Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1653 - Chương 1651: Tôi Có Thể Bảo Vệ Anh

Khi bac si mo hack full
Chương 1651: Tôi Có Thể Bảo Vệ Anh
 

Thế nhưng, có rất ít bác sĩ đứng trên toà án để đối thoại như vậy.

Thậm chí, Trần Thương có một loại ảo giác.

Anh phát hiện, sau khi ông lão qua đời, sự bực bội và oán hận trên khuôn mặt của các thành viên trong gia đình họ thậm chí còn ít hơn lúc ông lão còn sống...

Thậm chí còn có một loại dáng vẻ đã bỏ được một gánh nặng lớn và sự vướng víu.

Tòa án rất xem trọng chuyện này

Cùng lúc đó, trong quá trình thẩm tra vụ án, tòa án đã ủy nhiệm cho Trung tâm giám định tư pháp thực hiện chứng thực đối với bản án.

Hơn nữa, đồng thời cũng mời chuyên gia phân hội Khoa Tiêu hóa của Hội Y học Trung Hoa làm tổ chuyên gia, để tiến hành giám định thời gian chữa trị lần này.

Tương tự, bệnh viện đã mời Trần Thương làm trợ lý người làm chứng trên tòa

Đối với chuyện này, bây giờ Trần Thương đang tập hợp tình huống chữa trị của người bệnh.

Hai ngày này, Lý Việt đều lo sợ bất an.

Mặc dù anh tự nhận bản thân đã dốc hết toàn lực vì bệnh nhân.

Hai ngày về nhà một lần, thời gian ông lão không ổn định cũng không dám về nhà.

Nhưng lần này bị kiện lên tòa, còn... phải bồi thời 200 vạn

Mặc dù anh chỉ cần bù ra một phần nhỏ trong đó, không đến 20%, số còn lại sẽ do bệnh viện và phòng ban giải quyết, nhưng đây cũng là mấy chục vạn

Thế nhưng đối với người đang mang trên lưng thế chấp như Lý Việt mà nói, đây quả thực là tra tấn

Dù sao... Trong trường hợp tranh cãi về chữa bệnh, những trường hợp như thế này, bệnh viện thua kiện chiếm đa số

Có rất nhiều ví dụ sinh động, một số bác sĩ thậm chí còn bị trầm cảm khi không chịu thừa nhận thất bại, một số thì tự tử bằng cách nhảy lầu.

Một vị bác sĩ sau khi đỡ đẻ trên tàu lửa, sau khi cứu sống mẹ con, bởi vì đứa bé mới sinh xảy ra mộ vài vấn đề nhỏ mà đã bị kiện lên tòa, cuối cùng tiền phạt hơn một trăm vạn, sau đó đối phương chọn tự sát

Bởi vì cô ấy cảm thấy: Nhân gian không đáng để hoài niệm.

Trong quá trình thẩm tra vụ án như thế này, chuyện phá hủy tuyệt đối không chỉ là kinh tế của bác sĩ, càng nhiều hơn đó chính là sự tin tưởng.

Một khi thẩm tra kết thúc, phán quyết người nhà bệnh nhân thắng kiện, bệnh viện thất bại.

Chuyện này đối với bệnh viện mà nói, chỉ là bồi thường, còn đối với Lý Việt mà nói, lại là một đả kích nặng nề.

Tinh thần và thể xác bị đả kích nặng nề

Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Lý Việt đã sụt 3-4kg.

Trần Thương được mời làm chuyên gia, tiến hành biện hộ cho bệnh viện và Lý Việt.

Lúc này đây, tất cả mọi người ở khoa Cấp cứu đều tức giận

Lão Dư và lão Mã nhìn thấy Trần Thương, không nhịn được nói:

- Trần Thương, cố lên

Anh nhìn qua Lý Việt, cười cười, kiên định nói:

- Hãy tin tưởng tôi, tôi có thể bảo vệ cho anh

.....

…..

Lý Việt nhìn thấy nụ cười tự tin của Trần Thương, cũng cười cười xấu hổ.

- Làm phiền cậu rồi

Trần Thương lắc đầu:

- Không phiền.

Khuôn mặt của Dư Dũng Cương không hề có cảm xúc, tâm trạng không tốt, bị cáo cấp cứu là chuyện bình thường.

Có lẽ do chúng ta phạm sai lầm, họ kiện chúng ta là chuyện có thể hiểu.

Sau khi chúng tôi đã dốc hết toàn lực, còn cảm thấy chúng tôi đã sai, thậm chí dùng cái này để lừa tiền, chuyện này thực sự khiến cho người khác thất vọng đau lòng

Hơn nữa, môi trường hiện tại cũng đã góp phần tạo nên sự kiêu ngạo của một luồng gió không lành mạnh nào đó.

Để bọn họ cho rằng bệnh viện không muốn làm lớn chuyện lên, thậm chí còn muốn sắp xếp ổn thỏa.

Buổi trưa, Ngô Đồng Phủ gọi điện đến.

- Vĩnh Cương, chuyện này...

Ngô Đồng Phủ quyết định xem xét kỹ hơn.

Kết quả trước khi phát ra âm thanh, Dư Dũng Cương đã liền nói:

- Viện trưởng Ngô, lần này tôi không định nói với bọn họ nữa

- Nếu như đã làm náo loạn đến tòa án, vậy thì hãy gặp mặt trên tòa án đi.

Ngô Đồng Phủ nghe thấy, không nhịn được cười cười:

- Được rồi, trước tiên ông đừng nóng nảy như thế, tôi gọi điện cho ông là có ý này.

- Tôi đã mời ông Kim, cố vấn pháp luật của bệnh viện, để ông ấy đến hỗ trợ ông trong chuyện này.

Nói đến đây, Ngô Đồng Phủ chắc như đinh đóng cột nói:

- Không có chuyện gì thì chúng ta không muốn gây sự, không có nghĩa là chúng ta sợ gặp phải chuyện phiền phức

- Lần này trực tiếp phong tỏa hồ sơ bệnh án, kiện chúng ta ra tòa, thậm chí là giám sát định phương để tìm kiếm, thực sự khi dễ người khác

- Tất cả các chi phí kiện cáo lần này bên bệnh viện sẽ phụ trách, ông bảo Lý Việt hãy yên tâm, cậu ấy sẽ không có bất kỳ tổn hại nào

Cúp điện thoại, Dư Dũng Cương đột nhiên cảm thấy trong lòng như một đám lửa đang cháy rực.

Ngay cả Lý Việt sau khi nghe thấy âm thanh điện thoại của viện trưởng, cũng vô cùng kích động

Con người chính là như vậy, cần sự khẳng định và cảm giác thân thuộc.

Phòng ban, bệnh viện lần này sẽ không để cho bản thân oan ức, sẽ đứng về phía mình, như vậy là đủ rồi

Thời gian mở phiên tòa đã đến, rất nhiều truyền thông cũng bắt đầu quan tâm đến chuyện này.

Tranh chấp giữa bệnh viện và bệnh nhân luôn là nguồn tin tốt để thu hút các tiêu đề.

Bệnh viện và người bệnh luôn đối lập nhau trên các phương tiện truyền thông.

Mà bây giờ, khi bọn họ xuất hiện trên tòa án, loại đối lập này cũng đã bị phóng đại vô hạn.

Chuyện này đối với truyền thông mà nói, như là con mèo ngửi thấy mùi tanh.

Lúc Dư Dũng Cương dẫn theo nhóm người Lý Việt, lão Mã và Trần Thương xuất hiện ở cửa tòa án, một đám người đã dồn dập vây quanh.

- Xin chào, chúng tôi là phóng viên của Báo chiều xx, chủ nhiệm Dư, tôi muốn hỏi một chút, ông cảm thấy như thế nào đối với vụ kiện cáo lần này.

- Bác sĩ Lý Việt, xin hỏi, anh có gì muốn nói về việc bị cáo ra tòa lần này?

- Giáo sư Trần, lúc này anh ra tòa, sẽ đứng về phía nào? Chính nghĩa hay là bệnh viện?

Các câu hỏi của truyền thông không xem là quá bén nhọn, nhưng mà khắp nơi đều có cạn bẫy.

Nhóm người Dư Dũng Cương vốn dĩ không định trêu chọc những người này, thế nhưng sau khi nghe xong những câu hỏi này, Dư Dũng Cương dừng bước chân lại.

Ông ta quay người nhìn về phía truyền thông, nói:

- Lý Việt là một bác sĩ giỏi, là một anh hùng đã nhiều lần tham gia các hoạt động cứu viện, là một bác sĩ trẻ ưu tú của thủ đô, và là một bác sĩ giỏi được tuyên dương trong Đại lễ đường Nhân dân

- Đối với chuyện lần này, tôi chỉ muốn nói một câu: Những người kia có dụng tâm khác, thì các người cứ việc phóng ngựa đến đây! Các người xem lần này tôi có sợ hay không?

- Là một chủ nhiệm khoa, tất cả phương án chữa trị của Lý Việt tôi đều tham gia vào tôi cho rằng đây là một phương án cấp cứu tiêu chuẩn ưu tú, không có vấn đề gì cả, mà trong lần chữa bệnh này, người nhà không tích cực điều trị đã trở thành nhân tố trực tiếp dẫn đến bệnh nhân tử vong.

- Tôi muốn nói, ai cho rằng chúng tôi là quả hồng mềm có thể để cho các người nắm giữ, thì xin hãy ghi nhớ, bệnh viện chỉ cần không làm ảnh hưởng đến trình tự cấp cứu bình thường, thì sẽ không sợ hãi hoặc là e ngại về biểu hiện vụng về của các người

Trong lúc nói, giọng của Dư Dũng Cương cao và mạnh mẽ, khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy rõ ràng

Bình Luận (0)
Comment