Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1822 - Chương 1820: Tố Chất Không Bị Bối Rối Trước Nguy Hiểm

Khi bac si mo hack full
Chương 1820: Tố Chất Không Bị Bối Rối Trước Nguy Hiểm
 

Lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã gặp phải chuyện kì dị như thế này?

Bản thân có thể thua, có thể chấp nhận thất bại

Nhưng! Bệnh nhân có thể không?

Người nhà của bệnh nhân có thể không?

Không thể

Lúc này đối với bệnh nhân mà nói, cuộc sống có thể cứ như vậy mà dừng lại

Sinh mệnh không phải là một thẻ đánh bạc, ai có thể thua được?

Không khí ngột ngạt khiến bầu không khí trong thang máy lúc này trở nên vô cùng sốt ruột.

Phải làm sao đây?

Đặng Minh liếc nhìn Trần Thương, phát hiện Trần Thương lúc này dường như không nhanh không chậm, thong dong điềm tĩnh cởi áo của bệnh nhân, đứng quan sát

Có vẻ như sự cố mất điện không khiến anh ấy sợ hãi và lúng túng quá nhiều.

Trần Thương cũng hết cách, bị nhốt trong thang máy không thể cứ mãi đợi như vậy đi?

Nói thật, trong mấy năm cấp cứu, Trần thương không phải là lần đầu tiên gặp phải tình huống này.

Chỉ không ngờ rằng lần này lại có cả bệnh nhân.

Trần Thương nói với người nhà bệnh nhân:

- Hãy liên hệ với nhân viên bảo dưỡng, nhanh chóng sửa gấp.

- Đặng Minh, lại đây mở vali ra.

Tại khi này

Người nhà bệnh nhân đã tức giận đến mức muốn đập nát thang máy.

Nhưng đây là giữa tầng mười tám và mười chín

Cứ như vậy mà bị kẹt rồi

Người nhà bệnh nhân rất hoảng loạn.

Đập thang máy kêu lớn, người nhà bên ngoài đương nhiên nghe rõ ràng.

Gấp đến mức không chờ được rồi

Sợ thang máy sẽ rơi xuống

Tất nhiên, các thang máy hiện nay đều được bảo vệ, dù có cúp điện cũng không bị rơi.

Hơn nữa, trong thang máy có đèn khẩn cấp, tuy rằng không sáng lắm, nhưng chống đỡ bốn năm giờ cũng không thành vấn đề lớn.

Nhưng điều quan trọng nhất là bệnh nhân có thể chịu được đến khi thang máy mở hay không

Con trai của bà cụ năm nay cũng đã ngoài 50 tuổi, lúc này chiếc điện thoại di động không có tác dụng lớn nữa.

Không giống như các thang máy mới hiện tại, thang máy của tiểu khu cũ này không có tín hiệu.

Rất may là điện thoại cứu hộ trong thang máy vẫn còn, người đàn ông đã gọi điện kêu cứu

Người nhà bên ngoài thuộc phai hanh động.

Một người gọi thợ sửa, trong khi người kia gọi 119.

Bây giờ tình hình đã quá gấp gáp.

Một người khác cho rằng điện thoại quá chậm, đã lo lắng chạy xuống lầu.

Thông thường mà nói, là có nguồn điện dự phòng khi thang máy mất điện.

Nhưng... cũng không được đảm bảo được rằng những tiểu khu cũ này được trang bị đầy đủ.

Tóm lại, ở thủ đô có quá nhiều tiểu khu cũ kĩ.

Trên đường vành đai 3 có nhiều khu cũ nát, không thể tháo dỡ, sửa chữa lại cũng không xong.

Bên cạnh lầu Khố Xá, vẫn có thể thấy rất nhiều người sống trong tiểu khu cũ, nsợ rằng đến cả cửa sổ vẫn được bọc bằng nhựa, chỉ chờ đợi việc phá dỡ như vậy.

Nhiều nhà trong số này về cơ bản không có tài sản gì cả, bãi rác bên dưới cũng không được dọn dẹp kịp thời, chưa nói đến việc cải tạo thang máy.

Bây giờ mất điện,mọi thứ trở nên đen khịt.

Nhưng cho dù xung quanh có hỗn loạn và ồn ào như thế nào, Trần Thương cũng không thể hỗn loạn

Lúc này, Trần Thương mới hạ thấp người xuống và kiểm tra những gì xung quanh mình.

Có những dụng cụ phẫu thuật đơn giản, có bộ vô trùng, có thuốc cấp cứu, không có máy theo dõi điện tâm đồ...

Có thể làm gì giờ?

Thực sự không có nhiều thứ có thể làm được trong thang máy.

Nhưng cụ bà tuổi đã cao, thể chất không được như thời trẻ nên càng gặp nhiều rủi do.

- Hội chứng Scrimitar- vốn dĩ rất hiếm, nhưng chưa bao giờ nghe nói nó là nguyên nhân gây ngừng tim

Trần Thương không thể không chú ý

Hiện nay Đặng Minh thực sự có chút bối rối.

Đây là thang máy tầng 18, xuống dưới chính là mười tám tầng địa ngục

Đúng vậy

Đây không phải nói quá.

Người già khó thở, trong môi trường kín như vậy, dù không khí có lọt vào cũng chỉ làm tình trạng bệnh nặng thêm.

Trong chiếc thang máy nhỏ, một người con trai và một cô con gái của bà lão tầm 40, 50 tuổi.

Người đàn ông tức đến mức muốn phát tiết, miệng chửi mát, muốn mở thang máy.

- Đừng có cạy mở linh tinh, lỡ có vấn đề thì phải làm sao

Người phụ nữ không nhịn được nói.

- Vậy em nói phải làm sao! Hiện tại, chúng ta có thể đợi, mẹ có thể đợi sao?

Người đàn ông hơi ồn ào, không nhịn được hét vào mặt người phụ nữ hai câu.

Người phụ nữ bực bội nói:

- Được rồi, hét vào mặt tôi có ích lợi gì, tôi hét vào thang máy được không?

Hai người cãi nhau chí chóe, tài xế nói:

- Đừng cãi nhau, đừng quấy rầy giáo sư Trần.

Hai người vốn rất oán giận nhưng chỉ có thể kẹt lại trong bụng.

Nghe tài xế nói như vậy, hai người đành im lặng, Đặng Minh nhìn Trần Thương lo lắng hỏi:

- Giáo sư Trần, chuyện gì vậy?

Nói thật, Đặng Minh thực sự cảm thấy thất vọng

Trước khi đến phòng cấp cứu, anh ta đã có nhiều tham vọng.

Anh ta cảm thấy rằng ba bốn năm làm bác sĩ không biên giới sẽ giúp anh ta khi đến đây có thể đối phó với nhiều trường hợp khẩn cấp khác nhau.

Nhưng, ai có thể nghĩ rằng bệnh nhân đầu tiên sau khi đến lại có chẩn đoán không rõ

Hen suyễn?

Phổi tắc nghẽn mãn tính?

Phù phổi?

Hay là……

Các chẩn đoán khác nhau liên tục được loại bỏ trong đầu anh ta, suy nghĩ một lúc lâu, anh ta vẫn không biết đó là gì

Lúc này, Trần Thương đột ngột nói:

- Tim lệch sang phải, tương tự như rối loạn nhịp tim. Bệnh nhân thường xuyên bị cảm lạnh, có tiền sử ho mãn tính, hen suyễn, kèm theo chóng mặt, chứng tím tái. Anh nghĩ đó là gì?

Lúc này, não Đặng Minh như chết lặng, một đống hỗn độn, dường như đã mất khả năng suy nghĩ.

Khi nhìn thấy điều này, Trần Thương nói:

- Những gì được kiểm tra trong khoa cấp cứu chắc chắn không chỉ là thị lực và sự nhanh nhạy của anh, cũng không phải kỹ thuật của anh tuyệt vời đến mức nào.

- Mà là có tố chất không bị bối rối trước nguy hiểm

- Là một bác sĩ, khi đối mặt với bệnh nhân, anh không nên bối rối.

Trần Thương không ngại có bệnh nhân ở đây.

Đặng Minh khác với mọi người, anh ta dường như rất tôn trọng mình.

Tuy nhiên, điều này chỉ dành cho bản thân mình.

Anh ta thật ra là một người kiêu ngạo, nếu không anh ta sẽ không bận rộn như vậy ở khoa cấp cứu, mà ngược lại sẽ có chút nhàn rỗi.

Anh ta cảm thấy rằng mình nên lao ra tiền tuyến.

Nhưng…… Anh ta không nhận ra rằng bác sĩ cấp cứu không phải là bác sĩ chiến trường.

Điều đầu tiên bạn nên xem xét là các tình huống phức tạp khác nhau của bệnh nhân.

Tại sao bệnh viện thường ‘lừa người mới’?

Là bởi vì khi bước chân vào ngành này, dù bạn có mang theo bao nhiêu niềm kiêu hãnh và tự tin đi chăng nữa

Sau khi bạn vào, bạn đều phải cúi đầu, vì các loại bệnh tật và tình huống khẩn cấp luôn xảy ra đột ngột hơn những gì bạn gặp phải

- Một bác sĩ phẫu thuật cấp cứu thành công trước hết phải là một bác sĩ, anh phải học cách suy nghĩ của một bác sĩ

Nói xong, Trần Thương cho biết:

- Đây là một căn bệnh dị dạng động tĩnh mạch hiếm gặp, đặc điểm của nó là tĩnh mạch phổi phải mở ở tĩnh mạch chủ dưới. Đó là một nhóm các triệu chứng gây ra bởi sự trở lại bất thường của tĩnh mạch phổi

- Vì vậy, anh nghĩ là?

………

Thực ra, tham gia làm bác sĩ không biên giới, có can đảm đi những khu vực nguy hiểm.

Không chỉ khảo nghiệm sự dũng cảm của một bác sĩ

Hơn nữa còn là tự tin

Một bác sĩ không đủ tự tin về trình độ chuyên môn của mình thì không thể có đủ dũng khí để đối mặt với những tình huống nguy hiểm.

Không có ba phần, có dám lên Lương Sơn không

Bình Luận (0)
Comment