Nói tới chỗ này, tất cả mọi người đều im lặng
Tề Khải và Dương Lan nghe cái kết luận này, hít sâu một hơi.
Vốn cho rằng bọn họ sẽ có nhiều kích động và hưng phấn, nhưng giờ phút này lúc kết luận bày ra trước mặt, dường như tất cả đều có vẻ rất bình tĩnh
Bởi vì sao? Bởi vì bọn họ phát hiện, thật ra đường đi còn rất dài.
Cho dù bọn họ đã đi rất nhiều cơ sở nghiên cứu bệnh Parkinson và phòng nghiên cứu thí nghiệm trên thế giới
Bởi vì, có phương hướng, con đường tương lai nhất định phải kiên định đi đến cùng.
Bất luận đúng sai, đây là con đường của bọn họ
Trần Thương mỉm cười:
- Được rồi, mọi người không cần nặng nề như vậy có được không
- Không biết còn tưởng rằng chúng ta nghiên cứu thất bại nữa
Tề Khải cười:
- Đúng, vui vẻ lên
- Hôm nay, chúng ta mở tiệc chúc mừng
Dương Lan là phụ nữ cũng không thua kém gì đám đàn ông:
- Đúng, sợ cái gì! Cũng làm xong rồi
- Chúng ta đều đã đứng ở trên vai người khổng lồ, còn lo lắng té xuống?
Tề Khải vừa cười vừa nói:
- Giáo sư Trần, cậu dùng bả vai có thể chống đỡ hai chúng tôi nha?
Hoàn toàn chính xác
Trần Thương chính là người khổng lồ của hai người bọn họ.
Dưới sự trợ giúp của anh hỗ trợ hướng dẫn nghiên cứu khoa học.
Năm ngày đã lấy được thành tích đáng kinh ngạc.
Mà Dương Lan và Tề Khải dưới sự dẫn dắt của Trần Thương, một ngày đêm đã hoàn toàn có thể đột phát
Không nói khoa trương chút nào
Hiện tại nếu bọn họ mang kết quả thí nghiệm tuyên bố ra ngoài, tuyệt đối sẽ gây nên chấn động ngành nghề
Mà còn là cấp 12 vang dội
Có thể nói, kết luận của bọn họ đứng ở mặt đối lập với vô số người.
Con đường đi tới, cho tới bây giờ đều lẻ loi.
Khoa học và cuộc sống không giống nhau, cần không ngừng tìm kiếm.
Trần Thương nhìn Tề Khải và Dương Lan:
- Có thể mở tiệc chúc mừng, nhưng còn có rất nhiều công việc cần phải làm.
- Đương nhiên, đây là công việc về sau, bây giờ phòng thí nghiệm của chúng ta đã không đủ dùng
Nghe Trần Thương nói vậy, Dương Lan và Tề Khải mỉm cười.
Hoàn toàn chính xác
Trần thương nói:
- Tiếp đó, phương hướng của chúng ta cần hết sức rõ ràng.
- Đầu tiên chúng ta cần phải tiếp nhận thêm nhiều người mắc bệnh Parkinson rồi phân tích bên trong những phản ứng miễn dịch này, cố gắng giám định ra ở động vật mô hình và tế bào mô hình bên trong dẫn đến loại bản thân phản ứng miễn dịch trình tự phần tử
- Thứ hai, tìm kiếm phương pháp can thiệp lúc đầu, nếu bản thân phản ứng miễn dịch, chúng ta cần làm chính là gia tăng khả năng chịu đựng của hệ thống miễn dịch đối với α( alpha) đột phát tiếp xúc hạch an-bu-min, khả năng này hỗ trợ làm dịu hoặc ngăn cản triệu chứng chuyển biến xấu của người bệnh Parkinson.
Đúng vậy! Phẫu thuật có thể giải quyết những người bệnh Parkinson.
Nhưng anh nghĩ như vậy.
Chi phí phẫu thuật tốn bao nhiêu?
Trước tiên dùng các thuốc can thiệp chi phí sẽ cao thế nào?
Đây có thể tiết kiệm tài nguyên chữa bệnh.
Sau đó, hiện tại giai đoạn Parkinson này, phổ biến phẫu thuật ít nhất cần mười năm trở lên.
Quá trình này dài đằng đẵng
Phẫu thuật trị liệu không thể đánh hạ được tật bệnh.
Dương Lan và Tề Khải sau khi nghe xong, tâm chí mạnh mẽ.
Nhưng...... Tề Khải đột nhiên nói:
- Nhưng...... Cứ như vậy, chúng ta cần chính là phần tử cho phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học, bản thân phải xây dựng trình tự và mô hình phản ứng miễn dịch của bệnh Parkinson.
Dương Lan gật đầu:
- Với lại, đoàn đội chúng ta cần mở rộng hơn.
- Cần nhà khoa học về phần tử sinh vật học, cần dược lý học, bệnh lý học đều phải là giáo sư giỏi.
Trần Thương gật đầu:
- Ừm, đúng vậy, cái này chúng ta lần sau lại nói, hôm nay nghỉ ngơi trước đi.
- Mọi người trong khoảng thời gian này cũng đã mệt mỏi, trước cứ nghỉ ngơi một khoảng thời gian điều chỉnh cho tốt, chủ nhiệm Dương và chủ nhiệm Tề, hai người phụ trách tìm người, tôi phụ trách đòi tiền
- Phân công rõ ràng
Ba người nhìn nhau cười.
- Chiến đấu vì ngày mai tốt đẹp hơn
- Cố lên
......
.....
Hôm nay, tất cả mọi người rất vui vẻ
Buổi sáng, mọi người tổng kết tất cả tư liệu nghiên cứu được, sau đó niêm phong.
Những cái này dù sao cũng là việc cơ mật
Sau đó, buổi trưa, bầu trời tối tăm mờ mịt, Tề Khải cảm thấy dù sao cũng thắng lợi một lần, cần mở tiệc ăn mừng
Thế là, Tề Khải và mấy học sinh trực tiếp giết mấy con gà, nấu một nồi lẩu.
Dương Lan ghen tị muốn báo cáo Tề Khải lạm dụng công quyền.
Trần Thương thì cảm thấy, Tề Khải thân là nhân viên công vụ quốc gia, vậy mà ngang nhiên nuôi gà, tác phong công việc...... Còn phải chờ khảo nghiệm lại.
Nhưng, không thể phủ nhận trình độ Tề Khải và học sinh hầm gà rất cao, Trần Thương nhịn không được tán thưởng:
- Được, Tiểu Vương, trình độ làm gà của cậu so với cơm ngoài tiệm, không kém chút nào
Học sinh Vương rất hài hước, câu trả lời của anh ta khiến Tề Khải vô cùng kiêu ngạo
- Hì hì, cảm ơn giáo sư Trần, giáo sư nói về sau không làm tiếp được nghiên cứu khoa học thì có thể ra ngoài làm gà
- Thật ra, em làm 'vịt' cũng rất tốt
Ba người lập tức nở nụ cười.
Trần Thương cười:
- Viện trưởng Tề, anh như thế rất được...... Anh dạy rất tốt, tuy tiền đồ nghiên cứu khoa học rất có thể không có thì để học trò đi làm đầu bếp.
Tề Khải nhịn không được phun nước miếng nói:
- Làm đầu bếp còn mua được nhà, bọn họ cần
- Đừng nói bọn họ, tôi làm giáo sư nửa đời người, bây giờ, tôi còn chưa có nhà, ông chủ dưới tầng có cửa hàng thịt dê bán được đầy tiền, mua được mấy căn nhà, cậu tin không?
Một câu, làm Trần Thương nghẹn họng.
Dương Lan không lên tiếng, chỉ yên lặng thở dài.
Thỉnh thoảng, có mấy lời, không nói thì khó chịu, mà nói càng khó chịu hơn
………..
Giữa trưa mọi người không uống rượu, Trần Thương lái xe về nhà, nghỉ ngơi thật tốt.
Mấy ngày nay ở phòng thí nghiệm đều bị ngột ngạt tới phát điên rồi
Nhưng...... Làm nghiên cứu khoa học thật ra rất buồn tẻ.
Trần Thương phát hiện, làm bác sĩ vẫn thú vị hơn.
Đinh! Thanh tiến độ bệnh Parkinson đã đến 80, thu hoạch được sẽ ban thưởng thuộc tính di truyền
Ngay lập tức, Trần Thương hơi ngây ngẩn
Xem ra nghiên cứu của mình đang phát triển theo phương hướng đúng.
Thanh tiến độ 80?
Trần Thương cảm thấy, mình chắc chắn đã đi đúng đường.
Nếu không thanh tiến độ sẽ không thể nào nhanh như vậy đã tăng lên.
Nhưng, thuộc tính di truyền là cái quỷ gì?
Trần Thương vừa mới mở ra ban thưởng, lập tức nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Đinh! Chúc mừng ngài, đứa con đầu lòng của ngài sẽ di truyền năng lực của ngài!( Nhắc nhở, hết hạn đến trước khi sinh!)
Trần Thương ngay lập tức hơi ngẩn người.
Di truyền năng lực của tôi?
Trời ơi?
Cái này cũng không tệ
Ban thưởng này dường như có vẻ rất lợi hại.
Năng lực của Trần Thương đã được thêm vào nhiều thứ, có thể di truyền năng lực sao.
Hơn nữa còn hết hạn đến trước khi sinh, không được, mình cần phải cố gắng đề cao năng lực
Nhưng tuyệt đối không nên di truyền sự hấp dẫn của mình là được rồi.
Nếu không, bị một đám cô gái nhỏ vây quanh cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Từ từ...... Anh phát hiện, dường như mình chưa bao giờ gặp được cô gái cướp ly kem của mình
Nghĩ tới đây, Trần Thương bỗng nhiên có chút mất mác.
Xem ra, sự hấp dẫn của mình chỉ bình thường thôi.
............
Buổi chiều dọn dẹp xong, Trần Thương đến bệnh viện khoa cấp cứu.
Lúc này, khoa cấp cứu vẫn đang bận rộn.
Trần Thương tới phòng làm việc lượn quanh một vòng, đến phòng y tá để tìm hiểu rõ tình huống mới nhất.