Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1713 - Chương 1711: Ở Gần Quan Được Ban Lộc

Khi bac si mo hack full
Chương 1711: Ở Gần Quan Được Ban Lộc
 

Hơn nữa, dựa theo điều kiện bình thường mà nói, ông ấy cũng có năng lực làm viện sĩ.

Thế nhưng... Mỗi ngành nghề đều là như thế này, không còn cách nào khác, lão viện sĩ vẫn chưa muốn đi.

Một phiếu phủ định là chuyện rất lúng túng.

Nhưng, nếu như lúc anh có đầy đủ các thành tích ưu tú, ông ấy có lui về không cũng không còn quan trọng, anh nhất định sẽ lên làm

Trần Thương nghe hiểu được ý nghĩ của Chu Hoành Quang, cũng biết trong lòng ông đang suy nghĩ chuyện gì.

Vào lúc này, Trần Thương trầm tư một lát, đột nhiên nói:

- Thiếu một chút nội dung

Chu Hoành Quang sững sờ

- Thiếu cái gì?

Trần Thương cười cười:

- Tôi có thể giúp ông phát hành kỳ sách này với tư cách là báo nội bộ năm đầu tiên của Học hội Ngoại khoa tiêu hóa Thế giới, thế nhưng, rất rõ ràng, nội dung của ông vẫn còn thiếu một chút.

Thực ra, tổng kết cấy ghép lá gan của Chu Hoành Quang rất tốt, anh nhìn vào chữ trên trang bìa:

- Chủ biên: Chu Hoành Quang, Trần Thương.

Trong quyển sách này có rất nhiều ý tưởng của Trần Thương, bao gồm các cải tiến của thuật thức mới, anh cũng cùng đối phương thảo luận qua.

Chu Hoành Quang nghe thấy Trần Thương sẽ để quyển sách của mình trở thành báo kỳ đầu tiên của Học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới, lập tức vô cùng hoảng hốt

Sức ảnh hưởng của Học hội Ngoại khoa tiêu hóa Thế giới rất lớn

Đây chính là hiệp hội cấp thế giới trước đây do Mayo dẫn đầu.

Mà... Giáo sư Trần đem sách của mình trở thành kỳ báo nội bộ.

Trong lúc nhất thời, tâm chí của Chu Hoành Quang dù mạnh mẽ... cũng bị anh dọa hoảng sợ rồi.

……….

Chu Hoành Quang thật sự rất tự tin.

Ông cảm thấy quyển sách này của bản thân chắc chắn là mới lạ và xuất sắc nhất trong giới cấy ghép lá gan ở trong nước và thậm chí là ở Châu Á

Thế nhưng... Nếu như thật sự cho ông xuất ra thị trường quốc tế, lão Chu quả thực có chút sợ hãi.

Không phải là không có tự tin đối với nội dung.

Mà là... Thật sự là trong những năm gần đây, ông chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Trần Thương thấy thế, không nhịn được cười hỏi:

- Thế nào? Sợ hãi rồi?

Chu Hoành Quang không phủ nhận, có chút ngượng ngùng và xoa xoa tay không biết nên làm thế nào, cười hắc hắc.

Mặt của ông có chút đỏ, sau một lúc lâu, mới có chút ngại ngùng nói:

- Không phải là sợ, là... Quá kích động! Có chút không dám tin đây là sự thật

Đúng vậy

Hình ảnh quá đẹp, không dám tưởng tượng

Nếu như quyển sách này của bản thân thật sự có thể do Học hội Ngoại khoa Tiêu hóa Thế giới công bố mà nói, thứ tăng lên... Có lẽ không chỉ là sức ảnh hưởng.

Đây chính là sức ảnh hưởng của quốc tế

Đây mẹ nó là phong cách quốc tế đó.

Chu Hoành Quang ông cũng có thể làm 'Chu quốc tế' rồi

Vì thế, chuyện này cũng không thể trách Chu Hoành Quang tại sao lại kích động đến như vậy.

Thật ra, trong lòng ông cũng đã tự kiềm chế rồi.

Dù sao... loại chuyện như thế này, ai mà không kích động chứ

- Giáo sư Trần, cậu nói xem! Tôi nên làm như thế nào thì mới tốt đây?

- Nếu không... Thì cậu làm tổng biên đi, cậu thấy thế nào?

Trần Thương nhìn thấy dáng vẻ này của Chu Hoành Quang, không nhịn được cười cười:

- Không cần, có làm tổng biên hay không, tôi không cần, vẫn để ông làm đi.

Chu Hoành Quang gật đầu

- Được! Giáo sư Trần, cậu có sắp xếp gì, thì cứ việc nói

Trong lúc nói chuyện, ông rất hưng phấn trực tiếp đứng lên, kích động đi qua đi lại trong phòng, khuôn mặt của ông tràn đầy sắc hồng.

Nói thật, nếu như có thể phát biểu đến Học hội Ngoại khoa Tiêu hóa Thế giới làm báo nội bộ, hơn nữa có thể nhận lại được tiếng vọng rất tốt, chức viện sĩ này của ông trên cơ bản là không có vấn đề gì

Địa vị ngành nghề cũng không phải là lời nói vu khống, mà là dựa vào sức ảnh hưởng

Thực ra Trần Thương cũng đang suy nghĩ.

Khoảng thời gian trước, Eileen cũng đã hỏi ý kiến của Trần Thương, năm nay có cần xuất bản báo nội bộ hay không.

Thời gian xây dựng của năm đầu tiên, tất cả mọi thứ vẫn chưa hoàn thiện, vì thế không xuất bản báo cũng là chuyện có thể chấp nhận, càng huống hồ về chuyện thành lập đại hội, Trần Thương cũng đã công bố không ít kỹ thuật và hướng dẫn mới, đủ để sử dụng cho năm nay.

Kì báo năm nay khẳng định là không thể ra.

Thế nhưng... Báo nội bộ, có thể thử công bố một bản.

Đây đối với bản thân mình mà nói là một chuyện tốt.

Bất kỳ ai cũng đều hy vọng hội trưởng là một người có lòng cầu tiến.

Nếu như năm đầu tiên Trần Thương có thể công bố báo nội bộ không tệ, có lẽ là một lựa chọn rất tốt.

Mà Chu Hoành Quang cũng đã đánh thức Trần Thương.

Bởi vì cấy ghép lá gan và Ngoại khoa tiêu hóa có mối quan hệ chặt chẽ không thể tách rời, chỉ vì cấy ghép lá gan có tính đặc thù, đặt vào lĩnh vực cơ quan cấy ghép và Ngoại khoa gan mật.

Thực ra trong lâm sàng, sự phát triển của Ngoại khoa tiêu hóa không thể tách rời hệ thống gan mật.

Vì vậy... Trần Thương mới nói là nội dung thiếu một chút ý tưởng.

Sau khi nói xong, anh cầm điện thoại lên trực tiếp gọi cho Hà Chí Khiêm:

- Chủ nhiệm Hà, anh có đang bận không? Tôi ở văn phòng, anh qua đây một chuyến đi, tôi có vài chuyện muốn thương lượng với anh.

Cúp điện thoại, Trần Thương lại bấm gọi cho thầy của Tần Duyệt là Tôn Quảng Vũ.

Thời gian mà hai người này đi theo bản thân làm ở Ngoại khoa tiêu hóa là lâu nhất, mà Tôn Quảng Vũ càng là thầy của Tần Duyệt.

Vì thế, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Trần Thương cảm thấy hai người này tương đối phù hợp.

Sau khi Tôn Quảng Vũ nhận được điện thoại của anh, không một chút do dự, sau khi cúp điện thoại liền trực tiếp lái xe chạy đến.

Sau khi Hà Chí Khiêm đến, nhìn thấy Chu Hoành Quang cũng đang ở đây, không khỏi sửng sốt một lát:

- Chủ nhiệm Chu, ông cũng ở đây à?

Chu Hoành Quang ngưỡng mộ nhìn qua Hà Chí Khiêm, tên nhóc này thật sự là số tốt, đi theo giáo sư Trần, quả thực là ở gần quan được ban lộc.

- Giáo sư Trần, có chuyện gì thế?

Hà chí Khiêm trực tiếp hỏi.

Trần Thương cười nói:

- Năm nay, tôi chuẩn bị xuất bản một tập báo nội bộ của Học hội Ngoại khoa tiêu hóa Thế giới, tôi gần đây cũng khá bận, anh vẫn luôn đi theo tôi, cũng hiểu biết về lĩnh vực này, anh cũng tham gia vào đi

Sau khi Hà Chí Khiêm nghe thấy, lập tức sững sờ, hô hấp cũng trong nhát mắt dồn dập lên.

- Được.... được.... được

Hà Chí Khiêm thật sự rất hưng phấn

Tập báo nội bộ đầu tiên của Học hội Ngoại khoa tiêu hóa Thế giới, do Hà Chí Khiêm viết.

Chu Hoành Quang thật sự ghen tị

Thế nhưng cũng không thể tránh khỏi, đây chính là thành viên trong tổ chức của giáo sư Trần.

Nhưng Tôn Quảng Vũ là ai chứ? Ông ta dựa vào cái gì...

Đúng rồi

Đây là thầy của vợ nhà Trần Thương.

Chuyện này... Chu Hoành Quang đột nhiên phát hiện con đường của mình thật là hẹp.

Các thầy giáo khác đều là dựa vào học sinh để lên cao

Nghĩ đến đây, Chu Hoành Quang không nhịn được vỗ trán một cái, đáng đời ông không thể làm được viện sĩ

....

Không bao lâu sau... Tôn Quảng Vũ cũng đã đến, sau khi Trần Thương rồi nhìn thấy Tôn Quảng Vũ, anh liền nói:

- Chủ nhiệm Tôn, anh theo tôi cùng nhau tham gia vào Học hội Ngoại khoa tiêu hóa Thế giới, cũng là Phó hội trưởng trong nước của chúng ta, bên này có một quyển sách, vẫn đang hoàn thiện, tôi muốn mời anh tham gia vào, cùng nhau hoàn thành thật tốt quyển sách này, sau đó công bố với tư cách là báo nội bộ lần thứ nhất của Hiệp hội.

- Gần đây anh có thời gian không?

Bình Luận (0)
Comment