Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1697 - Chương 1695: Năng Lực Đặc Biệt

Khi bac si mo hack full
Chương 1695: Năng Lực Đặc Biệt
 

Kỳ thật Trần Thương cảm thấy giống như khi đàn ông nhìn thấy video người khác bị thương chỗ hiểm đều sẽ cảm giác dưới háng căng chặt, đây là biểu hiện của cảm giác kèm (synesthesia), tiếp tục nói:

- Tôi biết chị đang lo lắng điều gì, lo lắng những biến chứng của bệnh đó, kỳ thật... Chị rõ ràng là quá lo, nếu chị có biến chứng bệnh, sẽ xuất hiện ngay từ đầu lúc mắc bệnh, mà không phải kéo dài tới hiện tại mới bị.

- Thậm chí, chị có thể hiểu là, đây là trời cao tặng một phần lễ vật cho chị.

Nghe thấy Trần Thương nói như vậy, Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, không có việc gì thì tốt rồi

- Giáo sư Trần, bệnh của tôi là do đâu mà ra?

Trần Thương cười bất đắc dĩ:

- Bất cứ vấn đề gì đều không thể giải thích rõ ràng, chúng ta đều thói quen cho nó là bởi vì gen

Tần Duyệt nghe vậy, không nhịn được xì một tiếng bật cười.

Giang Nam cũng sửng sốt một chút, nở nụ cười.

Lúc này, mọi người cũng đều thả lỏng tinh thần, không có việc gì lớn.

Giang Nam pha trà cho mọi người, hương thơm đặc trưng riêng có của hoa nhài, khiến cho người cảm thấy rất thoải mái.

Giang Nam không nhịn được nở nụ cười:

- Kỳ thật, có một đoạn thời gian, tôi cảm thấy chính mình bị bệnh tâm thần.

- Sau lại... Sau khi tôi đi tới thủ đô, tôi lại bắt đầu cho rằng bản thân có năng lực đặc biệt

- Như vậy xem ra, tôi là thật sự có bệnh

Tần Duyệt nghe vậy, gật đầu nói:

- Chẳng qua... Đàn chị cũng quá vất vả, vốn dĩ bác sỹ cố vấn tâm lý đã giống như ‘thùng rác cảm xúc’, như chị như thế sẽ càng khổ sở càng vất vả hơn người khác.

Giang Nam thừa nhận Tần Duyệt nói rất có đạo lý.

- Ừ, cho nên hiện tại một ngày chị chỉ nhận một ca cố vấn cho một người bệnh.

- Thời gian còn lại, chị cần để giải phóng tâm trạng cho bản thân.

Tần Duyệt tò mò hỏi:

- Trần Thương, cơ chế hình thành của chứng bệnh này là như thế nào?

Trần Thương mỉm cười:

- Việc này vẫn là bởi vì khi vỏ đại não xử lý tin tức từ các cảm giác thị giác, khứu giác, xúc giác,… xảy ra dị thường, trong tình huống bình thường, đại não sẽ tự động loại bỏ một số ít liên tiếp thần kinh cảm giác mà nó cho rằng không cần thiết, gọi là hiệu ứng cắt chi. Mà có rất ít người, bởi vì gen khuyết tật, đại não cũng không sẽ loại bỏ những liên tiếp thần kinh không cần thiết này, do đó khiến cho bọn hắn đạt được càng nhiều cảm giác hơn so với người bình thường; loại cảm giác này kết hợp với hình ảnh giả thiết 3D hiện thực do đại não xây dựng, hình thành nên cảm giác “đồng cảm như bản thân cũng bị” càng mãnh liệt hơn so với người bình thường.

…………..

Trần Thương từng xem qua một số phim khoa học viễn tưởng bom tấn.

Còn có một số:

Nói nhân loại là chủng tộc bị phong ấn.

Nói nhân loại kỳ thật có thiên phú phi thường, có được đủ loại năng lực thần kỳ.

Nhưng đã bị phong ấn gen

Cho nên không thể biểu hiện ra rất nhiều năng lực đặc dị.

Trong tình huống hiện tại, cách nói đùa này thoạt nhìn có vẻ thực sự có chút... Trùng hợp

Kỳ thật, rất nhiều thời điểm, bệnh tật gây ảnh hưởng xấu đối với cơ thể.

Ví dụ như người mắc chứng Mirror-touch synesthesia, trong sinh hoạt đều sẽ gặp phải áp lực và nỗi đau khổ ở những mức độ khác nhau.

Nhưng, đối với Giang Nam, lại trở thành một điểm ưu thế, cô ấy là bác sĩ tâm lý, lại có năng lực hoàn toàn cảm nhận được nỗi đau khổ của người bệnh.

Điều này không chỉ khiến cho cô ấy trở thành bác sỹ tâm lý kiên nhẫn nhất, có tâm huyết nhất để chữa khỏi cho người bệnh.

Đồng thời, ở trong quá trình giao lưu trị liệu người bệnh, cũng có thể giảm bớt sự đau khổ do cảm giác kèm (synesthesia) của bản thân

Bởi vì... Khi trị liệu cho người khác, kỳ thật cũng chính là trị liệu cho chính mình

Giữa trưa, Giang Nam đặt bàn ở một nhà hàng, rất có danh tiếng.

Không thể không nói, hiện giờ Giang Nam mới hơn ba mươi tuổi, mà đã có địa vị nhỏ ở ở thủ đô.

Thật ra... Người có tiền thì cũng nhiều lo âu.

Có một người bác sĩ tâm lý có thể thấu hiểu phiền não của người có tiền như vậy, thật tốt

Tần Duyệt tò mò hỏi:

- Đàn chị Giang, chị... đã có người yêu chưa?

Giang Nam đỏ mặt:

- Chị… Có đôi khi chị luôn là có thể cảm giác được đối phương có ý tưởng khác.

Vừa nói ra lời này, Tần Duyệt tức khắc trừng lớn đôi mắt, rất tò mò

Lúc ăn cơm, Tần Duyệt vội vàng ý bảo Trần Thương né đi:

- Chồng ơi, anh đi mua cho em… Tùy tiện mua thứ gì, anh né tránh một lúc

Vẻ mặt của Trần Thương tức khắc hiện lên chút không biết nên làm sao

Em tìm cớ mà cũng không thèm nghĩ kỹ rồi mới nói sao

Sau khi ý bảo Trần Thương rời đi, Tần Duyệt trừng lớn hai con mắt tràn đầy sự tò mò:

- Chị Giang, lúc “dê xồm” nhìn chị, chị có thể cảm nhận như thế nào?

Giang Nam đỏ mặt, mắt trợn trắng:

- Chị có thể cảm giác được trong cái đầu nhỏ đang miên man suy nghĩ của em này, chứa đựng một đống ý nghĩ gì

- Được rồi, chị lại không phải có thuật đọc tâm, chị chỉ là có cảm giác tương đối nhạy bén thôi

Tần Duyệt thất vọng thở dài.

Giang Nam thấy Tần Duyệt mất mát, không nhịn được đau lòng hỏi:

- Em muốn biết cái gì?

Tần Duyệt hai mắt tỏa sáng, thấp giọng nói thầm ở bên tai Giang Nam:

- Em muốn biết...

Giang Nam nghe một hồi, tức khắc mặt đỏ như trái cà chua

...............

Lúc ở chung với Giang Nam, Trần Thương phát hiện anh và Tần Duyệt đều rất thả lỏng, đây thật là một người phụ nữ rất biết thấu hiểu và đau lòng người, ngồi ở trong xe, Tần Duyệt không nhịn được nói:

- Haiz, em thật hâm mộ đàn ông các anh

Trần Thương đang lái xe lập tức ngồi thẳng sống lưng, mắt nhìn thẳng, sợ chính mình bị Tần Duyệt moi móc khuyết điểm.

- Anh nói xem, đàn chị Giang tốt như vậy, vừa hiền huệ, vừa có khí chất, am hiểu lòng người, người phụ nữ tốt đẹp như thế, cưới được về nhà thì tốt biết bao

- Nếu em là đàn ông, tuyệt đối sẽ cưới đàn chị Giang về nhà

Trần Thương không nhịn được mắt trợn trắng:

- Thế anh thì phải làm sao bây giờ?

Tần Duyệt tức khắc bật cười ha ha:

- Nếu em là đàn ông, em tuyệt đối sẽ xử lý anh trước tiên

Trần Thương cạn lời:

- Anh nào có gây sự với em?

Tần Duyệt vui vẻ nói:

- Vì anh quá ưu tú mà, anh nói xem, chỗ nào chỗ nào của anh đều ưu tú như vậy

Trần Thương tức khắc vui vẻ

Gần nhất luôn là được Tần Duyệt khen nịnh một cách đa dạng, khiến cho anh có chút tò mò, không nhịn được hỏi:

- Vợ à, không phải là em mang thai chứ?

Tần Duyệt tức khắc sửng sốt:

- Em không có

- Làm sao vậy? Chẳng lẽ phát hiện... gần đây em có “tình thương của mẹ” sao?

Trần Thương mắt trợn trắng:

- Anh gần đây... phát hiện em ngốc không chịu nổi, không phải người ta nói “có thai thì ngốc ba năm” sao

Tần Duyệt nghe thấy những lời này, cũng không tức giận, ngồi dựa lưng vào ghế:

- Ai da, ngốc thì ngốc đi, có anh thông minh là đủ rồi, hiện tại em cứ muốn ngốc ba năm

Về nhà nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi tối dẫn theo Tần Duyệt đi ăn lẩu.

Cuối cùng, bữa ăn trưa là cao cấp, hương vị cũng không tồi, nhưng mượn lời Tần Duyệt nói chính là không bình dân, vẫn là ăn lẩu tốt hơn

Quen thuộc nước lẩu cay + cà chua, ăn đổ mồ hôi đầm đìa

Hai người thừa dịp trời tối đi xem một bộ điện ảnh, sinh hoạt cũng coi như là vui vẻ thú vị.

Có lẽ sinh hoạt đơn giản như vậy cũng thật sự rất hạnh phúc, nếu có thể thêm một đứa con, vậy càng thêm hoàn mỹ.

Bình Luận (0)
Comment