Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1807 - Chương 1805: Chú Cảm Thấy Nữ Hoàng Anh Như Thế Nào?

Khi bac si mo hack full
Chương 1805: Chú Cảm Thấy Nữ Hoàng Anh Như Thế Nào?
 

Ngô Đồng Phủ cẩn thận nhìn Trần Thương:

- Cậu xác định?

Trần Thương gật đầu:

- Ừ, đây là lễ vật tôi tặng cho chú trước khi đi

Ngô Đồng Phủ:

- Lễ vật gì?

Trần Thương cười hắc hắc:

- Chú cảm thấy Nữ Hoàng nước Anh như thế nào?

Ngô Đồng Phủ lập tức đỏ mặt:

- Chuyện này... Phù hợp sao! Còn nữa, tôi đã kết hôn rồi... Chuyện này... Ảnh hưởng không tốt đâu.

Trần Thương lập tức cười to.

Không ngờ lão Ngô lại suy nghĩ lung tung như vậy

Anh cười nói:

- Viện trưởng Ngô, chú nghĩ đi đâu vậy?

- Ý của tôi là, mấy ngày nữa tôi sẽ phẫu thuật cho vương tử William, ca phẫu thuật sẽ được tiến hành ở bệnh viện của chúng ta.

- Đến lúc đó, Nữ Hoàng nước Anh sẽ đích thân tới bệnh viện để quan sát.

- Ý của tôi là như vậy, chú tưởng tượng cái gì thế

Lão Ngô lập tức đỏ mặt, thẹn quá hóa giận mắng Trần Thương một câu:

- Cậu cút ngay cho tôi

Mỗi khi Lão Ngô sốt ruột thì giọng Hà Bắc lập tức lộ ra.

Trần Thương vội vàng chạy trốn, thuận tiện cười nói:

- Thời gian là ba ngày sau, phẫu thuật dây thần kinh não số V.

- Lão Ngô, trước khi đi tôi tặng chú một đội biết phẫu thuật dây thần kinh não số V, như vậy không tính là bạc đãi chú chứ?

Ngô Đồng Phủ đỏ mặt ném một bao giấy ăn:

- Cút

Trần Thương cười ha ha một tiếng, đứng dậy rời đi.

……………

Cuộc sống của Trần Thương cũng không có quá nhiều gợn sóng bởi vì vị Nữ Hoàng này.

Đơn giản là một ca phẫu thuật bị người vây xem mà thôi.

Anh đã quen với việc này rồi, Trần võng hồng còn từng mở phát sóng trực tiếp, có thể quan tâm chút lưu lượng ấy sao?

Đương nhiên, nếu như vị Nữ Hoàng này có thể tặng máy bay, hỏa tiễn gì đó thì anh sẽ không ngại hô một câu:

- Nữ Hoàng quá trâu bò

Trần Thương không có hứng thú với Nữ hoàng nước Anh nhưng cũng không đại biểu người khác không có hứng thú.

Ví dụ như đài truyền hình, một số đài đang phát tin tức này.

Bữa trưa, TV trong phòng ăn đang phát tin tức về việc Nữ Hoàng Alisa đến thăm Trung Quốc.

Đều nói, người tụ theo nhóm, vật phân theo bầy.

Trần Thương cảm thấy mình và lão Mã có thể tiến tới cùng nhau vì hai người có cùng chung chí hướng.

Ví dụ như lúc này, lão Mã nhìn tin tức về Nữ Hoàng nhưng cũng không thèm để ý, ông ta chỉ nhàn nhạt nói câu:

- Mấy ngày nay thế nào cũng kẹt xe cho mà xem

Không sai

Mỗi lần có loại chuyện như vậy, chắc chắn sẽ có một số con đường bị phong tỏa không cho lưu thông.

Lão Mã luôn là một người vô tư như vậy, điều này khiến cho Trần Thương luôn hoài nghi trong người Lão Mã có bị u xơ tử cung hay không, nếu không thì tại sao đối phương có thể dửng dưng như vậy

Nhưng, nghe lão Mã nói câu này, anh đột nhiên có loại cảm giác tội lỗi

Anh xin lỗi:

- Đều là lỗi của ta

Lão Mã nghe vậy, hạt cơm phụt ra từ lỗ mũi, ho khan hai tiếng rồi cười mắng:

- Thương nhi à, da mặt của cậu càng ngày càng giống tôi rồi

Trần Thương quay người nhìn Ngô Huy, chủ nhiệm Hầu, Kiều Thành An... và những người khác đang dùng bữa cùng nhau.

Một bàn toàn là người quen, anh yên lặng hỏi:

- Các anh nói xem, da mặt ai dày hơn?

Kết quả rất đơn giản, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm lão Mã, không cần nói cũng biết

Trần Thương ung dung thản nhiên lộ ra tư thái của vai chính sau khi chiến thắng.

Lão Mã trợn tròn mắt, cậu... Cái này hoàn toàn là ỷ thế hiếp người, lấy nhiều khi ít, vô sỉ hạ lưu...

Như vậy mà còn dám nói da mặt mỏng hơn tôi?

Lão Mã nhìn đám người này, thật sự là phục, không thể trêu chọc

Thật sự không thể trêu chọc

Nhìn lão Mã từ Mã ngạo kiều biến thành Mã thô lỗ, mọi người dở khóc dở cười.

Khi sắp ăn cơm xong thì Ngô Đồng Phủ đi tới.

Ông ta bưng một bát mì xào chạy thẳng tới chỗ của Trần Thương.

Mọi người thấy thế, vội vàng nhường chỗ.

- Chào viện trưởng Ngô

Mọi người dồn dập chào hỏi, hai ngày nay, Ngô Đồng Phủ có chút nôn nóng, ông t akhông ngờ chuyện Trần Thương nói lại là sự thật, hơn nữa quốc gia còn coi trọng như thế

Cho tới sáng hôm nay khi Vệ Kiện gửi tin tức xác thật, nhắc nhở ông ta làm tốt thủ tục liên quan thì Ngô Đồng Phủ mới bừng tỉnh đại ngộ, những gì Trần Thương nói là thật

Thế nhưng, khi ông ta ngạc nhiên và mừng rỡ vạn phần thì tin tức mà Tiêu Nhuận Phương đưa tới ngày hôm qua khiến Ngô Đồng Phủ lập tức sửng sốt.

Trong lúc nhất thời, ông ta có chút xúc động.

Nữ hoàng nước Anh muốn tới tham quan bệnh viện của bọn họ, chính mắt xem ca phẫu thuật, mà mọi việc đều là do Trần Thương chủ động kiên trì đổi lấy.

Thậm chí không ngần ngại chọc giận vị Nữ Hoàng này và Nhạc Bằng - Viện trưởng bệnh viện Trung Nhật, điều này làm cho Ngô Đồng Phủ bùi ngùi không thôi.

Tiểu tử này thật sự khiến người ta không thể hận nổi.

Sáng sớm, Ngô Đồng Phủ nhìn đám đông nhộn nhịp bên ngoài qua cửa sổ của tòa nhà hành chính, có một loại cảm giác dường như đã qua mấy đời.

Trung tâm cấp cứu trước đây cũng rất lợi hại

Thế nhưng so với hiện tại thì đã kém rất nhiều, lúc ấy lợi hại vì cấp cứu lợi hại, mà bây giờ vì sức cạnh tranh hạch tâm.

Bất luận là khoa Ngoại tổng hợp phát triển bồng bột hay khoa ngoại Tim nắm giữ kỹ thuật hạch tâm và là Trung tâm chẩn đoán điều trị Parkinson đầu tiên trên thế giới….

Trong lúc bất tri bất giác, nơi này đã nắm giữ nhiều ngành học dẫn đầu thế giới

Hiện nay, đã sắp sang tháng mười hai, ước chừng đến cuối năm thì bảng xếp hạng các bệnh viện có ảnh hưởng nhất thế giới sẽ lại được công bố.

Ngô Đồng Phủ rất chờ mong biểu hiện của bọn họ trong năm nay.

Ngô Đồng Phủ gật đầu, lên tiếng chào hỏi mọi người, tiếp đó hỏi một câu:

- Trần Thương, đến lúc đó cậu có sắp xếp gì không?

Vấn đề này khiến mọi người mờ mịt.

Sắp xếp cái gì?

Trần Thương suy nghĩ một chút, nhìn xung quanh hỏi:

- Ai muốn đi gặp Nữ Hoàng?

Mấy người sửng sốt, hai mắt bọn họ trừng to, trên mặt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Lão Mã đột nhiên nhận ra được chuyện gì, đột nhiên ngẩng đầu hỏi:

- Cậu nói vậy là có ý gì? Lần này... Nữ Hoàng tới thăm Trung Quốc... Thật sự có liên quan tới cậu sao?

Trần Thương nhàn nhạt nói:

- Ừ, đúng là có một chút liên quan.

- Thật ra rất đơn giản, một đứa nhỏ cần được phẫu thuật nên tôi gọi phụ huynh của người ta đến, để bà ấy ký tên giấy đồng ý sau khi được giải thích

Nói xong, Trần Thương nói với Ngô Đồng Phủ:

- Viện trưởng Ngô, chú an bài là được rồi.

- Tôi còn phải đi tới viện nghiên cứu Phòng Sơn một chuyến, viện trưởng Tề nói cho tôi rằng đã có được một chút thành tựu, tôi cần đến quan sát.

Ngô Đồng Phủ gật đầu:

- Đi đường cẩn thận.

Trần Thương rời đi, lưu lại đám người có chút mờ mịt.

Ngô Đồng Phủ thấy thế, lúc này, ông ta mới giải thích cho mọi người một phen

- Phẫu thuật cho vương tử William, phỏng chừng toàn thế giới cũng chỉ có giáo sư Trần làm được...

Lời giải thích này khiến mọi người lập tức sáng tỏ.

Hồi tưởng chuyện Trần Thương gọi người nhà tới ký tên, mọi người đột nhiên cảm thấy:

Sinh mà làm y, chỉ có cậu ấy biết làm màu

Hết cách, toàn thế giới chỉ có Trần Thương làm được, nên bà ấy thật đúng là phải nghe người ta.

Thật sự là... Không thể không phúc khí.

Trần Thương không có nói đùa, hai ngày nay, anh thật sự rất bận.

Bình Luận (0)
Comment