Tự động điều chỉnh nội y và trang bị tự động, có thể được giữ ở điều kiện tốt nhất là sạch, khô, nhiệt độ thích hợp và thoải mái...
Trần Thương nhìn phần quà ban thưởng trong lòng vui mừng
Mặc dù cái này không phải trang bị mạnh nhất, nhưng đúng là món quà tuyệt vời nhất.
Không tệ, không tệ
Chuyến này đi đúng là không uổng công.
Nghe nói...... Nội y ở một nhiệt độ nhất định có thể làm tăng tỷ lệ sống sót của tinh trùng.
………..
Trở lại bệnh viện, bà cụ được đưa đến phòng ICU để theo dõi.
Kiều Thành An xem xét cẩn thận từng chi tiết và kiểm tra cho bà cụ.
Không phải vì người nhà của bà cụ cao lớn và dũng mãnh như thế nào, mà bởi vì Trần Thương là ân nhân của Kiều Thành An.
Nếu không phải nhờ Trần Thương thì gia đình đã sớm tan nát
Càng không phát hiện ra vợ anh ta bị bệnh.
Cho nên Kiều Thành An thấy tình huống, anh ta đã chủ động dùng khả năng của mình để giúp Trần Thương giảm bớt những nguy hiểm tiềm ẩn.
Phẫu thuật bên ngoài có rất nhiều chuyện phiền toái, cho dù thành công cũng có thể dẫn tới một đống chuyện ập đến, càng đừng nói đến thất bại.
Một bác sĩ thành công, phía sau thường có một đám người giúp anh giải quyết tốt hậu quả của công việc.
Có lẽ, cũng có thể gọi là...... Chùi đít
Ngô Đồng Phù vừa từ phòng theo dõi ra, nhìn Kiều Thành An lo lắng hỏi:
- Không có chuyện gì chứ?
Kiều Thành An gật đầu:
- Không có chuyện gì, bị chút lây nhiễm, tiến hành trị liệu kháng lây nhiễm thì sẽ không có vấn đề gì lớn.
- Tim người bệnh và chức năng phổi cực kém, nếu thật sự chờ để đưa tới bệnh viện, khẳng định...... Người sẽ không qua khỏi
Nghe Kiều Thành An nói, người nhà bệnh nhân và bác sĩ đứng vây quanh đều cảm thấy rất may mắn.
- Còn tốt các người gặp được giáo sư Trần, nếu đổi thành người khác, khả năng sẽ không dám ở trong thang máy làm loại chuyện này.
- Bà cụ phúc lớn mạng lớn
Nghe mấy bác sĩ cảm thán, người nhà bệnh nhân nhớ tới khuôn mặt của Trần Thương trong lòng cảm kích sinh ra từ tận đáy lòng.
Lúc này, Trần Thương đúng lúc đi ra, bốn năm người nhà bệnh nhân vội vàng chạy tới:
- Giáo sư Trần! Cảm ơn anh
- Không có anh, hôm nay mẹ của tôi...... Ai, cảm ơn anh.
Trong hành lang, người bệnh lui tới nhìn thấy một màn này, tin tưởng trong lòng lại nhiều hơn không ít.
Trần Thương cười:
- Không có chuyện gì, cần phải chăm sóc tốt cho mẹ của anh.
Nói xong, Trần Thương đứng dậy trở về văn phòng.
Đi trên đường, Trần Thương cảm giác thật sự không tệ, điều đó có liên quan đến tâm trạng của anh, tất nhiên là... Đôi khi, nó cũng có thể là bởi vì một chiếc quần lót thoải mái dễ chịu, hơn một chiếc quần thoải mái làm cho lòng người vui vẻ.
Đặng Minh trở lại văn phòng, tranh thủ thời gian kiểm tra tư liệu.
Tìm rất nhiều, cũng không tìm được thông tin giống như Trần Thương nói:
- Điều chỉnh dẫn lưu ngoài tử cung tĩnh mạch phổi theo đường bắc cầu
Chẳng lẽ mình học thức nông cạn?
Anh ta liên hệ với giáo sư viện y học Harvard, sau khi điện thoại kết nối, Đặng Minh kể chuyện hôm nay nói cho giáo sư biết, không nghĩ tới giáo sư cũng sững sờ
Thật lâu sau, ông ta mới chậm rãi nói:
- Đặng Minh, đây là cơ hội rất tốt cho cậu
- Cậu biết Simon không?
Đặng Minh gật đầu:
- Có, ngôi sao bác sĩ ngoại khoa của trung tâm y học Cleveland, hội trưởng Ryan là bạn của anh ấy.
Giáo sư từ từ nói:
- Ryan và Simon đã sớm xin đi học tập ở Trung Quốc, đã hơn nửa năm lấy tên tiếng Trung gọi là Mã Tây Mông, thế nhưng...... Nhưng vẫn không có cơ hội.
- Cậu có thể đi theo giáo sư Trần, thật là cơ hội khó mà có được, cố lên
Cúp điện thoại, lúc này Đặng Minh mới ý thức được.
Mình...... Không nghĩ tới lại bắt được mùa xuân thứ hai?
......
......
Thời gian sau đó, Đặng Minh hoàn toàn hoà nhập vào công việc trong khoa.
Dù là dán phiếu xét nghiệm hay hỏi bệnh sử, khám sức khỏe, Đặng Minh luôn là người chủ động đi đầu.
Điều này làm cho Hầu Lượng hơi kinh ngạc.
Hai ngày trước, người này còn cực kỳ kiêu ngạo, còn nhắc nhở mình là bác sĩ của Harvard, hiện tại bỗng nhiên đổi tính?
Nói thật, lúc Đặng Minh vừa tới, cũng không được người nào chào đón.
Trên thực tế, bất kỳ hệ thống nào cũng như vậy, và tồn tại tâm lý bài ngoại, đặc biệt là Đặng Minh còn hơi kiêu ngạo nữa.
Nhưng hiện tại, nhìn Đặng Minh vừa hiểu chuyện vừa chăm chỉ hợp lòng người, Hầu Lượng hơi không thích ứng.
Ngay lúc này, cuối cùng Trần Thương cũng nhận được điện thoại của Dương Lan.
- Giáo sư Trần, cậu bao giờ thì có thời gian, tôi tìm được một người bạn tới hợp tác cùng
Trần Thương nghe thế sắc mặt anh vui mừng
- A? Ai?
Dương Lan vội vàng nói:
- Trưởng khoa dự án bệnh Alzheimer của Viện Khoa học Trung Quốc: Chương Mục, giáo sư Chương
- Tôi nghe bạn bè nói giáo sư Chương hạng mục trong tay đã kết thúc, chúng tôi chỉ vừa mới liên hệ với ông ấy.
- Giáo sư Chương là một người có vai trò quan trọng trong lĩnh vực nghiên cứu dược lý ở trong nước chúng ta. Điều quan trọng nhất là trong tay ông ấy có một đội ngũ luôn sẵn sàng. Tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác với ông ấy
- Xét cho cùng, Alzheimer và Parkinson có nhiều điểm tương đồng. Ông ấy có kinh nghiệm phát triển thuốc chữa bệnh Alzheimer và ông ấy chắc chắn sẽ bắt đầu với Parkinson rất nhanh
Trần Thương nghe Dương Lan nói xong, trong lòng anh cũng hoàn toàn động lòng.
- Được, chị nói thời gian, chúng ta cùng nhau đi.
Dương Lan gật đầu:
- Được rồi, giáo sư Trần tự mình đi, tôi tin tưởng xác suất thành công nhất định sẽ rất cao. Hiện tại, tôi sẽ liên lạc cho giáo sư Chương
- Có giáo sư Chương gia nhập, nghiên cứu của chúng ta sẽ có thể tiến hành nhanh hơn
Dương Lan có hơi kích động.
Mà tại sao Trần Thương lại rất bình tĩnh?
Sau khi cúp máy, Trần Thương bật máy tính lên trực tiếp tìm kiếm về Chương Mục.
Khác ngành giống như khác mẹ vậy.
Mặc dù đều cùng y học dính dáng với nhau, Trần Thương và Chương Mục cũng đều là nhân vật nổi tiếng, nhưng cũng không biết gì về nhau
Chẳng qua Trần Thương làm lâm sàng, người ta giáo sư Chương làm nghiên cứu khoa học, hai hệ thống khác biệt vẫn rất lớn.
Trần Thương kéo đọc thông tin, càng đọc càng vui mừng.
Chương Mục: Hiện là cán bộ nghiên cứu tại Viện dược liệu và chất độc học Thủ đô. Ông tham gia nghiên cứu thần kinh, miễn dịch và nghiên cứu thuốc mới. Ông cũng là chuyên gia trong nhóm dự án đặc biệt lớn cấp quốc gia ‘Chế tạo thuốc mới’, phó chủ nhiệm dược của Ủy ban Điều hành của Liên đoàn Dược phẩm Quốc tế và Hiệp hội Dược học Trung Quốc...
Nhìn cái đống chức vụ lớn này, Trần Thương thèm nhỏ dãi
Trải qua một đoạn thời gian dài, Trần Thương cũng luyện thành một thân Hỏa Nhãn Kim Tinh.
Nói như thế nào đây?
Những này xã hội và học thuật chức vị có hàm kim lượng rất cao, làm sao chỉ là danh tiếng.
Ví dụ như Liên đoàn Y tế Thế giới và Liên đoàn Dược học Thế giới, chênh lệch một chữ, một bên là máy bay chiến đấu trong trại, một bên là Hiệp hội Niubi quốc tế
Điều này không khác gì Đại học Pheasant.
Còn có các loại hiệp hội trong và ngoài nước, ở hai bên eo biển Đài Loan... Hàng loạt hiệp hội này thực sự nổi lên vô cùng nhiều, nhìn cao thủ, cẩn thận kiểm tra... Không nói thì thôi
Nếu có sự gia nhập của vị này, Trần Thương cảm thấy tiến độ nghiên cứu chắc chắn sẽ được đẩy nhanh hơn
Hiện tại, nghiên cứu Parkinson đã đến giai đoạn mấu chốt, thiếu một chuyên gia dược lý, một chuyên gia về sinh vật học phân tử, lại thêm một chuyên gia sinh vật học.