Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1719 - Chương 1717: Tôi Có Thai Rồi

Khi bac si mo hack full
Chương 1717: Tôi Có Thai Rồi
 

....

Chuyện giải thưởng Y học hàng năm Trần Thương chưa từng nghĩ tới, là do mấy ngày trước vừa đưa đến thư mời và điện thoại.

Nói thật thì, Trần Thương cảm thấy, giải thưởng bày thực sự là chuẩn bị cho tên nhóc Từ Tử Minh.

Sớm không đến, muộn không đến, lại cứ vào lúc này đưa đến.

Vốn dĩ kế hoạch của anh không phải như thế, nhưng, trên cơ bản cũng là dựa vào nghiên cứu kỹ thuật động mạch vành bắc cầu.

Có điều bây giờ đã bớt lo lắng hơn

Bây giờ, anh rất mong chờ, sau khi bản thân hoàn thành nhiệm vụ bồi dưỡng viện sĩ thì có thể nhận được ban thưởng gì

Dựa theo tác dụng chiêu trò của hệ thống, độ khó càng lớn, phần thưởng sẽ càng phong phú

Bây giờ bản thân lập tức bồi dưỡng ra thêm hai ba viện sĩ, độ khó này thì sẽ lớn cỡ nào?

Không cần nói cũng biết

Vì thế, bây giờ Trần Thương rất mong đợi hệ thống có thể ban cho mình phần thưởng gì

Về phần nghi thức trao giải của Luân Đôn, bây giờ anh cũng cảm thấy có chút phiền phức.

Mỗi ngày tham gia hội nghị, kỳ thực có đôi lúc thử suy nghĩ thì thật là lãng phí thời gian.

Bây giờ, chỉ cần đợi tin tức tốt của viện sĩ Cung Đại Trân.

Lúc Cung Đại Trân gọi điện thoại cho mình vào mấy ngày trước, nói chức viện sĩ lần này, cơ hội của bà ta rất lớn.

Dù sao viện sĩ của lĩnh vực Ngoại khoa chỉnh hình ở trong nước cũng rất ít

Sự bình chọn của Cung Đại trân, thậm chí là chuyện tốt.

Ngày hôm sau, Cung Đại Trân tự mình đến tìm Trần Thương.

- Giáo sư Trần, tôi đoán là vấn đề bình chọn chức viện sĩ lần này không lớn

Trần Thương nghe xong, đương nhiên là mừng tít mắt.

- Ồ?

Cung Đại Trân nghiêm túc gật đầu cười một tiếng:

- Đúng thế, quốc gia muốn phát triển mạnh Ngoại khoa chỉnh hình, đề cao thực lực tổng hợp của Ngoại khoa chỉnh hình nước chúng ta.

- Ngoại khoa chỉnh hình trong nước kỳ thực thiếu nhân tài, vì thế nên quyết định đề cử tôi.

Sau khi Trần Thương nghe xong, không nhịn được cười cười:

- Chúc mừng chủ nhiệm Cung, lập tức chính là viện sĩ Cung rồi

Trần Thương có chút vui vẻ.

Dù sao Cung Đại Trân này thuận lợi trở viện sĩ, bản thân cũng xem như là tiết kiệm không ít sức lực.

Loại cảm giác không làm mà hưởng, vẫn là rất thoải mái

Cung Đại Trân nghe xong lời này, lập tức không nhịn được lắc đầu, cười cười:

- Làm gì đơn giản như thế

- Hôm qua, chủ nhiệm Tiêu tìm tôi nói chuyện.

- Ý của bà ấy là, Ủy Vệ kiện sẽ tiến cử tôi lên, nhưng... Hy vọng tôi có thể làm vài chuyện.

- Bà ấy để tôi đến tìm cậu, để xem thử bên này cậu có đề nghị tốt nào.

- Để tôi tạo một quy hoạch phát triển.

- Năng lực của tôi có hạn, tôi cũng biết rõ, vì thế kế hoạch của tôi là, trong tháng này liền mở đại hội họp kỳ nhiệm mới, cậu đến làm hội trưởng của Hiệp hội Ngoại khoa chỉnh hình, cậu cảm thấy như thế nào?

- Đương nhiên, tôi sẽ không tìm rắc rối cho giáo sư Trần, chỉ là hy vọng vào khi quan trọng, trong tình huống đặc biệt thì cậu có thể giúp đỡ một chút.

Trần Thương không nhịn được gật đầu cười cười, biết ngay là không đơn giản như thế.

Hệ thống làm sao có thể để cho mình không làm mà hưởng được chứ?

Trần Thương không từ chối, liền gật đầu đồng ý:

- Được, chủ nhiệm Cung, tôi nhất định sẽ tích cực phối hợp với công việc của bà.

Cung Đại Trân nghe xong, lập tức kích động cười lên:

- Vậy thì cảm ơn giáo sư Trần

Sau khi Cung Đại Trân rời khỏi, trong lòng Trần Thương không nhịn được cảm khái vài tiếng.

Vốn dĩ cho rằng tên Từ Tử Minh này có vận khí tốt, không nghĩ đến lại gặp phải một Cung Đại Trân còn nghịch thiên hơn.

Thế nhưng, cũng tốt, ít nhất, bản thân đã tiết kiệm được không ít sức lực.

Bây giờ... Trần Thương càng thêm mong đợi hơn về kết quả bình chọn viện sĩ của nửa tháng sau, càng thêm mong đợi về phần thưởng của hệ thống

Người gặp việc vui tinh thần sảng khoái, Trần Thương vừa trở về văn phòng bác sĩ, phát hiện bên trong có rất nhiều người.

Anh gọi lão Mã đến căn tin ăn cơm.

Khi bây giờ vẫn chưa có nhiều người, món ăn cũng đang nóng.

Ngay lúc này, một cô gái từ phía sau đi đến, Trần Thương và lão Mã đều cảnh giác quay người lạihìn qua kẻ phạm pháp này.

Trần Thương phát hiện, hình như người này là một tiến sĩ sinh, ở trong khoa đi theo học tập.

- Lão đại! Tôi có thai rồi

Nữ tiến sĩ này nhìn thấy lão Mã quay người lại, lập tức kích động nói.

Trần Thương và lão Mã lập tức đứng hình

Ngay cả đám người trong phòng ăn cũng yên tĩnh lại, mọi người đều là nhân viên cùa một đơn vị, đương nhiên là đều biết nhau.

Lão Mã lúc này mặt đỏ giống như mông khỉ, không dám nhìn những người xung quanh

Lão Mã sững sờ đứng ở chỗ đó thật lâu, lúc này mới nói:

- Cô... Chồng của cô đã biết chưa?

Cô gái đương nhiên gật đầu, đây không phải là đang nói nhảm sao

- Đương nhiên rồi, là anh ấy nói tôi đến tìm ông

....

Xung quanh yên lặng không một tiếng động

Lão Mã khóc không ra nước mắt:

- Tìm tôi làm gì chứ

Cô gái hùng hồn nói:

- Đương nhiên là xin nghỉ rồi...

Lão Mã cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, chị muốn xin nghỉ thì cứ xin, nói nhiều lời như vậy làm gì chứ

..........

Trần Thương rất thích ở cùng lão Mã.

Không phải bởi vì lão Mã có tiền, mà đơn giản vì lúc ở cùng với lão Mã sẽ có rất nhiều niềm vui không đếm hết

Đương nhiên, cuộc sống không thể không có trắc trở

Thế nhưng cho dù có bất kỳ khó khăn trắc trở nào, hoặc là một chút cũng không vui vẻ, cũng sẽ xảy ra trên người lão Mã, làm cho anh hiểu ý cười một tiếng.

Giờ phút này, Trần Thương cuối cùng cũng đã hiểu một điểm: Vì sao chị dâu lại yêu thích lão Mã, có lẽ đây chính là mị lực nhân cách của lão Mã.

Trần Thương đã làm phó tổ trưởng của Ủy ban chuyên gia Chăm sóc Y tế Trung ương được một khoảng thời gian.

Cuối cùng, anh cũng nghênh đón lần kiểm tra sức khỏe đầu tiên.

Lúc nhận được điện thoại, Trần Thương còn hơi sửng sốt một chút, suýt chút nữa quên mất đây chính là nhiệm vụ công việc của mình.

Điện thoại là do thư ký của Tần lão gia gọi đến.

Ước chừng chưa đến 30 phút, xe đã dừng lại ở trước cửa bệnh viện.

Trần Thương cái gì cũng không cầm theo, bởi vì cầm theo cũng vô dụng, dù sao cũng không mang vào được.

Tài xế là một người đàn ông trung niên trầm mặc ít nói, góc cạnh rõ ràng, lúc Trần Thương lên xe, còn tôn kính gọi một tiếng thủ trưởng.

Sau khi đến trụ sở, căn phòng rất lớn, rất rộng rãi, nhưng nơi này vừa nhìn là biết không phải trong nhà.

Đây là một trại an dưỡng ở quân khu, không có máy móc kiểm tra cỡ lớn, thế nhưng một khu an dưỡng, đồ nên có cũng tương đối hoàn thiện.

- Tiểu Trần đến rồi

Sau khi Tần lão gia nhìn thấy Trần Thương, chủ động đứng dậy chào hỏi, anh cười cười:

- Xin chào, lão gia.

Tần lão gia hồi phục rất tốt, cả người rất có tinh thần.

Hậu phẫu của ung thư đầu tụy có thể hồi phục như thế này đã nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

- Được! Haha, thật là tốt

- Mau ngồi xuống đi, chuyện đó, đi giúp bác sĩ Trần rót chén trà.

Sau khi ngồi xuống, lão gia cười cười nhìn qua Trần Thương:

- Tốt! Thật là tốt! Chuyện lần trước ở Pakistan tôi đã nghe nói rồi

- Cậu đã lập công cho quốc gia

Trần Thương không nhịn được cười cười:

- Đây là chuyện nằm trong phận sự của tôi, tôi tin rằng mọi người đều sẽ làm như vậy. Vừa khéo đúng lúc, tôi cũng có thể cứu, tôi tin là đổi thành một người khác cũng sẽ làm được.

Bình Luận (0)
Comment