Năm nay thông báo tuyển dụng nhân tài xuất hiện, liền xuất hiện rất nhiều hiện tượng khác thường.
Một tỉnh Nhị viện nho nhỏ như vậy, mà có thể xuất hiện hiện tượng các nhân tài chảy ngược về đăng ký
Những năm qua, chuyện này chưa bao giờ xuất hiện
Hầu như rất nhiều chuyên gia không cần động não đã có thể biết rõ vì sao.
Rất đơn giản, bởi vì Trần Thương
Đây chính là nhân vật học giả nổi tiếng có mị lực.
Trần Thương chỉ mới 28 tuổi.
Chuyện này ý nghĩa là tiền đồ vô lượng.
Nhưng phàm là người có chút ánh mắt đều có thể nhìn ra, đi theo Trần giáo sư khẳng định là học hỏi được rất nhiều, công danh sự nghiệp phát triển.
Chuyện diễn ra ở hội nghị AATS trong vòng không tính là tin tức gì.
Mọi người đều biết, Trần Thương mang theo một đám không có danh tiếng gì đến tham gia hội nghị AATS 2020, ôm được rất nhiều giải thưởng.
Đi theo Trần Thương, chẳng khác nào nắm giữ tương lai
Bởi vậy, năm nay, trung tâm Cấp cứu thông báo tuyển dụng công tác trong nháy mắt hấp dẫn tầm mắt mọi người.
Mọi người có thể tưởng tượng đến hình ảnh, mấy ngàn người tiến sĩ y học cạnh tranh nhau năm mươi cương vị là như thế nào sao?
Họa phong quá đẹp
Ngay cả Tần Hiếu Uyên cũng không dám nhìn thẳng.
Cảnh tượng như vậy, Tần Hiếu Uyên nhịn không được xúc động một tiếng, chính mình dù là làm cả đời, cũng không dễ dàng gặp phải cảnh tượng như vậy
Mấu chốt nhất, năm nay, sinh viên ở trường đại học y Đông Dương rất ủy khuất.
Chúng ta trêu ai ghẹo ai, mọi người nhất định muốn cạnh tranh với bọn họ...
…………
Trần Thương bên này vừa đúng lúc trở lại thủ đô, đi vào bệnh viện không bao lâu, chỉ nghe thấy mấy cô y tá ở nơi đó nhỏ giọng bàn tán ầm ĩ.
Lúc này, anh mới biết được một tin tức.
Chủ nhiệm Kiều Thành An đang muốn ly hôn.
Kiều Thành An là chủ nhiệm sáu khoa cấp cứu ICU, cho đến bây giờ, anh ta chính là cánh tay phải đắc lực của lão Dư.
Mọi người bàn tán về vẻ đẹp hào hoa phong nhã của chủ nhiệm là không tốt, lúc nào khuôn mặt của anh ta cũng tươi cười.
Mà còn, nhân duyên cực kỳ tốt
Hầu hết, tất cả mọi người làm ở khoa cấp cứu nhắc tới chủ nhiệm Kiều đều sẽ nói một câu: Chủ nhiệm Kiều là người không tệ.
Trần Thương nhớ lúc huấn luyện phẫu thuật tuyến tụy cũng là chủ nhiệm Kiều Thanh An hỗ trợ, lần đó huấn luyện rất thành công, đương nhiên là thu hoạch sẽ tương đối tốt.
Nhưng Trần Thương thực tế nghĩ mãi mà vẫn không hiểu được, vì sao một chủ nhiệm Kiều hiền lành, tốt bụng kia đột nhiên lại muốn ly hôn đây?
Thấy Trần Thương đi đến, mấy y tá vội vàng xin lỗi cười cười:
- Giáo sư Trần, chào buổi sáng
Sau khi nói xong, bọn họ chạy đi làm việc, cũng không tiếp tục ở nơi đó bàn tán.
Nhắc tới cũng khéo léo, bên này chủ nhiệm Kiều Thành An vừa đúng lúc cũng đi ngang qua.
Chủ nhiệm Kiều mới hơn bốn mươi tuổi, tuổi trẻ tài cao, ngoại hình toát ra một vẻ rất khí chất, cho người dáng cảm thấy một vẻ ngoài đậm chất hy sinh.
Trần Thương không rõ, chủ nhiệm Kiều là người như thế nào, nhưng nhìn có vẻ anh ta rất thoải mái, vì sao muốn ly hôn?
Thế nhưng, có đôi khi cuộc sống bên ngoài và khi làm việc là hai mặt khác nhau.
Mỗi nhà thì mỗi cảnh, mình cũng không thể hiểu được.
Ai còn nói rõ ràng đây?
Trần Thương cười lên tiếng chào:
- Chủ nhiệm Kiều, chào buổi sáng
Từ trước đến giờ Kiều Thanh An vẫn nở một nụ cười rất tươi, thế nhưng bên trong ánh mắt hôm nay lại rất nhiều tơ máu, có thể thấy, thật sự có chút tiều tụy.
Mấy ngày bình thường, anh ta luôn chảy chuốt, bóng mẩy, nhưng hôm nay cũng có chút xề xòa.
- Giáo sư Trần đến sớm thế.
Kiều Thành An vẫn mỉm cười lịch sự.
Vừa đối mặt, Trần Thương không biết nói cái gì.
Khi buổi sáng giao ban, chủ nhiệm Kiều trở lại phòng ICU, lúc này lão Mã mới nói nhỏ với Trần Thương:
- Chủ nhiệm Kiều đang muốn ly hôn là thật đó
Trần Thương hiếu kỳ sửng sốt một chút:
- Vì sao?
Lão Mã thở dài:
- Tuần này có mấy ca bệnh rất nặng, khi lão Kiều trực ban, bà vợ lại đến cấp cứu để làm loạn.
- Cậu cũng biết tính cách của lão Kiều, không thích cãi nhau, có thể là...Đó là một người đàn ông có tính tình rất tốt, nhưng hôm đó, anh ấy đã cãi nhau với vợ trong phòng làm việc, tôi nghe được... Giống như là đã có một mối quan hệ vượt quá giới hạn với người khác
Trần Thương sững sờ:
- Tôi nhìn chủ nhiệm Kiều... Không giống như là người vượt quá giới hạn
Lão Mã gật đầu:
- Hoàn toàn chính xác, điểm này thì tôi hiểu rất rõ, có người ngồi trong lòng anh ta, anh ta cũng không làm loạn, đừng nói đến chuyện vượt quá giới hạn, ai biết chuyện gì xảy ra
- Chẳng lẽ... Là vợ anh ta có vấn đề?
Lão Mã nhịn không được nhíu mày hỏi.
Sau khi Trần Thương nghe thấy, lập tức sửng sốt một chút, lắc đầu.
Hai người cứ như vậy ngồi tán gẫu hai ba câu, ai cũng bắt đầu bận rộn.
Ngày thứ hai thời gian tương đối bận rộn.
Buổi sáng cần kiểm tra phòng, Ngô Huy, Hoàng Tân Hải, Đại Lưu, bọn họ cũng đã thích ứng với tiết tấu kiểm tra phòng của Trần Thương.
Từ rất sớm đã chuẩn bị tình huống người bệnh không sai biệt lắm. Bệnh nhân ổn định, sau đó chuyển đến khu nội trú, ở cấp cứu không được mấy ngày.
Mà đã đi qua một tuần trị liệu, khu nội trú người bệnh cũng không còn quan tâm nhiều như lần đầu.
Lại thêm tốc độ kiểm tra phòng của Trần Thương cũng rất nhanh, không đến 10 giờ đã kết thúc kiểm tra phòng.
Trần Thương khoảng thời gian này có thể rãnh rỗi không được nhiều.
Buổi chiều có một cuộc phẫu thuật, buổi sáng, anh bắt đầu xem danh sách và văn kiện tỉnh Nhị viện gửi đến cho mình
Thông báo tuyển dụng Trần Thương cũng thể buông lỏng cảnh giác.
Bởi vì, sau này bọn họ cũng chính là thành viên nòng cốt của mình, cũng không thể tùy tiện cứ chấp nhận như vậy.
Kỳ thật, làm hành chính so với làm lâm sàng phiền phức hơn rất nhiều, bởi vì rất nhiều chuyện đều nhất định phải cân nhắc chu toàn, còn muốn cân nhắc lợi hại, còn muốn...
Nói tóm lại, hiện tại Trần Thương xem như phát hiện vì sao viện trưởng Ngô Đồng Phủ lại rất quan tâm lâm sàng.
Buổi trưa, Trần Thương và Mã Nguyệt Huy ngồi cùng một chỗ ăn cơm với nhau trong căn tin bệnh viện, nhưng lần lượt có thêm mấy chủ nhiệm đi tới chào hỏi.
- Giáo sư Trần, tôi nghe nói xây dựng tòa cao ốc cấp cứu tỉnh Nhị viện, đúng lúc thiếu người đúng không?
Trần Thương sững sờ:
- Đúng, đương nhiên thiếu, hiện tại tôi đang cầu hiền tài như khát nước, tỉnh Đông Dương cũng thể so với thủ đô chúng ta, cũng không có nhiều nhân tài cấp đỉnh như vậy
Những này chủ nhiệm nghe xong, vội vàng nói:
- Giáo sư Trần, nhân tài không thể tránh hại thân, tôi có một vài học sinh, tốt nghiệp tiến sĩ, bây giờ còn chưa tham gia công tác, tôi cảm thấy nếu như đi theo cậu học hỏi sẽ rất tốt, cậu thấy thế nào?
Có người mở đầu, người liền nhiều, lần lượt có rất nhiều người mở lời.
- Đúng! Giáo sư Trần, học sinh của tôi là một thanh niên, rất chịu làm việc, không đối tượng, ở Bắc Kinh cũng mua không nổi phòng, tôi cảm thấy tỉnh Đông Dương rất tốt, năm ngoái, còn xuất bản một bản « Lá Gan Cấy Ghép »...
- Học sinh của tôi là lập gia đình, càng thêm phù hợp, sống ở An Dương, cậu cũng biết, sao có thể sống nổi
Tất cả mọi người rất hi vọng các học sinh của mình đều sẽ đi theo Trần Thương để có thể có một con đường sự nghiệp thành công.