...
Rốt cuộc, bệnh tật gây tổn thương thân thể, không bằng sự tra tấn của lòng người đối với linh hồn và tổn thương tinh thần con người
Lúc này, Trần Thương đã tới gần, mặt lộ vẻ vui sướng nhìn Ngô Huy:
- Nghĩ gì thế? Nghĩ chăm chú như thế
Ngô Huy thấy Trần Thương tới gần, vội vàng đứng nghiêm, cười nói:
- Hai, miên man suy nghĩ
- Giáo sư Trần, làm sao vậy?
Trần Thương mặt lộ vẻ vui mừng, vẫy tay với Ngô Huy:
- Anh đi với tôi
Ngô Huy gật đầu.
Hai người trước sau đi vào văn phòng, Trần Thương ngồi xuống, mỉm cười lấy ra một phần tư liệu từ trong ngăn kéo đưa cho Ngô Huy.
- Nhìn xem đây là cái gì
Ngô Huy nhìn tư liệu, tức khắc sửng sốt một chút, tò mò trong lòng, anh ta mở ra tư liệu.
Khi anh ta nhìn thấy nội dung trong tư liệu, tức khắc trừng lớn đôi mắt, hô hấp dồn dập
Mặt anh ta tràn ngập khiếp sợ nhìn tư liệu, mỗi một chữ trong tư liệu khiến cho anh ta chần chờ rất lâu, có chút không thể tin được đây là thật sự
- Trần... Giáo sư Trần, đây là thật chăng?
Trần Thương khẽ mỉm cười:
- Đương nhiên! Anh xem, phía dưới có bệnh viện đóng dấu, chỉ thiếu anh ký tên
Ngô Huy không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng vô cùng kích động khó có thể bình tĩnh
Anh ta hé miệng, bỗng nhiên có chút khó nói thành lời.
Trần Thương mỉm cười:
- Không hài lòng điều kiện sao? Cái này... Chúng ta còn có thể thương lượng.
- Hài lòng! Không, tôi đã rất hài lòng
Ngô Huy hai mắt tỏa sáng, nhìn bản hợp đồng làm việc này, có chút kích động
Tiền ăn ở 50 vạn, một căn nhà 100 mét vuông (sau khi thời gian công tác đủ 10 năm, tự động sang tên đổi chủ), lương từ 60 vạn trở lên còn có tiền thưởng
Đãi ngộ chức danh cấp cao, bảo đảm kinh phí nghiên cứu khoa học mỗi năm 20 vạn... Cũng giải quyết vấn đề đi học của con cái...
Đãi ngộ như vậy, khiến cho Ngô Huy khó mà tin được hết thảy là thật sự
Đây đã là đãi ngộ của người đứng đầu ngành nghiên cứu
Ngô Huy không biết chính mình có tài đức gì, có thể nhận được một phần hợp đồng làm việc như vậy
Dốc sức phấn đấu 10 năm ở thủ đô, hiện giờ còn chưa mua được căn hộ ở thủ đô, hộ khẩu còn ở bệnh viện.
Trần Thương thì cảm thấy rất đáng giá
Một người trưởng khoa “cầm lái” cho khoa Ngoại Thần kinh, còn không đáng được bản hợp đồng này sao?
Hơn nữa, thiên phú và năng lực của Ngô Huy đang mau chóng được đề cao
Nói đơn giản một chút, đây là một cái “thỏi vàng” bị mai một.
Chợt nghe thấy một thanh âm vang lên bên tai, Trần Thương kinh ngạc phát hiện, độ yêu thích của Ngô Huy đối với Trần Thương đã xảy ra thay đổi
【 Độ trung thành: 90. 】
Không còn là độ yêu thích, mà là biến thành độ trung thành.
Có Ngô Huy ở, Trần Thương có nắm chắc thành lập lên một đoàn đội khoa Ngoại Thần kinh
Trần Thương mỉm cười:
- Anh hài lòng không?
Ngô Huy kích động, chân tay luống cuống, hưng phấn gật đầu:
- Hài lòng! Quá hài lòng
Có một bản hợp đồng làm việc như thế, quyền nuôi nấng con cái sẽ không có bất luận vấn đề gì
Anh ta có thể chứng minh anh ta có thể nuôi nổi con của mình
……….
Ngô Huy đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, anh ta nhìn qua Trần Thương hỏi:
- Giáo sư Trần, có thể thay đổi một chút ngày tháng hợp đồng có hiệu lực hay không?
Trần Thương lập tức sửng sốt:
- Ngày 1 tháng 1 năm 2021, không thích hợp sao?
Khuôn mặt của Ngô Huy đỏ lên, việc xấu trong nhà muốn nói mà lại xấu hổ
Sau khi do dự một lát, nghĩ đến Trần Thương cũng chính là quý nhân của mình, không phải người ngoài.
Anh ta thở dài, tự giễu cười một tiếng:
- Tôi gần đây đang chuẩn bị ly hôn, đang tranh giành quyền nuôi dưỡng con trai.
Nghe thấy Ngô Huy nói như vậy, Trần Thương lập tức sững sờ
Chuyện này... Bây giờ, mọi người đang thịnh hành ly hôn sao?
Chuyện của chủ nhiệm Kiều An Thành vừa mới đi xuống, sao Ngô Huy lại muốn ly hôn rồi
Chẳng lẽ... vợ của Ngô Huy cũng có vấn đề gì sao?
Trần Thương không nhịn được thở dài:
- Ừm, có thể, anh thấy lúc nào thì thích hợp?
Ngô Huy không nhịn được nói:
- Bây giờ thì có thể
Dù sao chuyện của Bệnh viện nhân dân Tỉnh nhị đệ Đông Dương, anh ta cũng có hiểu biết, hiện tại mới vừa sửa chữa xong, thông báo tuyển dụng nhân viên còn chưa hoàn thiện, sau khi đi đến liền phải đưa tiền, tiền này rõ ràng có chút không thích hợp
Ngô Huy vội vàng nói:
- Tiền lương năm nay tôi cũng có thể không cần, thế nhưng... Tôi hy vọng tiền trợ cấp, nhà ở... Tôi cần một ngôi nhà
Trần Thương im lặng một lát, trực tiếp nói:
- Có thể, nhưng... Bệnh viện bên kia cũng không có chuyện gì, bây giờ anh đi cũng không cần thiết! Như thế đi, để tôi nói một tiếng với viện trưởng Ngô, anh trước hãy cứ ở đây làm, đợi đến lúc tôi đi, thì đi cùng với tôi là được
Ánh mắt của Ngô Huy sáng lên:
- Cảm ơn giáo sư Trần
Trần Thương bấm gọi cho Ngô Đồng Phủ, nói lại chuyện của Ngô Huy một lần.
Ngô Đồng Phủ cũng không xem trọng Ngô Huy, dù sao đã nhiều năm như vậy, ông ta thân là viện trưởng của một bệnh viện lớn, không thể nói là quen thuộc, nhiều nhất chỉ là từng nghe đến tên.
Tất nhiên nếu Trần Thương đã nói rồi, Ngô Đồng Phủ cũng không nói nhiều hơn cái gì.
Trần Thương có cống hiến lớn như thế đối với Bệnh viện Trung tâm cấp cứu, muốn vài người thì tính là chuyện gì chứ?
Hơn nữa, bản thân nhân viên cũng là tự do.
Ngô Huy và Trần Thương đã nói rất nhiều chuyện trong gia đình anh ta.
Trần Thương cũng là vô cùng bất lực.
Loại chuyện này, cũng không phải là chuyện hiếm thấy gì.
Nói thật thì, ở một thủ đô lớn như thế này, bạn không có tư cách bảo người ta cùng anh chịu khổ.
Nhưng người vì nghèo khó mà rời đi, thì cũng không có tư cách để hưởng thụ sự hạnh phú và phú quý về sau.
Trần Thương cười cười nói:
- Đi xem thử đi, còn về tương lai, ai mà nói chắc được chứ
Ngô Huy gật đầu.
Sau khi chuyện đã xử lý xong, Trần Thương nói:
- Anh trước tiên hãy giải quyết các vấn đề cá nhân.
- Tôi bên này có rất nhiều chuyện cần anh giải giúp đỡ.
Ngô Huy cảm kích gật đầu, rồi rời khỏi.
....
....
Trong những ngày tiếp theo, Trần Thương rất bận rộn.
Hiện tại, anh đã phát hiện chỗ tốt của việc có phòng làm việc riêng.
Nó thật sự rất thuận tiện
Ngoại trừ lão Mã, thì bình thường có rất ít người đến.
Hơn nữa, con người lão Mã cũng rất thức thời, biết rõ công việc gần đây của Trần Thương vô cùng bận rộn, ngoại trừ thỉnh thoảng đưa đến một ít thức ăn và trái cây, trên cơ bản cũng không quấy rầy, đồ vật bên trong cũng càng không lộn xộn.
Nghiên cứu Parkinson chuẩn bị đã đến một giai đoạn gây cấn.
Bây giờ, trong lĩnh vực Ngoại khoa thần kinh, Parkinson đã trở thành chủ đề nóng bỏng nhất.
Dường như ở mỗi một bệnh viện và nghiên cứu cơ cấu khoa học đều đang phân công nhân viên thử nghiệm đột phá.
Dù sao, bản thân não người chính là một khu cấm, hàng năm các nghiên cứu cơ cấu khoa học đều chi tiền cho chuyện này nhiều đến đếm không hết.
Phàm là có chút đột phá, đều có thể mang lại lợi ích vô hạn.
Thế nhưng, dần dần, càng ngày càng nhiều người bắt đầu nghi ngờ và chất vấn tính chân thực và độ tin cậy của phẫu thuật trước đây của Trần Thương.
Liên tiếp các phẫu thuật trên động vật thất bại, khiến cho họ nản chí.
Dù sao phẫu thuật chữa trị Parkinson thật sự có thể sao?
Bàn tán trên mạng cũng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng phức tạp, nhưng Trần Thương từ đầu đến cuối đều không lên tiếng.