Tiêu Lĩnh đứng ở nơi đó, nhìn người ghi chép cùng với người thẩm vấn, trầm giọng hỏi một câu:
- Ghi xong chưa?
- Toàn bộ ghi chép rõ ràng
Tiêu Lĩnh nhìn Trần Thương:
- Giáo sư Trần, những tin này... Có thể tin được bao nhiêu phần trăm?
Trần Thương cũng đắn đo khó định:
- Cơ bản không sai biệt lắm, nhưng... Cụ thể rất khó đoán, vì sử dụng scopolamine, sau đó người bệnh có thể sẽ tiến vào trạng thái bản thân tạo ra một ảo giác, lời của bệnh nhân sẽ căn cứ vào tình huống ký ức mà não bộ đã được tiếp thu phản xạ ra.
Sau khi Tiêu Lĩnh nghe xong, nhẹ gật đầu, liếc mắt ra hiệu với người bên cạnh:
- Không nên hành động quá hấp tấp, khiến cho đối phương cảnh giác.
Mà lúc này, bên trong gian phòng ngoại trừ Tiêu Lĩnh, chỉ có bốn người là Trần Thương, Dư Dũng Cương, La Hữu Tài, Ngô Đồng Phủ.
Tiêu Lĩnh nhìn mọi người một cái:
- Các vị giáo sư, chuyện hôm nay... Vô cùng quan trọng...
- Nhất định phải giữ bí mật, bất cứ người nào cũng không được nói chuyện ngày hôm nay ra
...
...
Sau đó từ bên trong phòng cấp cứu đi ra, mọi người liền thay đổi biểu cảm lập tức, giả bộ có chút thất vọng.
Mà bây giờ, dáng vẻ của Tiêu Lĩnh càng thêm bất đắc dĩ, bên trong ánh mắt xen lẫn sự tức giận, che giấu đi đủ loại cảm xúc.
Sau khi Tiêu Lĩnh đi ra, không nói một lời.
Điều này làm cho người nhà đối phương đội nhiên trong lòng vui vẻ trở lại, mặc dù không đến mức cười ra tiếng, nhưng... Cái này cũng đã đủ để cho bọn họ hài lòng.
Người vợ có xương gò má cao môi mỏng, hai mắt tàn khốc, không lưu tình chút nào hỏi:
- Cục trưởng Tiêu, hỏi ra thứ gì rồi sao?
Tiêu Lĩnh nhíu mày:
- Đây là công việc của chúng tôi, việc đó không có bất cứ mối quan hệ nào với các người.
Người vợ liền lắc đầu:
- Không có quan hệ gì với tôi sao? Cục trưởng Tiêu, hiện tại chồng của tôi chính là bệnh nhân, xin đừng quấy rầy chồng tôi nghĩ ngơi, nếu như cục trưởng Tiêu có chứng cớ xác thực, thì hãy đến đây! Nếu như chồng tôi có chuyện không hay xảy ra, tôi tuyệt đối sẽ khởi tố các ngươi, đến lúc đó, một nhà già trẻ chúng tôi, cục trưởng sẽ nuôi sao?
Tiêu Lĩnh lập tức đáp lại:
- Hiện tại, hắn vẫn còn thời gian bị tạm giam, cho dù là ở bệnh viện, cũng như thế
Luật sư lắc đầu:
- Pháp luật có quy định chúng tôi có thăm hỏi quyền lợi, mà bây giờ cục trưởng Tiêu vẫn còn chưa có lệnh bắt giữ
Trần Thương thấy thế, cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc này, bọn họ đi ra bên ngoài, điều gia đình họ quan tâm nhất không phải là chồng, người nhà của họ còn sống hay đã chết sao?
Đây chính là dùng thuốc trừ sâu tự sát
Cô ấy làm vợ vậy mà cứ muốn hỏi có chứng cớ hay không, chứ không phải là có cấp cứu kịp hay không?
Nghĩ tới đây, Trần Thương không nhịn được có chút xúc động muốn chửi.
Nhưng, cục trưởng Tiêu biểu hiện lại càng làm cho người nhà đối phương sáng hai mắt lên
Ông trực tiếp tức giận hai tay lắc một cái, hung hăng đánh xuống đất:
- Mấy người hãy nhớ kỹ
Nói xong, Tiêu Lĩnh đứng dậy ra ngoài, bấm còi xe phát động, lái rời khỏi bệnh viện
Nhìn thấy ánh mắt sáng lên của đám người nhà này
Bên trong ánh mắt của người vợ còn kèm theo mấy phần hài lòng.
- Bác sĩ, chồng của tôi hiện tại như thế nào?
Hiện tại, người vợ mới nhớ đến nam thanh niên nằm bên trong phòng cấp cứu kia mới là chồng của cô ta
Trần Thương như có điều suy nghĩ nói:
- Vẫn còn đang hôn mê, chưa thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, đây là thông báo bệnh tình nguy kịch, cần cô đến ký tên.
Lần đầu tiên, anh nhìn thấy cô ta sững sờ, s mặt liền biến sắc, hai mắt muốn giả vờ vô thần, có thể là... Trong lòng cô ta lại đang rất vui mừng.
Trần Thương rất muốn nói cho cô ta biết:
- Muốn cười thì cứ việc cười đi, đừng kìm nén
Không sai
Giống như lúc này cô ta chỉ hi vọng chồng của mình hãy chết đi.
Bởi vì, chỉ có người chết mới có thể không nói lời nào.
Không bao lâu, cô at tùy ý ký tên, rồi rời đi với gia đình, không có làm ầm ĩ.
Nhưng, đột nhiên bệnh viện lại có một tên tội phạm nhập viện, về thực chất chuyện này có chút không thoải mái.
Trần Thương nhìn cảnh sát đang trông coi một cái, nghi ngờ hỏi câu:
- Cụ trưởng Tiêu trước đây làm cái gì?
Đối phương hạ giọng, nhỏ giọng nói:
- Trước đây cục trưởng Tiêu đã làm nội ứng
Lời này vừa nói, Trần Thương lập tức sửng sốt một chút, trách không được kỹ năng diễn xuất của cục trưởng Tiêu lại như thế, đúng là người có tài năng diễn xuất
Sau khi, cục trưởng Tiêu trở về liền bố trí nhiệm vụ liên quan một chút.
Vụ án này lại lần nữa thăng cấp, khẳng định cần phải có sự hiệp trợ của cục công an thủ đô cùng nhau xử lý.
Nhưng, hai ngày này bọn họ cũng không có bất cứ tin tức gì.
Nam nghi phạm này cũng đã tỉnh lại, được đưa đến phòng ICU giam giữ, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, luôn có sự giám sát của cảnh sát 24/7.
Nhưng dù vậy, các tiểu hộ sĩ bọn họ vẫn còn có chút bối rối, dù sao đây cũng là người bị tình nghi
Người của tổ chức có thể tìm tới cửa hay không?
Mà sau ngày thứ tư, Tiêu Lĩnh bị ép phải thả nam nghi phạm ra, cần đến bệnh viện một chuyến.
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm
Trần Thương lại biết, khả năng hành động này mới muốn bắt đầu.
...
...
Tháng chín cũng đã đến, bệnh viện bắt đầu thông báo tuyển dụng nhân sự.
Thông báo tuyển dụng của khu vực phía bắc đều vào cuối năm, người tốt nghiệp cũng rất nhiều, các đơn vị cũng đã bắt đầu nhận nhân sự.
Không giống phía nam, vào mùa xuân và mùa thu, các học sinh vẫn còn chưa có tốt nghiệp đã tìm được đơn vị làm việc lý tưởng, sau khi tốt nghiệp thuận lợi vào nhậm chức, giảm bớt không ít phiền phức.
Mà phương bắc sau khi các học sinh tốt nghiệp, kiểu gì cũng sẽ đối mặt các loại lo lắng với ưu phiền, chờ đợi mỗi bệnh viện tuyên bố thông báo tuyển dụng.
Trung tâm Cấp cứu thủ đô với tư cách là Bệnh viện Trung tâm Cấp cứu trọng điểm quốc gia, vô cùng thiếu nhân lực, tự nhiên cũng đăng tin thông báo tuyển dụng.
Mà quan trọng là phòng ban bệnh viện đang trong giai đoạn phát triển, cần thay đổi quy hoạch, mỗi phòng ban điều sẽ liên tục điều chỉnh nhân tài.
Nhưng, Trần Thương gần đây cũng quan tâm chuyện tuyển dụng nhân sự
Đơn vị tuyển dụng tỉnh Đông Dương bây giờ còn chưa có tin tức.
Hiện tại, bệnh viện vẫn còn trong giai đoạn thống kê danh sách, tiếp đó chờ đợi tin tức cụ thể từ tỉnh.
Nhưng Trần Thương bên này cũng đã bắt đầu làm kế hoạch.
Bản thân anh sang năm trở về, sau đó tòa nhà mới bắt đầu được dùng, khẳng định phải cần rất nhiều nhân tài.
Trung tâm Cấp cứu cũng không phải giống như trước đây là một khoa cấp cứu nhỏ nhôi.
Bất luận là nhân tài cao cấp hay thuộc khóa tốt nghiệp này, Trần Thương bên đều bàn bạc về vấn này một chút thật tốt với chủ nhiệm Lý Bảo Sơn.
Anh nhìn đồng hồ, dựa theo nhịp độ cũ cũng phải đến tháng 10 mới có tin tức
Trong danh sách biên chế đơn vị tỉnh có thể là do tỉnh quyết định việc tuyển nhân sự.
Nhưng, bên phía Thủ đô bắt đầu từ rất sớm, hiện tại trong sáu khoa của trung tâm cấp cứu cũng xảy ra nhiều biến động rất lớn
Cấp cứu tổ 3 được thành lập từ tiểu tổ của ba khoa cấp cứu.