Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1712 - Chương 1710: Anh Có Bệnh?

Khi bac si mo hack full
Chương 1710: Anh Có Bệnh?
 

Trần Thương đang lúc chuẩn bị làm thế nào để tăng điểm của Ngô Huy lên cấp đại sư.

Chu Hoành Quang tìm đến anh

Thì ra, cách lúc bình chọn viện sĩ, chỉ còn thời gian một tháng.

Lần này, Chu Hoành Quang đã chuẩn bị đầy đủ.

Mà mục đích Chu Hoành Quang tìm Trần Thương không phải bởi vì chuyện khác, mà hy vọng anh có thể trợ giúp ông hoành thành một ca phẫu thuật cải tiến.

- Giáo sư Trần, tôi tổng hợp cấy ghép lá gan thành một quyển sách, hy vọng cậu có thể giúp tôi viết tựa đề, thuận tiện cải thiện một chút

Trần Thương nghe xong, không hề sửng sốt.

Bởi vì... dường như bình chọn viện sĩ đã đến, bản thân anh còn có nhiệm vụ bồi dưỡng viện sĩ nữa.

Ba người Cung Đại Trân, Từ Tử Minh và Chu Hoành Quang....

Trần Thương cảm thấy, mặc dù bản thân không có tư cách để tranh chức viện sĩ, thế nhưng hoàn toàn có thể để cho các học sinh của mình làm viện sĩ đó

Đến đi, tranh cử viện sĩ thân yêu

.........

Bên trong phòng làm việc riêng của Trần Thương, Chu Hoành Quang ngồi ở phía đối diện, hai chân chụm lại, hai tay đặt trên đùi, mở to mắt nhìn chằm chằm vào anh, có chút thận trọng

Vô cùng giống một học sinh đang bị giáo viên phê bình sửa bài

Nhưng, tình huống lúc này kỳ thực cũng không kém gì lúc đang chấm bài tập.

Trong tay của Trần Thương cầm một quyển sách, tên làCấy Ghép Lá Gan.

Quyển sách này Chu Hoành Quang đã viết rất nhiều năm, vốn dĩ dự định là sẽ xuất bản vào năm ngoái, nhưng năm ngoái vừa đúng lúc nhìn thấy một ca phẫu thuật lá gan của Trần Thương ở Bệnh viện Trung tâm cấp cứu tỉnh Đông Dương.

Lúc đó trong chớp mắt Chu Hoành Quang đã bị Trần Thương làm thức tỉnh, có một loại cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

Nhưng... Sau đó ông phát hiện một chuyện vô cùng bất lực.

Từ sau khi ông quen biết Trần Thương, khiến cho kế hoạch xuất bản sách của ông phải lùi lại

Nhưng sự ngạc nhiên cũng không ngừng dừng lại, đặc biệt làPhẫu Thuật Cấy Ghép Lá Gan Từ Nguồn Gan Cơ Thể Sống Của Người Thânmà Trần Thương nghiên cứu ra trong khoảng thời gian trước.

Loại thuật thức này được tạo ra khiến cho giá trị quyển sáchCấy Ghép Lá Gan của Chu Hoành Quang bay vọt lên.

Nếu như nóiCấy Ghép Lá Gantrước đây chỉ có 60 điểm, vậy thì bây giờ đã trực tiếp bay vọt đến khoảng 80 điểm.

Khoảng thời gian này Chu Hoành Quang không hề nhàn rỗi.

Ông tập hợp lại các ca bệnh của cả nước, tự mình tham gia vào các ca phẫu thuật, chính là vì để nghiệm chứng ca phẫu thuật này có tính khả thi và giá trị lâm sàng.

Thời gian hơn hai tháng, vô cùng có ích đối với Chu Hoành Quang.

Cho dù là lý giải về cấy ghép lá gan hay kiến thức về ngành học, đều trải qua một quá trình biến đổi dần dần.

Sau khi trở về, việc đầu tiên mà Chu Hoành Quang làm chính là nghiêm túc tổng hợp lại các số liệu lâm sàng.

Sau đó, ông đã không ngủ không nghỉ dốc lòng viết ra quyển sách này

Vốn dĩ Chu Hoành Quang tâm chí mạnh mẽ cảm thấy, lần sau sau khi nhìn thấy Trần Thương, ông nhất định sẽ khiến cho cậu ấy có một loại cảm giác lau mắt mà nhìn khi chiêm ngưỡng.

Thế nhưng... Sau khi đến, Trần Thương vẫn không nhìn ông, trong lòng ông liền chột dạ.

Anh đọc quyển sách, cứ luôn cảm thấy có chút chói chang, cúi đầu nhìn xuống, là chân của Chu Hoành Quang đang run.

Trần Thương để sách xuống, nhìn chằm chằm vào Chu Hoành Quang mười giây đồng hồ, cuối cùng... không nhịn được hỏi:

- Chủ nhiệm Chu... ông... phía dưới của ông có bệnh sao?

Chu Hoành Quang lập tức sửng sốt, mặt đỏ lên

Giáo sư Trần này sao có thể nói bậy như thế chứ, phía dưới của tôi sao có thể có bệnh được

Nhưng... Giáo sư Trần lợi hại như vậy, lẽ nào bản thân thực sự có bệnh sao?

Mấy ngày nay, Trung tâm cấp cứu luôn có một tin đồn, giáo sư Trần nhìn chằm chằm vào một bệnh nhân 19 tuổi, nói: Cậu ta bị bệnh AIDS

Kết quả kiểm tra của máy móc là âm tính, nhưng... Giáo sư Trần làm cho máy móc phục, ra một kết quả dương tính

Chuyện này được truyền khắp Trung tâm Cấp cứu.

Bây giờ trên đường đi, mọi người đều đứng xa mà nhìn Trần Thương, sợ đối phương lại đột nhiên nói một câu:

- Anh có bệnh

Nhưng... Giáo sư Trần lại nói phía dưới của mình có bệnh...

Nghĩ đến đây, mặt của Chu Hoành Quang đỏ lên, trong lòng lập tức hoảng hốt.

Tôi làm sao có thể có bệnh được?

Chu Hoành Quang căng thẳng hỏi:

- Giáo sư Trần... Cậu nói tôi có bệnh gì chứ?

Trần Thương nhìn chằm chằm vào Chu Hoành Quang, phát hiện chân của ông càng run dữ dội hơn, không nhịn được nói:

- Nghe nói run chân là một loại biểu hiện của hội chứng chân không nghỉ (RLS), ông có biết không?

Chu Hoành Quang nghe thấy lời nói của Trần Thương, hai tay dùng sức, đè bắp đùi lại, dọa ông một phát, còn tưởng là bệnh gì nữa, run chân sao...

Thật là một chuyện lớn

Chu Hoành Quang không nhịn được thở phào.

- Không sao, giáo sư Trần, run chân có lợi cho tuần hoàn máu, sách này của tôi cậu cảm thấy thế nào?

Trần Thương quan tâm nhìn vào Chu Hoành Quang, thật lòng mà nói, anh cũng không muốn bản thân không dễ dàng gì mới bồi dưỡng ra một học sinh viện sĩ, mà lại đột nhiên bị bệnh, chuyện này quá tệ rồi

Nghĩ đến đây, Trần Thương nói:

- Vẫn nên chú ý, gần đây tôi đọc được một bản báo cáo, hội chứng chân không nghỉ (RLS)+ giấc ngủ quá ít+ lo nghĩ sẽ rất dễ gây ra đột quỵ tim và não, chủ nhiệm Chu, tuổi tác cũng lớn nên không thể so với lớp trẻ, phải chú ý nhiều hơn

Chu Hoành Quang dở khóc dở cười.

Tại sao lại có ảo giác là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh chứ

Rõ ràng là cậu ấy mới chưa đến 30 tuổi, có được hay không?

Hơn nữa...

Phi phi phi

Nhưng, sau khi Trần Thương đóng sách lại, nhẹ gật đầu:

- Sách rất tốt, nhưng... Thiếu một chút độ nóng, hơn nữa chuyện quan trọng nhất là, ông cảm thấy quyển sách này trong một tháng sẽ gây ra sức ảnh hưởng không?

Sau khi nghe thấy câu nói của Trần Thương, Chu Hoành Quang cũng không nhịn được mà thở dài.

Những thứ ông cần có cũng đã có, chỉ thiếu sức ảnh hưởng

Quyển sách này, mục đích mà ông muốn tạo ra chính là sức ảnh hưởng, ông cũng biết... chuyện này rất khó khăn

Trong lĩnh vực của ngành học đã có bộCấy Ghép Lá Gan, còn có một số lượng lớn các bài luận văn và hướng dẫn.

Mặc dù Chu Hoành Quang là chủ nhiệm lớn của 301, nhưng ông đã xuất ra bao nhiêu hướng dẫn?

Phải biết, ngành học này tương đối phức tạp, không chỉ cần được công nhận rộng rãi trong lĩnh vực cấy ghép cơ quan, mà còn phải được công nhận trong lĩnh vực Ngoại khoa Gan mật, được hoan nghênh nhất hiện nay là hướng dẫn thực tiễn của Học hội Bệnh gan Châu u.

Chu Hoành Quang cười cười:

- Cứ phải thử một chút, dù sao cơ hội cũng lớn như thế, nếu như thực sự bị phủ định... thì phủ định thôi.

- Bây giờ, tôi cũng xem như hiểu rõ rồi, làm lâm sàng như chúng ta đây, cần nhiều hư danh như thế làm gì chứ?

- Đã đứng đầu rồi, cho dù không làm viện sĩ thì thế nào

Thực ra, bất kể là ai, bao nhiêu tuổi, có bao nhiêu thành tựu, có lẽ đều cần một loại cảm giác đồng tình của xã hội.

Đối với Chu Hoành Quang, đúng là như thế, có làm viện sĩ hay không cũng không ảnh hưởng gì đến ông ấy, nhưng... Nếu như sau này làm rồi, đây giống như một loại được tán đồng, giống như cảm giác dệt hoa trên gấm

Trần Thương đã trợ giúp ông ấy rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment