Trong lòng vô cùng cảm kích, Triệu Tu Bình nhìn sang Tiền Lượng.
Tiền Lượng thật sự là một nhân tài, anh ta mỉm cười.
Triệu Tu Bình lúng túng nhìn Trần Thương, nói:
- Giáo sư Trần, cậu xem, làm như vậy có thích hợp không?
Ông ta lo lắng Trần Thương sẽ từ chối, dù sao con người của Trần Thương hình như … không phải là một người thích khoe khoang.
Trần Thương lại cười cười:
- Vậy đành phải làm phiền viện trưởng Triệu.
Triệu Tu Bình nghe xong lời này, sắc mặt ông ta lập tức vui sướng. Có cây cờ lớn Trần Thương này, thật sự rất dễ làm động lòng người.
Sau đó, Triệu Tu Bình vội vàng đứng lên, đi ra bên ngoài:
- Viện trưởng Tiền, ông sắp xếp mời người nha, tôi đi trước, ra ngoài sắp xếp tiệc buổi tối đã.
Tiền Lượng cười gật đầu.
Trần Thương quay sang cười cảm ơn Tiền Lượng.
Anh hiểu Tiền Lượng đang trợ giúp mình.
Anh vừa mới trở về, muốn triển khai công việc là không thể thiếu sự giúp đỡ từ đồng nghiệp.
Có những người như thế này bên cạnh mình, có lẽ mình sẽ dễ dàng hoàn thành tốt công việc của một chủ nhiệm.
Nhưng, việc Trần Thương cần phải làm không chỉ là một chủ nhiệm bình thường.
Bất kỳ một sự chuyện nào mà anh muốn thực hiện đều cần toàn bộ bệnh viện trong thành phố An Dương cùng nhau cố gắng.
Vì thế, bữa cơm đạm bạc tối hôm nay cứ vậy mà thuận lý thành chương trở thành một thịnh hội của ngành y tế An Dương.
Tất cả những người có uy tín trong thành phố đều tới tham gia.
Ngay cả Vệ Kiện, nhân viên công tác của Uỷ Ban Y Tế cũng tham gia bữa tiệc buổi tối.
Tất cả mọi người đều tình nguyện tham gia
Mọi người nhìn thấy những thành tích của Trần Thương sau khi trở về từ thủ đô, tất cả mọi người đều trở thành người sùng bái anh.
Mọi người đều vui vẻ nâng ly cạn chén.
Mọi người đều vui mừng từ tận đáy lòng đối với sự trở về của Trần Thương.
Thậm chí tất cả mọi người ở đây đều có thể dự đoán được, không phải trong tương lai xa xôi. ……Nói không chừng chỉ trong tương lai gần, một vài người trong số những vị khách đang có mặt ở đây sẽ có một ghế ngồi ở viện sĩ.
Buổi tối, Tần Hiếu Uyên uống không ít
Ông ấy thực sự vui mừng.
Hiện tại, địa vị của ông ấy đâu khác gì Thái Thượng Hoàng, thật khiến cho người ta hâm mộ.
- Hiệu trưởng Tần, về sau ông cứ ngồi chờ hưởng phúc là được rồi
- Đúng vậy. Đời sau có tiền đồ vô lượng, nói không chừng học trò của người ta còn có thể đạt được thành tích cao hơn nhiều lần bây giờ
Lão hồ ly Tần Hiếu Uyên sẽ không mắc lừa đâu, vui mừng thì vui mừng, nhưng không thể nói lung tung được.
- Hiện tại. tôi chẳng có ước mơ gì lớn lao. Chỉ mong có đầy đủ sức khoẻ để bồi dưỡng một đám học trò. Sau đó thì sao, đợi đến lúc có cháu thì ôm thôi
Tần Hiếu Uyên cười tủm tỉm nói.
Tần Nhạc Minh nhìn thấy một màn này cũng rất vui vẻ, cười cười nói nói với Trần Thương.
Một đêm này đã trở thành một buổi tiệc thịnh hội của ngành y tế thành An Dương.
Khoảng mười giờ tối, tất cả mọi người chuẩn bị tan cuộc.
Đúng lúc này, Hội trưởng Hiệp Hội Bác Sĩ tỉnh Đông Dương, Viện trưởng Bệnh viện số 2 tỉnh Đông Dương đồng thời cũng là người dẫn đầu trong khoa học phẫu thuật nhi của tỉnh Đông Dương, Phương Hỉ tới.
Vị này cũng là nhân vật truyền kỳ của tỉnh Đông Dương
Ông ấy dẫn theo Khoa Nhi của bệnh viện số 2 tỉnh Đông Dương vượt qua rất nhiều bệnh viện của Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu về khoa học phẫu thuật nhi.
Viện trưởng Phương Hỉ đến, khiến cho không khí lại lần nữa náo nhiệt.
Chẳng qua bình thường Phương Hỉ không quen tham gia những bữa tiệc kiểu như thế này. Cho nên ngày hôm nay ông ấy đến lại nằm ngoài dự kiến của mọi người.
- Giáo sư Trần, hôm nay tôi có một ca phẫu thuật, cho nên tới chậm một chút. Thật sự ngại ngùng. Tới đây, tôi mời cậu một ly
Phương Hỉ nói câu này khiến cho Trần Thương cảm thấy được ưu ái mà kinh sợ.
Phương Hỉ có thể nói là thanh danh vang dội ở Đông Dương. Ông ấy chính là viện sĩ đầu tiên trong hai viện của tỉnh Đông Dương. Ông lại là Phó tổng biên của tài liệu giảng dạy về phẫu thuật nhi khoa được sử dụng trong cả nước. Ông chính là Hội trưởng Hội khoa học chuyên nghiên cứu về phẫu thuật nhi của cả nước, và đã từng nhiều lần thu được giải thưởng lớn toàn quốc.
Ông cũng là vật báu của tỉnh Đông Dương
Bất kỳ người nào hễ cứ công tác trong ngành y tế của tỉnh Đông Dương thì đều biết đến đại danh của viện trưởng Phương Phương Hỉ.
Lúc Trần Thương đi học, cũng rất sùng bái ông ấy. Nhưng bởi Nhi khoa tương đối đặc biệt cho nên hai người chưa có dịp được trao đổi với nhau.
Phương Hỉ tới đây là cho Trần Thương mặt mũi. Việc này không chỉ khiến anh kinh ngạc, mà tất cả chủ nhiệm viện trưởng đang có mặt ở đây cũng giật mình y như vậy.
Trần Thương vội vàng nói:
- Giáo sư Phương, ông quá khách khí rồi, chính sự quan trọng hơn
Phương Hỉ gật đầu, hiếm hoi cười một tiếng:
- Tôi đã chờ ngày cậu trở lại từ rất lâu rồi. Cuối cùng cũng đợi được tới lúc cậu trở về
- Tỉnh Đông Dương chúng ta rất tốt. Có thời gian tôi dẫn cậu đi gặp mấy người bạn già, chúng ta cùng ngồi một chỗ tâm sự.
- Tôi chờ mong cậu có thể mang tới cho một hệ thống chữa bệnh hoàn toàn khác bây giờ cho tỉnh Đông Dương! Cố lên
Trần Thương cười cười, gật đầu nói:
- Tôi biết
Phương Hỉ mỉm cười:
- Tôi tin tưởng anh
Phương Hỉ không ở lại quá lâu, rất nhanh ông ấy đã rời đi.
Ông ấy thực sự là không hay tham gia những bữa tiệc kiểu như thế này. Cho nên ông ấy chỉ mời mọi người một ly rượu, sau đó đứng dậy rời đi.
Nhưng mấy câu mà Phương Hỉ nói với Trần Thương, lại làm cho tất cả mọi người đều hài lòng, thậm chí là kích động.
Đúng vậy
Chờ mong anh có thể mang tới một hệ thống chữa bệnh hoàn toàn khác bây giờ cho tỉnh Đông Dương
Có ai trong số bọn họ mà không có cùng suy nghĩ với Phương Hỉ đây?
...
...
Buổi liên hoan tối hôm qua có một chút tác dụng phụ.
Đó chính là ca phẫu thuật hôm nay của Trần Thương trở thành tiêu điểm là việc đã được định trước rồi.
Nó khiến cho tất cả các chuyên gia của khoa bỏng toàn tỉnh, các chuyên gia về lĩnh vực da liễu đều dồn dập đi vào Bệnh viện số 1 của Đại học Đông Dương.
Mà lúc này, màn hình lớn trong hội trường của Bệnh viện số 1 Đại học Đông Dương đang phát trực tiếp ca phẫu thuật hôm nay của Trần Thương
Mọi người rất chờ mong đối với lần ra mắt đầu tiên của Trần Thương sau khi trở lại tỉnh Đông Dương. Bên cạnh đó, ca phẫu thuật này độ khó rất cao
Mọi người không hề nói một tiếng nào chỉ nhìn chằm chằm lên màn hình lớn
Người bên trong phòng mổ không nhiều. Chỉ có Trần Thương, Cung Đại Trân, Tần Tường, Dương Thao, và chủ nhiệm khoa bỏng của Bệnh viện số 2 Đại học Đông Dương Hà Tiến.
Mọi người đều hồi hộp đứng bên trong phòng mổ, chuẩn bị bắt đầu ca phẫu thuật hôm nay
Trước khi phẫu thuật, Trần Thương nhìn đám người, nghiêm túc nói:
- Hiện tại, người bệnh đã bị sốc ba ngày, tình huống bây giờ vô cùng không ổn định. Trong lúc phẫu thuật có thể sẽ xảy ra rất nhiều tình huống
- Trước khi bắt đầu, tôi muốn nói hai việc. Thứ nhất: Trong lúc loại bỏ vảy nhất định phải cẩn thận, không thể gây quá nhiều kích thích cho cơ thể bệnh nhân. Thứ hai: Khi làm phẫu thuật cấy da, hôm nay chúng ta chỉ làm từ 30% đến 50%! Về thao tác cụ thể thì căn cứ theo tình huống mà định ra