã quên mất bản thân còn có một đứa con gái áo bông tim đen: Tần Duyệt ‘cùi chỏ hướng bên ngoài’
Trên phương diện làm thế nào để chung sống hòa thuận với con rể, lão Tần đã làm rất nhiều bài kiểm tra.
Thậm chí còn trong đêm mua một quyển sách ở Dangdang:《 Làm thế nào để chung sống ung dung thản nhiên với con rể thổ hào và lấy lòng con rể mà không đánh rơi giá trị của chính mình》.
Tên sách rất dài, nội dung cũng phong phú đa dạng như tên sách vậy
Lúc lão Tần đang muốn chuẩn bị tốt mọi thứ cho tương tai.
Ông tuyệt đối không nghĩ đến, chuyện ngăn cách ông chung sống hòa thuận với con rể vậy mà không phải là Trần Thương, mà là đứa con ruột thịt của mình, Tần Duyệt.
- Ba, mai là thứ hai rồi, ba hãy sớm trở về đi! Ba đã nghỉ mấy ngày rồi
- Trở về ba nhất định phải làm việc cho thật tốt để kiếm tiền, mỗi ngày ba khám cho 100 người bệnh, phí đăng ký là 50, mỗi ngày ba có thể kiếm được rất nhiều tiền đó... con sẽ tích góp thật tốt
- Ba, ba hãy nhanh chóng trở về đi! Làm việc thật tốt
....
Nghe thấy lời của Tần Duyệt, tim lão Tần như bị đao cắt.
Ba cũng chỉ mới đến có hai ngày, thế nào lại thành mấy ngày chứ?
Nhìn thấy Tần Duyệt và Ký Như Vân vui vẻ đuổi mình đi, trong lòng lão Tần chỉ có đúng một suy nghĩ: Dẫn Tần Duyệt về kiểm tra quan hệ cha con
Cho dù Tần Duyệt cũng đã 30, thì lão Tần cũng không thèm để ý đến
Ông vô cùng nghi ngờ, rốt cuộc có phải là con ruột của chính mình hay không, bản thân có phải là ba ruột hay không
Cũng còn may, Trần Thương đã lặng lẽ nhét mấy chai rượu đỏ vang ngon vào cốp xe.
Trong lúc nhất thời, lão Tần không kìm được nước mắt, đứa con rể tốt
Bản thân phải đứng trên cùng một mặt trận thống nhất với Trần Thương.