Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1854 - Chương 1852: Trần Tỷ Phú! Hòn Đá Vàng

Khi bac si mo hack full
Chương 1852: Trần Tỷ Phú! Hòn Đá Vàng
 

Thanh độ hảo cảm cho phép Trần Thương xử lý những việc này một cách dễ dàng và thuận tiện hơn nhiều.

Lão Mã nhìn thấy Trần Thương đi vào, hấp tấp đi tới:

- Trần tỷ phú! Xin chào, xin chào

Trần Thương trợn tròn mắt:

-...

Lão Mã sau khi biết rằng Trần Thương đã bán bằng sáng chế với giá 10 tỷ đô la Mỹ, một chút kiêu ngạo còn sót lại cũng biến mất.

Điều này khiến Lão Mã hậm hực trong ba phút.

Sau đó, ông ta bắt đầu thay đổi chiến lược của mình, hỏi:

- Trần tỷ phú, cậu có thiếu tài xế không? Quản gia cũng được! Umm, còn thiếu gì nữa, tôi đều có thể làm được

Trần Thương nhìn Lão Mã cười:

- Hiện tại, tôi còn thiếu một số thứ

Lão Mã sửng sờ:

- Cái gì?

Trần Thương biết rằng Lão Mã là một nhà tư bản, bất ngờ nói:

- Tôi cần một lô xe, xe chuyển nhà, xe có người lái

- Đương nhiên, nếu anh có thể giúp tôi đấu thầu hai chiếc máy bay, vậy thì dễ rồi

Dù sao, việc chuyển nhà của bốn năm trăm người thực sự không dễ dàng.

Lão Mã không nhịn được trêu chọc:

- Thương nhi, tôi không nghĩ cậu tới thủ đô thật sự không phải là chuyện tốt

Trần Thương:???

Lão Mã lẩm bẩm:

- Cậu xem cậu kìa, khi đến chỉ có một mình, lúc rời đi, tại sao không chuyển cả thủ đô của chúng ta đi luôn đi?

Câu nói này đã đánh thức Trần Thương:

- Ý kiến hay, có cơ hội tôi sẽ thường xuyên quay lại đây

Sắc mặt Lão Mã đột nhiên biến đổi

………..

Những ngày này, Ngô Đồng Phủ luôn lo sợ bất an, nguyên nhân rất đơn giản, đó là Trần Thương rời đi.

Nhìn thấy Ngô Đồng Phủ làm như vậy, Tiêu Triết Hải không nhịn được khuyên:

- Được rồi, lão Ngô, anh đến từng tuổi này rồi, còn lo được lo mất nữa.

Tiêu Triết Hải hiện đang không ai biết đến vì kiếm tiền và làm việc chăm chỉ.

Mỗi lần xuất hiện thường ‘ném dao’, những người trên cũng không ngạc nhiên và cũng không truy cứu.

Suy cho cùng, lý do không khuyến khích ‘ném dao’ là do trình độ không đồng đều, hơn nữa còn khó quy trách nhiệm, dễ nảy sinh mâu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân.

Nhưng Tiêu Triết Hải, với tư cách là nhân vật cấp viện trưởng của Bệnh viện Thụy Kim, quốc gia chỉ mong sao để ông ấy phẫu thuật thêm vài năm nữa

Thử nghĩ xem, những chuyên gia hàng đầu như vậy, tận tâm như vậy đi ra ngoài thực hiện kỹ năng phẫu thuật, truyền bá kỹ năng phẫu thuật xuất sắc, đồng thời nâng cao kỹ năng chẩn đoán và điều trị của các bác sĩ địa phương, như vậy mọi người đều ngầm hiểu rõ.

Thậm chí, điều này có thể làm giảm bớt tình trạng phân bổ nguồn lực y tế không đồng đều hiện nay.

Tiêu Triết Hải có thể được coi là một người có được theo đuổi như vậy.

Hơn nữa, người ta không làm bất cứ điều gì bất hợp pháp, vì vậy Ủy ban Y tế Quốc gia sẽ không truy vấn vấn đề của ông ta.

Ngô Đồng Phủ không nhịn được nói:

- Tôi không lo lắng việc Trần Thương rời đi

Tiêu Triết Hải sửng sốt, cười nói:

- Không phải lo lắng sao? Còn không lo lắng, anh nhìn xem mình đã biến thành cái dạng gì rồi

Ngô Đồng Phủ nói ngay:

- Tôi căng thẳng không phải vì chuyện này.

- Tôi lo lắng rằng khi tên nhóc Trần Thương này rời đi, nó sẽ mang đi tất cả những người trong trung tâm cấp cứu của tôi

Vừa nói xong, căn phòng trở nên yên tĩnh, Tiêu Triết Hải im lặng một hồi, sau đó cười nói:

- Anh nói có hơi quá rồi đó, chuyện này làm sao có thể

Ngô Đồng Phủ không khỏi nói:

- Anh đừng nói, cái này... Rất có khả năng

Ngô Đồng Phủ nhớ lại những gì đã xảy ra vào thời gian trước, không nhịn được với Tiêu Triết Hải:

- Anh có biết đề tài mà bệnh viện của chúng tôi đã làm một thời gian trước đây không? Chính là chủ đề phẫu thuật hội chứng Marfan

Tiêu Triết gật đầu:

- Ừ, tôi biết

- Trong ba giải thưởng lớn năm nay, có một giải là của các anh

Tiêu Triết Hải trừng mắt ghen tị với Ngô Đồng Phủ:

- Tôi thực sự không biết may mắn chết tiệt của anh từ đâu mà ra nữa

Ngô Đồng Phủ thở dài:

- Tôi không phải nói về điều này. Khi đó, chúng tôi thực sự không muốn phê duyệt đề tài đó một chút nào

- Anh không biết hiện tình cảnh lúc đó đâu.

- Lúc đó, các anh không biết rằng, sau khi một số viện trưởng của chúng tôi thảo luận, khi chúng tôi không chấp thuận, ngoại khoa tim và ngoại khoa tổng hợp của chúng tôi trực tiếp bùng nổ! Chính là Từ Tử Minh còn có Hà Chí Khiêm, họ trực tiếp vận động các bác sĩ và y tá trong khoa dùng tiền thưởng gần một năm của khoa để hợp tác với Trần Thương về đề tài này, anh nói đi, có đáng sợ không

- Lúc đó quá kích động, nhiều người trong khoa lần lượt hưởng ứng. Tôi thì hoang mang. Anh nói xem làm gì có ai qua nổi tiền chứ, hơn trăm người ở hai phòng đều sẵn sàng bỏ tiền túi làm đề tài của cậu ta

Nói đến đây, Ngô Đồng Phủ thở dài:

- Anh nói xem, lúc đó có bao nhiêu dọa người chứ?

- Hơn nữa... Lúc đó Trần Thương rất lợi hại, nhưng không khoa trương như bây giờ

- Anh có biết bây giờ bệnh viện của chúng ta đặt cho Trần Thương biệt danh gì không?

Tiêu Triết Hải cũng bị sốc trước những gì Ngô Đồng Phủ nói, ngơ ngác lắc đầu:

- Không biết... Gọi là gì?

Ngô Đồng Phủ cười bất lực:

- Bây giờ ,Trần Thương đã trở thành giáo sư hướng dẫn Viện sĩ

Nghe được lời này của Ngô Đồng Phủ, Tiêu Triết Hải tức khắc choáng váng

Giáo sư…. Hướng dẫn Viện sĩ...?

Ông ấy đã nghe nói đến người hướng dẫn thạc sĩ, người hướng dẫn tiến sĩ, nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy nghe nói đến người hướng dẫn viện sĩ

Viện sĩ cũng có thể được bồi dưỡng?

Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tiêu Triết Hải không cười nổi.

Trong tay Trần Thương nói không chừng thật sự có thể đào tạo ra được viện sĩ.

Hãy nghĩ về Từ Tử Minh, gia hỏa này trong lĩnh vực phẫu thuật tim thực sự không có gì nổi bật, nhưng cậu ấy vừa tham gia kỳ thi tuyển người kế vị kỹ thuật bắc cầu động mạch vành của Trần Thị và đã đoạt gianh giải y sinh thế giới, đồng thời đoạt giải viện sĩ năm nay

Hãy nhìn Chu Hoành Quang, rõ ràng không thể đi lên, sau cùng bên trên có Qúy Kiến Nghiệp đã ngăn ông ta lại, bản thân ông ta cũng mắc bệnh Parkinson.

Bây giờ thì tốt rồi, người ta đẩy ông ta lên dễ như trở bàn tay, thuận tiện cũng đã chinh phục được Parkinson

Nghe nói...Cung Đại Trân, bác sĩ trong lĩnh vực phương hướng da liễu chỉnh hình năm nay cũng tìm đến Trần Thương bái sư.

Nếu nghĩ kỹ lại, Trần Thương xứng đáng với danh hiệu... Giáo sư hướng dẫn viện sĩ

Nghĩ đến đây, Tiêu Triết Hải lập tức hiểu được nỗi sợ hãi bên trong của Ngô Đồng Phủ.

Thực lòng mà nói, nỗi sợ hãi bị Trần Thương chi phối thực sự là vô cùng kinh khủng.

Ngô Đồng Phủ trên trán lại có thêm vài nếp nhăn:

- Này, anh nói xem, tôi có thể không lo lắng sao?

- Đi theo Trần Thương, vốn dĩ không thiếu giải thưởng. Lần này, Ngô Huy chính là trụ cột của phẫu thuật Parkinson. Lúc đầu trong bệnh viện anh ta chỉ là một phó chủ nhiệm ít được biết đến. Còn bây giờ thì sao? Lời mời đến các Hội nghị Quốc tế ở khắp mọi nơi, chết tiệt, một số hội nghị tôi còn chưa được tham dự đâu

- Còn có Hứa Chí Khiêm. Tuy không có gì đáng nói, nhưng viện sĩ kế tiếp đã bày tra trước mắt, người kế thừa công nghệ tái tạo đường tiêu hóa của Trần thị, trực tiếp đi lên! Ai dám không nể mặt Trần Thương? Cả giới khoa ngoại tiêu hóa đều là không phải do cậu ấy định đoạt sao?

- Bây giờ, Trần Thương là một hòn đá vàng. Gặp ai cũng có thể cho họ phát huy tiềm năng và thiên phú của mình

Bình Luận (0)
Comment