- Kết quả hội trưởng người ta cảm thấy áy náy, liền nói cho Trần Thương cậu ấy làm chức vụ hội trưởng, kết quả tên tiểu tử này quá bận rộn, nên chỉ đảm nhận chức Phó hội trưởng
Tần Hiếu Uyên vui vẻ, nói.
Hiện tại, Trần Thương là người làm cho ông ta cảm thấy vinh dự, nở mặt nhất.
Trước đây, viện trưởng Tần rất ít khoe khoang, lắc mình một tí trở thành cha vợ có đứa con rể rất ưu tú, hiệu trưởng Tần đi đâu cũng khoe khoang, cuồng con rể.
Đàm Lập Quốc nghe, sau đó cũng có chút sửng sốt, có chút xúc động:
- Tiểu Trần thật rất lợi hại, cũng mới có bao lâu, đã phát triển đến tình trạng như vậy
- Thế nhưng... Thuốc này với cà phê chồn có quan hệ gì?
Tần Hiếu Uyên cười ha ha một tiếng:
- Không sao, tôi sẽ kể cho ông nghe một chút.
Đàm Lập Quốc tức giận liếc mắt.
Lão Tần cười nói:
- Cũng không thể nói không liên quan, đây không phải đi họp sao? Tiểu Trần bọn họ chuẩn bị trở về nước, kết quả ngồi trên máy bay, đang chuẩn bị cất cánh, liền bị cản lại.
- Cháu gái của Thị trưởng New York, thiên kim tiểu thư mắc chứng Fallot cần phải phẫu thuật, nhưng tất cả chuyên gia, hội trưởng, phó hội trưởng của hiệp hội AATS căn bản không có cách nào giải quyết.
- Sau đó chỉ có thể để cho Trần Thương ra tay, ông Curt, thị trưởng New York, người ta vì muốn kéo dài thời gian cất cánh của máy bay, sau đó nhờ Trần Thương đến làm phẫu thuật
- Phẫu thuật rất thành công, sau đó ông Curt để cho con của ông ấy dùng máy bay tư nhân đưa Trần Thương về nước, còn mang theo rất nhiều quà tặng.
- Đúng rồi, tôi nói chuyện này cho ông biết, ông cũng đừng nói cho người khác biết, gia tộc ông Curt người ta đã nguyên tặng cho Trung tâm nghiên cứu y học bắc cầu động mạch của Trần Thương 2000 vạn đô la
Đàm Lập Quốc nhìn dáng vẻ nói chậm rãi của Tần Hiếu Uyên, sau khi ao ước, ngược lại xúc động một tiếng:
- Chúng ta già rồi! Lão Tần...
- Những người trẻ tuổi thế hệ sau rất có tương lai.
- Ông hãy xem ông một chút, từ trước đến nay có khi nào ông khoe khoang chuyện gì. Vậy mà bây giò cả ngày đều khoe khoang Trần Thương không ngớt cái miệng.
Tần Hiếu Uyên thấy thế, đốt một điếu thuốc, nếm thử hít một hơi:
- Xuỵt... Đúng vậy, thế hệ chúng ta bây giờ đều đã già hết rồi.
- Đúng vậy, hai chúng ta đã ngây người 10 năm ở cái đơn vị này? Tôi tới ông cũng tới
Đàm Lập Quốc cười cười:
- Ai nói không phải chứ! Chúng ta làm cũng mười năm, tương tự cũng đấu nhau kéo dài hết mười năm.
- Nhưng, ai có thể nghĩ tới rằng tôi không bao giờ thua Tần Hiếu Uyên, thế nhưng hôm nay lại thua con rể của ông, Trần Thương
Nói đến đây, hai người nhìn nhau, đột nhiên nở nụ cười ha ha ha.
Sau khi, ông ta nói ra những lời này, hai người ngược lại thân thiết với nhau nhiều hơn.
Tần Hiếu Uyên cũng cười ha ha:
- Đúng vậy, ngay cả ông còn bị con rể tôi chơi ngáng chân ở đây.
Đàm Lập Quốc nhịn không được nói:
- Ông, cái tên này, thật là mang thù, lại nói, vàng thật không sợ lửa, nếu như một cửa này Trần Thương đều không qua được, có thể rơi vào trong mắt Tần Hiếu Uyên ông sao?
Hai người lại lần nữa nở nụ cười.
Sau một lúc lâu, Đàm Lập Quốc tiếp tục nói:
- Nói thật, tôi vẫn cảm thấy khi làm với ông vẫn rất thoải mái, thình lình đổi người, chuyện này tôi còn chút không thích ứng.
Tần Hiếu Uyên nghe xong lời đó, nhịn không được hỏi:
- Tôi đoán chừng trễ nhất tháng chín, công việc bên này sẽ toàn bộ được bàn giao, làm sao? Ông có tin tức? Hiện tại, đã xác định được người nào sao?
Đàm Lập Quốc gật đầu:
- Đúng, có chút tin tức, tôi nghe nói không phải người của Đông Dương chúng ta, có thể sẽ phái người khác xuống, khả năng là Phó hiệu trưởng Đại y học khoa Kỳ Dương sẽ được điều xuống dưới này.
Nghe thấy lời này, Tần Hiếu Uyên đột nhiên sửng sốt một chút, nhíu mày:
- Xác định?
Đàm Lập Quốc lắc đầu:
- Cũng không xác định, dù sao hiện tại cũng biết rõ, Tỉnh Nhị Viện là một miếng mồi béo bở. Ai cũng muốn tới đây làm cái ván cầu, muốn làm việc, làm nghề một cách chân chính nói thật là có không nhiều.
Tần Hiếu Uyên nghĩ tới đây, đột nhiên hỏi:
- Ông làm sao biết được dự định này?
Ánh mắt của Đàm Lập Quốc kiên định cười cười:
- Vậy về sau bảo cháu rể tôi bảo kê tôi, nói không chừng còn có cơ hội giúp một chút.
Tần Hiếu Uyên thấy thế cười cười:
- Buổi tối hôm nay đi đến nhà tôi, tôi sẽ mở một chai rượu ngon tiếp đãi ông
Có câu nói này của Tần Hiếu Uyên, cũng làm cho trong lòng của Đàm Lập Quốc yên tâm phần nào.
Mục đích hôm nay đã đạt được.
Ông hi vọng sau khi ông rời đi Đàm Lập Quốc có thể giúp đỡ Trần Thương một cái.
Dù sao ‘huyện quan bất như hiện quản’, chuyện lớn hay chuyện nhỏ của bệnh viện vẫn do viện trưởng quyết định.
Trần Thương có thực lực, người bình thường tới khẳng định sẽ không đối xử hẹp với anh ấy.
Nhưng viện trưởng người ta cũng có tính toán của riêng mình.
Mọi chuyện không thể nào như ông ấy mong muốn.
Quan trọng nhất chính là, những chuyện này liên quan đến danh lợi, khẳng định sẽ có rất nhiều phiền phức.
Thế giới này rất hiện thực, không có đơn giản như vậy.
Nhưng, có Đàm Lập Quốc trợ giúp, Tần Hiếu Uyên liền có thể yên tâm.
Vào lúc này, điện thoại vang lên.
- Hiệu trưởng Tần, hiện tại Trần Thương bảo vệ luận án gặp phải một chút vấn đề.
Tần Hiếu Uyên nhận điện thoại đến, nghe thấy xưng hô, liền biết là bên kia đại học.
- Vấn đề gì?
Chủ nhiệm Bộ phận nghiên cứu sinh Quan Vĩ nhịn không được nói:
- Căn phòng trước đây chuẩn bị của chúng ta không thể thực hiện, phải thay một căn phòng lớn hơn
Tần Hiếu Uyên nghe xong, lập tức sững sờ:
- Một người bảo vệ còn muốn đổi phòng lớn để làm gì?
Quan Vĩ có chút bất đắc dĩ, mấy ngày nay, các chuyên gia đến báo danh tham gia bảo vệ luận án trong tỉnh cũng không ít.
Mà còn, hôm nay Quan Vĩ liên tiếp nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, rất nhiều chuyên gia trong cả nước đều biết đến Trần Thương sẽ bảo vệ luận án tốt nghiệp, đều hi vọng sẽ được tham gia dự thính.
Giữa các trường học vốn có hợp tác với nhau, tất nhiều trường học thậm chí phái rất nhiều chuyên gia tới học tập.
Quan Vĩ cũng không thể từ chối, chỉ có thể xin Tần Hiếu Uyên quyết định.
Nhưng, Quan Vĩ cân nhắc đến Tần Hiếu Uyên vừa mới nhậm chức, liền đem chuyện này phân tích nói:
- Hiệu trưởng Tần, là như vậy, trường học chúng ta là một trưởng rất mẫu mực được rất nhiều trường học muốn hợp tác và kết nói, luận văn được duyệt của chúng ta cũng sẽ đưa ra ngoài cho những trường học này xét duyệt, thậm chí còn phải mời chuyên gia giáo sư đến tham gia.
- Hiện tại, Trần Thương bảo vệ luận án tốt nghiệp, người ta đều chủ động tới tham gia, chúng ta bên này cũng không thể từ chối
Quan Vĩ tiếp tục nói:
- Hơn thế nữa, giữa trường học chúng ta và các trường học khác có mối quan hệ khá là mật thiết, nếu như từ chối không đồng ý...Cũng không tốt lắm, sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới các mối quan hệ này.
- Vì lẽ đó, tôi nghĩ chúng ta nên đổi một căn phòng lớn hơn để cử hành buổi bảo vệ luận án tốt nghiệp.
Tần Hiếu Uyên nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên
Đúng thế
Con rể của ông bảo vệ luận án tốt nghiệp, chuyện này có thể giống nhau sao?