Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1847 - Chương 1845: Cái Giá Anh Muốn Là 500 Triệu Đô La Mỹ

Khi bac si mo hack full
Chương 1845: Cái Giá Anh Muốn Là 500 Triệu Đô La Mỹ
 

Ngược lại những vấn đề nhỏ sẽ thuê gia công bên ngoài. Nhiều phòng thí nghiệm nhỏ thì đây là cách chính để kiếm tiền thu lợi.

Vì vậy, các cơ sở nghiên cứu khoa học như vậy ở nước ngoài thậm chí có thể nói là mọc lên như nấm, quả là không có khoác lác.

Tất nhiên, đối với những hạng mục nổi tiếng, các công ty giàu có này có thể đầu tư để bạn nghiên cứu cho họ.

Ví dụ, công nghệ x-pri của Howard's Aix-en lúc bấy giờ được Johnson & Johnson xem trọng, họ đã trực tiếp trao đổi cổ phần đầu tư vào nó.

Mục đích đến đây hôm nay của Trần Thương rất đơn giản, để xin tiền

Nhưng, anh không muốn bán công nghệ Parkinson sớm như vậy, anh đến đây để bán một công nghệ khác.

Công nghệ định hướng lập thể mới

Trần Thương hiện đang rất thiếu tiền, không thể làm được gì, hiện tại tập đoàn Vạn Hợp mới thành lập, nhà máy và dây chuyền lắp ráp thiết bị đều đang cần tiền.

Ở Anh còn có một ‘Thôn Kim Thú’ đang nghiên cứu phát triển phục hồi dịch tim, cũng rất tốn kém.

Hiện nay, phòng thí nghiệm của Trần Thương bên này, cũng đã nghĩ đến việc hợp tác với các cơ quan như Học viện Khoa học Trung Quốc (CAS), Bộ Khoa học và Công nghệ, Ủy ban Y tế.

Nhưng suy nghĩ hồi lâu, Trần Thương đã từ chối

Dù sao, miễn là bạn lấy tiền của người khác.

Bạn sẽ định sẵn là chịu sự quản lý của người ta.

Đây là chính sách

Vì vậy, thay vì làm điều này, tốt hơn là bạn nên nghĩ cách tự kiếm tiền.

Anh không muốn bán cổ phần của mình cho các nhà tư bản, cũng chưa muốn chuyển giao công nghệ Parkinson.

Nghĩ đi nghĩ lại, thích hợp nhất chính là ‘Thiết bị định hướng lập thể mới’ mà bản thân đoạt giải.

Ngoài ra, còn một cái nữa, đó chính là Công nghệ sử dụng trên kính hiển vi của Google sản xuất do chính mình nắm giữ.

Trong thời gian này, Bruce, người phụ trách dự án của Google và kỹ sư trưởng Walter, cũng đến New York để họp lần này.

Lần này Trần Thương cũng đến vì hai mục đích này, xem xem có thể bán được bao nhiêu tiền

Tốt nhất là đóng gói bán.

Trên thực tế, Trần Thương có xu hướng bán cho Google, vì anh biết rằng Google có khả năng hơn.

Hơn nữa, công nghệ hình ảnh hiển vi và các thiết bị lập thể mới có thể được kết hợp với nhau.

Một khi được kết hợp, hiệu quả sẽ càng nổi bật hơn

Tại sao Trần Thương không bán nó cho Trung Quốc?

Rất đơn giản... Giá không cao

Trần Thương không phải làm từ thiện.

Anh cũng muốn thu được giá tốt.

Cùng ngày, tổng biên tập tờ Tự Nhiên, Yotel đưa Trần Thương về khách sạn nghỉ ngơi một chút trước khi đến hội trường.

Anh không có nhiều thời gian để kéo dài.

Cái hẹn một tuần đã kéo dài đến ngày thứ sáu

Ngày mai, Trần Thương sẽ trở về nhà với một số tiền khổng lồ.

Cái giá anh muốn là 500 triệu đô la Mỹ

Với 500 triệu đô la trong tay, anh tin rằng việc xây dựng một phòng thí nghiệm không phải là một vấn đề lớn đúng không?

Lúc này, hội nghị vẫn chưa bắt đầu, nhưng đã có rất nhiều người ở hội trường lớn rồi.

Sự xuất hiện của Yotel đã thu hút sự chú ý của nhiều người.

Dù sao thì anh ta cũng là tổng biên tập tờ Tự Nhiên, thân phận địa vị vẫn rất cao.

Nhưng khi Yotel giới thiệu Trần Thương với mọi người, ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong phòng.

- Trần Thương! Giáo sư Trần?

- Thiên tài ngoại khoa đó hả?

- Không, bây giờ anh ấy là kỳ tài nghiên cứu khoa học

- Vâng, tôi đã đọc bài luận văn đó, rất hợp lý. Giáo sư Trần Thương hiểu rõ về Parkinson hơn tất cả mọi người, kể cả Giáo sư Tedanis

- Hóa ra là giáo sư Trần! Sao anh ấy lại tới đây?

- Không lẽ... Vì bằng sáng chế?

Sau một thời gian, khi Trần Thương xuất hiện ở hội nghị, ngày càng có nhiều người lần lượt gọi đến công ty.

New York là một thành phố quốc tế, rất nhiều tập đoàn dược phẩm lớn có công ty con ở đây.

Sau khi biết tin Trần Thương xuất hiện tại hội trường, lập tức cử giám đốc chi nhánh đến đây, đảm bảo giữ liên lạc với trụ sở chính bất cứ lúc nào.

Lần này, nghiên cứu của Trần Thương về bệnh Parkinson đã thu hút sự chú ý của các công ty dược phẩm lớn này.

Anh đơn giản chỉ là một chiếc bánh đầy cám dỗ trong mắt mọi người

Vào buổi chiều, khi Tedanis và John đến địa điểm với khảo sát một lúc, họ đã rất ngạc nhiên.

Tedanis là người đã nhìn thấy người trong hội trường lớn, nhưng... Dù vậy, ông ta vẫn có chút ngạc nhiên.

Tại sao ở hội trường này lại có nhiều đại lão như vậy?

Hầu hết những đầu não của các Công ty Dược phẩm ở New York đều đến, đích thân cấp tổng giám đốc cũng đến.

Cảnh tượng này khiến Tedanis bị sốc một chút

Rốt cuộc là vì sao?

Chuyện gì đã xảy ra?

Nhưng, ngay sau đó ông ta đã biết được lý do.

Bởi vì ông ta nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám đông: Trần Thương

Sau khi nhìn thấy anh, trong lòng của Tedanis tràn ngập hỗn độn.

Bản thân đã từng ngồi tít trên cao, thậm chí còn muốn tính kế Trần Thương để lấy kết quả nghiên cứu của cậu ấy về bệnh Parkinson.

Mà nay... Ở một hội nghị như vậy.

Trần Thương đã trở thành sự tồn tại của như ánh trăng sáng, mà ông ta... có rất Ít người hỏi thăm.

Trong mắt tư bản, ông ta không còn là người đi đầu trong lĩnh vực Parkinson nữa.

Nghĩ đến điều này, nếu nói Tedanis không hối hận, thì đó chắc chắn là một lời nói dối.

Thật sự nếu có cơ hội được quay đầu, ông ta sẽ không từ chối

………..

Hội nghị này giống như thị trường.

Mọi người có thể giao lưu qua lại với nhau.

Có rất nhiều khu vực để mọi người nói chuyện.

Ngoài ra còn có một nơi giống như đấu giá, sẽ công khai cạnh tranh.

Nơi này, nói thẳng thắn ra thì là một thị trường giao dịch học thuật.

Hội nghị kiểu này luôn được tổ chức, nhưng rất ít khi long trọng như vậy.

Hôm nay, thật sự may có Trần Thương nếu không sẽ giống như mọi khi.

Bruce từ công ty Google đến hội trường, mời Trần Thương vào phòng mới bắt đầu nói chuyện.

- Giáo sư Trần Thương, cuối cùng, chúng ta cũng có cơ hội gặp mặt.

Bruce và Walter rất nhiệt tình bắt tay Trần Thương.

Trần Thương khẽ cười:

- Gần đây quá bận rộn, tôi thực sự xin lỗi.

Sau một lúc bắt chuyện, mọi người cũng coi như hiểu rõ hơn, Bruce cũng không kiêng dè nữa, mà trực tiếp hỏi:

- Không biết, giáo sư Trần nghĩ thế nào về việc trở thành cố vấn kỹ thuật của chúng tôi?

Bọn họ đã từng nói qua điện thoại, biểu đạt muốn cùng Trần Thương nói cụ thể về hợp tác công việc.

Chỉ là Trần Thương luôn không có thời gian để suy nghĩ kỹ càng.

Trần Thương cười nói thẳng:

- Thật sự, tôi càng nghiêng về hướng muốn bán trọn vẹn hạng mục kỹ thuật này hơn

- Đương nhiên, tôi có thể miễn phí tặng cho các anh một đề xuất

Nghe Trần Thương nói, Bruce và Walter liếc nhau, hơi không hiểu.

Mặc dù cổ phiếu công ty không phải của Google, nhưng cũng thuộc sở hữu của tập đoàn điều này cũng rất có giá trị.

Ngoại trừ không thể bán trong vòng vài năm, cũng không có quá nhiều hạn chế.

Thật ra Trần Thương không coi trọng cổ phiếu của công ty bọn họ, so với một lượng cổ phiếu nhỏ như vậy, anh có thể trực tiếp đổi nó thành tiền và anh cũng kiếm được nhiều tiền hơn với số tiền này.

Đầu tư vào người khác sao có thể so với tự mình đầu tư vào?

Bruce hiếu kì hỏi:

- Giáo sư Trần, cậu cảm thấy bao nhiêu tiền thì thích hợp?

Trần Thương trực tiếp nói:

- 500 triệu! Đôla Mỹ

Trần Thương trực tiếp nói câu này làm hai người Bruce lại im lặng.

500 triệu cũng không phải con số nhỏ.

Bruce khẽ nhíu mày:

- Nhiều nhất 300 triệu.

Trần Thương:

- Tôi nói, tôi có thể cho ra một đề xuất cải tiến.

Bruce nhìn thoáng qua Walter.

Bình Luận (0)
Comment