Rõ ràng, đừng nói là 30 phút, đến 3 phút sợ là bà lão này cũng chống đỡ không được nữa, nhất định phải nhanh chóng tìm ra được phương án xử lý.
Tuy nhiên, Hội Chứng Mã Tấu này không hề đơn giản, người bình thường khó có thể xử lý được.
Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên
[ Đinh! Đã thu nhận thành công máy mô phỏng cảnh cấp cứu ngoài bệnh viện. Bạn có muốn bắt đầu mô phỏng không? ]
Sắc mặt Trần Thương biến đổi, có chút vui mừng
Nhưng, hiện tại có máy mô phỏng cũng vô dụng.
Chờ một chút
Nhanh chóng trao đổi để phẫu thuật
Hiện tại, Trần thương cũng không có điểm gì nhiều, nhiều nhất đó là điểm kỹ năng, có hơn một trăm điểm miễn phí, cho nên Trần Thương có thể tùy ý sử dụng để trao đổi.
Nhưng, lần phẫu thuật này thật không khéo, phải dùng độ thiện cảm của chủ nhiệm Mạnh để trao đổi.
Nhìn thấy trị số cần dùng là 100 điểm, Trần Thương thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp lựa chọn trao đổi:
[ Trao đổi thành công cho phẫu thuật Hội Chứng Mã Tấu, cấp đại sư! ]
Nhìn vào phần thưởng, Trần Thương nghĩ, lần này trở về nhất định phải chuyển chủ nhiệm Mạnh đến đây.
Cho dù đến làm bình hoa cũng được
Sau khi phẫu thuật đến, ngay lập tức Trần Thương lựa chọn học tập.
Thế nhưng, khi Trần thương mở mắt ra, đột nhiên anh phát hiện ra một chuyện.
Bất luận là phẫu thuật cắt bỏ lá phổi phải, chuyển tĩnh mạch phổi phải sang tâm nhĩ trái hay chuyển tĩnh mạch phổi phải sang tâm nhĩ phải thì khi thực hiện đều cần tới máy tuần hoàn ngoài cơ thể.
Nhìn mọi người xung quanh, nhìn không gian chật hẹp ở đây, cùng những người với những khuôn mặt thất thần.
Trần Thương thở dài
Đừng nói là phẫu thuật, bây giờ có đánh rắm anh cũng không đánh được ấy chứ.
Máy tuần hoàn ngoài cơ thể?
Hiện giờ đến máy theo dõi điện tâm đồ cũng không có.
Làm sao bây giờ?
[ Máy mô phỏng cảnh tượng! ]
Trần Thương cảm thấy, cho dù đi vào không dùng thì cũng phải đi vào, dù sao đi vào bên trong, thì thời gian sẽ dừng lại.
Sau khi bước vào, Trần Thương vô cùng ngạc nhiên phát hiện ra mình vẫn đang ở hiện trường.
Đặng Minh ở đây, người nhà bệnh nhân cũng đều ở đây
Cái này có chút giống với đá mô phỏng.
Khác biệt duy nhất đó là, cái này là cấp cứu ở bên ngoài bệnh viện.
Không thể mô phỏng phòng mổ.
Không nghĩ được nhiều như vậy
Trần Thương suy nghĩ một lát, rồi quyết định thử một lần.
Anh mở hòm dụng cụ ra, kiểm tra dụng cụ, vật phẩm, suy nghĩ phương pháp chuẩn bị làm…
Nếu là mổ thường thì phải rạch chính giữa một đường ở xương ức, theo tuần hoàn ngoài cơ thể rạch đến tim, và tìm lỗ thông tĩnh mạch phổi phải, thông qua phương pháp bản vá dẫn lưu đến nhĩ trái.
Nhưng bây giờ không có thiết bị tuần hoàn ngoài cơ thể, thậm chí không có máy đo điện tâm đồ và bản vá? Nó còn khó hơn nhiều so với tưởng tượng.
Ca phẫu thuật này rõ ràng không thể tiến hành ở đây.
Làm sao bây giờ?
Đi từng bước một, nhìn rõ tình hình trước rồi quyết định bước tiếp theo.
Nghĩ đến đây, Trần Thương đã mở lồng ngực, nhìn thấy tĩnh mạch phổi phải cấp tính, não bộ của anh nhanh chóng hoạt động quay cuồng.
Anh suy nghĩ về một loạt các thao tác phẫu thuật có thể tiến hành thực hiện vào lúc này.
Làm thế nào có thể tiến hành hiệu quả, nhanh chóng hoàn thành công việc cấp cứu này.
Trần Thương cảm thấy, tinh thần minh lúc này có chút tập trung cao độ.
Bản đồ bốn chiều trong đầu anh bắt đầu chạy loạn xạ, dưới hệ thống tuần hoàn máu hoàn mỹ, hình dạng của từng mạch máu hiện lên trong đầu Trần Thương như một chuỗi các đường sắc nét.
Phải làm như thế nào?
Mới có thể tránh được nguy hiểm?
Làm thế nào mới có thể thực hiện hoàn hảo, mà không có thiết bị tuần hoàn ngoài cơ thể?
Làm thế nào mới không cần dùng đến bản vá?
Thời gian dần trôi qua, Trần Thương đột nhiên có một ý tưởng.
Đúng vậy
Có thể không cần dùng tới tuần hoàn ngoài cơ thể, chỉ cần trực tiếp nối tĩnh mạch phổi phải với tâm nhĩ trái.
Ý tưởng này… Quá thách thức.
Nhưng thậm chí anh còn nghĩ chắc là có thể.
Trong đầu Trần Thương không ngừng suy nghĩ, càng nghĩ, anh lại càng cảm thấy có cơ hội.
Bằng cách này, anh cũng không cần phải tạo nên một bản vá.
Hơn nữa, nó có thể làm giảm đáng kể xác suất tắc nghẽn tĩnh mạch phổi trở lại
Đồng thời, nó cũng có thể tránh được ảnh hưởng của tuần hoàn ngoài cơ thể đối với bệnh nhân.
Nhưng mà, không có thiết bị tuần hoàn cơ thể mà tiến hành mổ tim hở, là một việc cực kỳ nguy hiểm.
Tuy nhiên, qua hết lần này đến lần khác đây cũng chính kỹ năng mà Trần Thương thành thạo nhất.
Ở dưới tuần hoàn ngoài cơ thể, tim không ngừng đập.
Bản thân anh có thể thử xem
Nghĩ đến đây, Trần Thương ước tính tất cả các rủi ro của cuộc phẫu thuật này, tiếp đó bắt đầu mô phỏng phẫu thuật
Đây là một cuộc phẫu thuật cực kỳ nhiều rủi ro, nguy hiểm lớn nhất là bị chảy máu trong quá trình phẫu thuật.
Một khi mạch máu lớn của tim bị vỡ, thì hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.
Trong phòng mổ đã là cửu tử nhất sinh, mười người thì chỉ có một người sống, càng không nói bây giờ đang ở trong thang máy.
Lần thứ nhất, phẫu thuật thất bại
Bởi vì góc phơi sáng không đủ.
Cải thiện
Tiếp tục thất bại, vì tiêu chuẩn đường khâu khác nhau.
Lần thứ ba
Thành công
Nhưng thời gian phẫu thuật quá dài, dẫn đến tình trạng của bà lão có chút xấu.
…
Thay đổi, hết lần này đến lần khác
Những gì Trần Thương có thể làm bây giờ là sử dụng những thiết bị và dược phẩm đang có để tiến hành cấp cứu.
Đây thật sự là một bài kiểm tra
Trần Thương không thể không cảm thán, người khác có thể gặp được tình yêu ở chỗ rẽ
Chính mình thì ngược lại.
Ở chỗ rẽ gặp ngay phải Hội Chứng Mã Tấu kỳ quái siêu cấp khó này.
Boss này đã dồn Trần Thương đến góc tường, dồn đến mức không làm cũng không được
Cuối cùng, sau khi trải qua nhiều lần thử nghiệm, Trần Thương đã có tự tin
Chuẩn bị làm thịt nó
Lúc này, Trần Thương mở mắt ra, khoảng thời gian vừa rồi còn chưa đến một phút.
Đặng Minh nhìn Trần Thương không nhịn được liền hỏi:
- Giáo sư Trần, nếu không… Glycoside tim.
Trần Thương lắc đầu
- Cho gây mê
Môt câu nói làm cho Đặng Minh có chút mơ hồ.
Gây mê?
Bây giờ gây mê?
Đây là vì sợ bà lão ra đi không bình tĩnh sao?
Lúc này, đầu của Đặng Minh có chút không suy nghĩ được nhiều.
Anh ta suy nghĩ ra vô số phương pháp cấp cứu, nhưng chưa có phương pháp nào mà lại liên quan đến gây mê.
Trần Thương nhìn Đặng Minh, nói:
- Bệnh nhân không duy trì được lâu nữa, phải dùng một số biện pháp.
Đặng Minh có chút đờ đẫn, Trần Thương nói cái gì chính là cái đó
Dù sao thì… Anh ta cũng không giúp được gì, thật là quá bất lực và đau khổ.
Mà lúc này, Trần Thương quay người, nhìn người nhà bệnh nhân, trực tiếp nói:
- Tình hình hiện tại của bà lão rất nguy hiểm.
- Tám, chín phần là không thể chịu được đến khi thang máy được mở ra.
Trần Thương vừa nói câu này, sắc mặt hai người kia liền biến đổi.
- Bác sĩ, anh mau nghĩ cách đi, phải làm sao bây giờ
Người phụ nữ nôn nóng bật khóc.
Người đàn ông thì tức giận vừa đấm vừa đá vào cửa thang máy, sau đó la lớn:
- Cứu mạng, cứu… Còn không mở cửa thang máy thì sẽ xảy ra án mạng
- Chết tiệt…
Người đàn ông khàn giọng hét lên.
Người phụ nữ nằm rạp trên mặt đất:
- Mẹ, người nhất định phải kiên trì, cửa thang máy sắp mở rồi, sắp có người đến cứu người rồi
- Mẹ, người có nghe thấy con nói không
Người nhà bệnh nhân vừa tức giận vừa nôn nóng, nhưng không có cách nào đành quay qua hỏi:
- Bác sĩ, thực sự không còn biện pháp nào khác sao?
Trần Thương vào lúc này mới nói:
- Hiện tại, có chỉ có một biện pháp có thể thử.
- Thế nhưng… Phải nói trước, rủi ro và tỷ lệ tử vong rất cao. Vì vậy, cần mọi người đưa ra quyết định.