Chẳng qua là, đang ở trên xe cấp cứu, Trần Thương cũng đang nhàn rỗi không phải làm gì nên có thể nghe anh ta nói.
Đặng Minh nói:
- Giáo sư Trần, tôi đã làm bác sĩ không biên giới mấy năm, nên những gì tôi được tận mắt chứng kiến rất nhiều.
- Nguồn lực y tế đã không thể cân bằng được, vì vậy làm thế nào để cấp cứu thành công với nguồn lực hạn chế mới là điểm trọng tâm cần chú ý.
- Tôi cảm thấy, điều này rất quan trọng
- Như một ca cấp cứu, những bệnh nhân được đưa vào bệnh viện ngay lập tức được tiến hành cấp cứu ngay cả khi… Đây hoàn toàn không thể coi là một trường hợp cấp cứu khẩn cấp.
Nói một hồi lâu, Đặng Minh nhìn Trần Thương nói:
- Giáo sư Trần, tôi muốn đi theo anh.
- Tin tưởng tôi… Tôi không sợ vất vả.
Trần Thương cười nhẹ, không nói gì.
Đặng Minh nhìn thấy, nhưng anh ta cũng không để ý.
Đây là giáo sư Trần Thương đấy
Thiên tài y học nổi tiếng trên thế giới, nếu chỉ đơn giản như vậy thì chắc chắn không phải giáo sư Trần.
Tuy nhiên, Đặng Minh có đủ tự tin.
Anh ta tin rằng điều đó cũng có thể đến với mình.
Trong lúc nói chuyện, thì chiếc xe đã tăng tốc độ chạy nhanh đến khu lầu 2 Cảnh Minh.
Đặng Minh quyết định, hôm nay anh ta nhất định phải biểu hiện thật tốt.
Lúc còn đang nói chuyện, thì họ đã lên đến lầu trên.
Lúc này, bọn họ nhìn thấy một bà lão đang nằm ở trên ghế sô pha, hít thở có chút khó khăn, có thể nghe thấy tiếng thở khò khè rõ ràng
Trần Thương sửng sốt, chẳng lẽ là bị hen suyễn?
Lại còn ho không ngừng
Bệnh trạng có chút kỳ lạ, liệu có phải bị nhiễm trùng phổi cấp tính không? Hay bị viêm phổi?
Thấy bác sĩ đến, người nhà bệnh nhân vội vàng đứng lên:
- Bác sĩ, nhanh, nhanh… Cứu mẹ tôi
Lúc này, ý thức của bà lão đã có chút mơ hồ.
Trần Thương thấy thế, lập tức nhíu mày, anh nói với Đặng Minh:
- Mở khí quản, cho bệnh nhân thở oxy.
Đặng Minh gật đầu, những vật này đều đã được chuẩn bị sớm từ trước.
Bệnh nhân khó thở, trước hết phải cân nhắc đến bệnh COPD? Hoặcbệnh tim phổi? Hoặc nhiễm trùng phổi?
Mà đúng lúc này, khi Đặng Minh đang chuẩn bị thì Trần Thương đã cầm ống nghe lên, bắt đầu nghe nhịp đập của tim và phổi.
Lúc này, môi bệnh nhân đã có biểu hiện tím tái rõ rệt, đó là biểu hiện thiếu oxy trong máu.
Bệnh hô hấp?
Bệnh COPD mức độ nặng?
Đặng Minh nhìn thấy người bệnh há to miệng thở khò khè, bắt đầu chuẩn bị phương pháp thả lỏng cơ hô hấp, giúp bệnh nhân dễ thở hơn.
Trần Thương cẩn thận lắng nghe một cách tỉ mỉ, sau đó anh kinh ngạc phát hiện ra một chuyện
Ngoại trừ âm thanh phổi phải tương đối thấp ra, thì về cơ bản tim và phổi của bệnh nhân không có dấu hiệu nào bất thường.
Thông tin này đối với Trần thương mà nói, rất có tính thách thức.
Không có dấu hiệu bất thường, lại xuất hiện tình trạng nghiêm trọng như vậy.
Vậy nguyên nhân là do đâu?
Đến bây giờ, nhịp thở của bệnh nhân vẫn chưa có chuyển biến tốt.
Ban đầu chỉ là ý thức không rõ ràng, hiện giờ đã trực tiếp ngất đi.
Cảnh tượng này, khiến người nhà bệnh nhân sững sờ sợ hãi.
Trần Thương chưa hình dung ra được, Đặng Minh đã đổ mồ hôi đầy mặt.
Đặng Minh không ngờ rằng, lần đầu tiên anh ta làm nhiệm vụ lại gặp phải ca nguy hiểm và phức tạp như thế này.
Trần Thương cũng không nhịn được, liếc nhìn anh ta.
Bệnh viện ở đây, không ngờ lại tồn tại tình trạng bắt nạt người mới
Nhưng bắt nạt người mới không phải là người ở bệnh viện, mà là bệnh nhân
Mỗi khi có người mới đến, thì chắc chắn có một bệnh nhân mang đến thách thức.
Ngay lúc này, Trần Thương đột nhiên qua ống nghe phát hiện ra…
Người bệnh nhịp tim ngày càng yếu đi
Sắc mặt Trần Thương thay đổi.
Cái quái gì đây? Đây là tình huống gì?
Vừa lúc lấy ống nghe ra, người bệnh đột nhiên ngừng hô hấp, tim cũng ngừng đập.
Giờ phút này, Đặng Minh chết lặng
Trần Thương cũng trợn tròn mắt.
Được, được rồi...Chỉ là tim ngừng đập và ngừng hô hấp?
Đặng Minh thật sự sợ đến muốn khóc.
Vừa rồi anh ta còn nhiệt tình kể về chính mình đã ở Afghanistan và Iraq tiến hành cấp cứu bệnh nhân.
Nhưng bây giờ, ở ngay nơi đây, một thành phố phồn hoa và yên bình, có đủ các loại thiết bị cấp cứu, mà nhịp tim và hô hấp của bà lão vẫn dừng lại?
Hô hấp nhân tạo
Mặc dù mồ hôi đã thấm ướt ra quần áo nhưng Đặng Minh vẫn kịp phản ứng và nhanh chóng hô hấp nhân tạo cho bệnh nhân.
Ở bên kia, mấy người phụ nữ là người nhà bệnh nhân đã bị dọa phát khóc
Còn mấy người đàn ông thì cũng rơi vào trạng thái khẩn trương cùng hoảng loạn
Được rồi, tại sao lại như vậy?
Ngay khi Đặng Minh đang hô hấp nhân tạo, Trần Thương hỏi:
- Trước đây sức khỏe của bà lão như thế nào, có mắc bệnh gì không? Hôm nay có xảy ra chuyện gì dẫn đến tình trạng như thế này không?
Liên tiếp các câu hỏi, người nhà bệnh nhân mỗi người một câu bắt đầu trả lời.
- Mẹ tôi từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, thường xuyên bị cảm cúm.
- Đúng vậy, ba ngày thì hai ngày ho khan, nhưng chỉ cần uống thuốc cảm cúm thì sẽ tốt hơn.
- Chỉ có bệnh vặt, có rất ít những bệnh nặng.
- Đúng, đã lớn tuổi như vậy, nhưng bà không bị cao huyết áp, cũng không bị bệnh tim, nhưng mà chỉ cần hoạt động một chút là sẽ bị choáng váng thở hổn hển, cơ thể quá yếu
Sau khi Đặng Minh làm năm lượt hô hấp nhân tạo, cuối cùng nhịp tim của bà lão đã khôi phục lại.
- Được rồi, giáo sư Trần, tim đã đập lại rồi.
Lúc này, Đặng Minh cảm thấy vô cùng sợ hãi
Chết tiệt
Cuộc sống bên ngoài còn đáng sợ hơn ở trên chiến trường.
Thật vậy, ở trong cuộc sống, cái bạn cần đối mặt còn có muôn ngàn các căn bệnh phức tạp chứ không đơn giản là những chấn thương bên ngoài.
Như lần này mà nói, nó còn phức tạp hơn.
Lúc này, Trần Thương mới sửng sốt nhìn vào vị trí trái tim trên ngực trần của bà lão, trái tim đã đập trở lại.
Sau đó, anh nắm tay đặt tay lên khu vực tim trước ngực của bệnh nhân và cảm nhận nhịp tim.
Tiếp theo, anh bắt đầu gõ xuống vị trí tim.
Nhìn thấy cảnh này, Đặng Minh sững người.
Anh trai
Đại ca
Đã là lúc nào rồi, mà anh còn dùng phương pháp bộ gõ trái tim.
Anh đây là đang trêu đùa tôi à?
Đặng Minh tức giận mà không dám nói gì.
Đúng vào lúc này, Trần Thương hít một hơi thật sâu, độ mờ tương đối của trái tim chuyển sang bên trái, đó là lệch tim phải
Anh đột nhiên nghĩ đến một căn bệnh hiếm gặp
- Hội chứng Sabre
Hơn nữa, tình trạng của người già khá đặc biệt, vì vậy phải giải quyết càng sớm càng tốt, với tình hình này thì không thể giải quyết ở đây.
Lúc này, Trần Thương vội vàng nói:
- Mau đưa về bệnh viện.
Đặng Minh:
- Không xử lý được?
Trần Thương lắc đầu:
- Không làm được, về bệnh viện trước rồi nói.
Đặng Minh gật đầu, tuy rằng chưa hiểu bệnh nhân xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ có thể đi với Trần Thương, khiêng bệnh nhân đi về phía thang máy.
Thế nhưng… Có những lúc, người đã gặp xui xẻo rồi, thì uống nước lạnh cũng sẽ lạnh đến từng chân răng
Lúc mọi người vừa đến cửa thang máy
Đột nhiên vang lên một tiếng, rắc
Mất điện rồi
……….
Trong thang máy đột nhiên vang lên âm thanh rẹt rẹt nhẹ
Ngay sau đó đèn chiếu sáng vụt tắt, đèn khẩn cấp sáng liền lên.
Vào lúc này, bên trong có Trần Thương, Đặng Minh, tài xế và người nhà của hai bệnh nhân tất cả đều bị kẹt trong thang máy
Sự cố bất ngờ khiến nét mặt của mọi người đều thay đổi.
Lúc này trái tim của Đặng Minh sắp nổ tung