Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1858 - Chương 1856: Trứng Sống Rất Nguy Hiểm

Khi bac si mo hack full
Chương 1856: Trứng Sống Rất Nguy Hiểm
 

Các mối nguy hại ngầm của trứng sống rất nhiều:

Đầu tiên, nhiễm bệnh đường tiêu hóa cấp tính. Thứ hai, nó không dễ tiêu hóa và hấp thụ. Thứ ba, tăng tỷ lệ nhiễm giun móc. Thứ tư, tăng gánh nặng cho gan

Thực ra công nghệ hiện nay không thể tránh hoàn toàn việc nhiễm vi khuẩn vì ăn trứng sống, nhưng chúng ta có những cách để giảm thiểu nguy cơ

Dưới đây là một số gợi ý hiệu quả:

Mua trứng hoặc các sản phẩm trứng đã qua tiệt trùng ở các siêu thị lớn thông thường;

Chỉ mua trứng được bảo quản trong khu vực thực phẩm mát của siêu thị;

Đặt trứng bạn đã mua về nhà vào ngăn mát của tủ lạnh và không mua hoặc tiêu thụ trứng đã hết hạn sử dụng;

Nếu bạn thấy trứng bị nứt hoặc bẩn, tốt nhất là không nên ăn chúng nữa.

Điều trị khẩn cấp có nghĩa là sẽ có đủ loại tình huống xảy ra và cần có nhiều sự chuẩn bị.

Việc một đứa trẻ ăn trứng cũng có thể kích thích gây sức ép như thế.

Cuộc sống luôn là như vậy, những điều bạn cho là không quan trọng thì hầu hết đều không quan trọng, nhưng lại sợ những điều đó xảy ra với xác suất nhỏ.

Thậm chí, mục đích y học cũng như thế.

Cũng giống như bệnh cúm, nhiều người chịu được, nói cảm cúm không có sao anh đừng để ý.

Nhưng, số người chết vì bệnh cúm hàng năm trên thế giới là lấy hàng 10.000 làm đơn vị.

Cho nên, đời người cũng giống như câu hát kia: Những người không được yêu thích luôn gây rối, những người được yêu thích thì không sợ hãi

…………..

Trần Thương và mấy người Trương Viễn cùng nhau lên xe cấp cứu đi đến bệnh viện.

Hiện tại, tình trạng Tiểu Bắc phát sốt càng thêm nghiêm trọng.

Tiểu Nam nhìn thấy em trai ngất đi, cả người dường như cũng quên mình là bệnh nhân, nước mắt cậu bé ào ào chảy xuống.

Miệng không ngừng nói:

- Thật xin lỗi! Thật xin lỗi

- Anh sai rồi

Trong giọng nói xen lẫn tiếng khóc nghẹn ngào, cũng mang theo thật nhiều hối hận.

Mặc dù thỉnh thoảng hai người luôn cãi nhau ầm ĩ, nhưng tình cảm anh em vẫn rất sâu sắc.

Hiện tại, cơn đau bụng của cậu bé vẫn chưa hoàn toàn giảm bớt, nhưng sự tự trách trong lòng khiến cậu bé không thể đứng thẳng được.

11 tuổi, mà cậu bé đã hiểu được cái gì gọi là trách nhiệm.

Cậu bé biết, nếu như em trai bị bệnh, đây chính là trách nhiệm của cậu.

Cậu bé đã nghe thấy hết những lời của chú Trần Thương nói.

Hóa ra cậu bé ăn trứng sống và cũng cho em trai ăn sống, mới làm cho lúc này em trai phát sốt ngất đi.

Nghĩ thế, trong lòng Tiểu Nam tràn ngập sợ hãi.

- Chú Trần, cầu xin chú cứu em trai có được hay không?

- Cháu sai rồi, về sau cháu không dám……. Cho em trai ăn đồ linh tinh nữa

- Mau cứu Tiểu Bắc đi

Nói xong, cậu bé cẩn thận chạm vào đôi bàn tay nóng hổi của em trai, nói:

- Tiểu Bắc, em tỉnh lại đi được không, sau này anh sẽ cho em tất cả đồ ăn. Anh sẽ không bao giờ……… Giành lấy đồ ăn của em nữa, em tỉnh lại đi! Về sau, anh không bắt nạt em nữa, có được hay không...... Đồ chơi anh cũng không giành với em......?

Nhìn Tiểu Nam hiểu chuyện như vậy, cha mẹ hai đứa nhỏ thở dài bất đắc dĩ, nhìn Trần Thương hỏi:

- Bác sĩ Trần...... Tiểu Bắc thằng bé......

Trần Thương để Trương Viễn đo nhiệt độ cơ thể, 38.6 Độ C

Nhiệt độ thế này thật không lạc quan.

Nhưng, chưa chắc đó có phải là do vi khuẩn xâm nhập gây nhiễm trùng máu hay ung thư máu, cũng có thể do phản ứng miễn dịch của cơ thể con người nên gây ra sốt.

- Trước tiên bổ sung chất dịch thể, vào tĩnh mạch nhỏ 5% đường glu-cô và nước muối sinh lí.

Hiện tại, Trần thương không vội tiến hành điều trị bằng kháng sinh, nếu chỉ đơn thuần là ngộ độc thực phẩm do loại vi khuẩn Salmonella gây viêm dạ dày ruột thì kháng sinh sẽ là một lựa chọn sai lầm.

Bởi vì sử dụng thuốc kháng khuẩn không thể thay đổi quá trình mắc bệnh, ngược lại dễ thúc đẩy sản sinh các chủng kháng thuốc trong đường ruột và kéo dài thời gian bài tiết.

Hiện tại, bệnh nhân đã có cảm giác buồn nôn và nôn mửa, tiêu chảy đi đại tiện nhiều lần, mất cân bằng điện giải trầm trọng, cho nên tiến hành hỗ trợ điều trị triệu chứng là lựa chọn tốt nhất.

Hiện tại, Tiểu Nam cũng tiến hành điều trị tương tự.

Anh cúi đầu nhìn khóe mắt rưng rưng của Tiểu Nam, biết đứa nhỏ này thật sự rất sợ

Có đôi khi, làm anh trai thật sự trong lòng có rất nhiều trách nhiệm.

Cũng may tiểu khu cách bệnh viện không xa.

Đến nơi Trần Thương nhanh chóng sắp xếp cho xét nghiệm máu.

Thông thường máu xét nghiệm ra tương đối nhanh, khi nhận được tờ xét nghiệm, anh thở phào nhẹ nhõm.

Còn may, không có phát sinh triệu chứng nghiêm trọng như nhiễm trùng máu hay ung thư máu.

Nếu nói như vậy, thông thường trị liệu sẽ tốt lên, cũng không cần quá mức lo lắng.

Cha mẹ đứa trẻ đã lo lắng chờ đợi rất lâu, thấy anh đi ra ngoài sảnh liền chạy nhanh tới:

- Bác sĩ Trần, không sao chứ?

Trần Thương gật đầu:

- Không có vấn đề gì lớn. Nhưng, khả năng cần phải ở lại một khoảng thời gian để theo dõi bệnh tình.

- Sức đề kháng đối với hệ vi khuẩn đường ruột của trẻ còn kém, sau lần dày vò này. Dù may mắn không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong khoảng thời gian này cần được cho ăn thức ăn lỏng hoặc chất lỏng để dễ tiêu hoá. Sau khi tình trạng bệnh được cải thiện thì sẽ dần trở lại chế độ ăn uống bình thường.

- Được, được

Cuối cùng mẹ cũng không phải lo lắng thấp thỏm nữa:

- Không có chuyện gì là tốt rồi, làm tôi sợ muốn chết.

Sau khi nói xong, cô ấy lau đi nước mắt ở khéo mắt.

Nói thật, con cái đối với cha mẹ mà nói, còn lo lắng hơn so với bệnh tình của bản thân.

Ba người cùng nhau đi về phía phòng bệnh.

Nhìn thấy Tiểu Nam ngồi trên giường, hướng về phía Tiểu Bắc lẩm bẩm vừa xin lỗi vừa hứa.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng mọi người bỗng nhiên rất vui mừng.

Trần Thương thật sự hi vọng, đứa con đầu lòng của anh là một bé trai, đứa con thứ hai có thể là một bé gái hoặc một bé trai.

Bởi vì nếu đứa lớn là con trai, thì trong lòng đứa trẻ sẽ tương đối có trách nhiệm hơn.

Cha mẹ đi vào bắt đầu an ủi con cái, Trần Thương và Tần Duyệt nhìn tình hình cũng dần chuyển biến tốt, từ trong phòng đi ra, cho người một nhà bọn họ có không gian riêng.

Đối với con cái thật sự một trái tim không thể đủ được.

Anh cần dạy con làm người, còn cần phổ cập cho con các loại kiến thức cuộc sống.

Trần Thương càng ngày càng cảm thấy, trách nhiệm của chữa bệnh không chỉ là điều trị, mà còn phải tuyên truyền và phổ cập giáo dục khoa học

Phòng ngừa trước khi mắc bệnh chắc chắn sẽ tốt hơn là điều trị khi đã bị bệnh

Trương Viễn và Dương Tuệ cùng nhau trực ca đêm, toàn bộ mọi người trong khoa đều biết hai người này ngầm nảy sinh tình cảm với nhau, nhưng dường như không ai muốn phá vỡ điều này. Vì Trần Thương tới đây được một năm, nhưng hai người còn chưa tiến tới với nhau nữa.

Nhìn thấy hai người đang tranh luận với nhau về vấn đều quả trứng, dường như...... Hai người bọn họ luôn có thể bởi vì bất kỳ vật gì cũng cãi nhau được.

Đương nhiên, khả năng cũng vì vậy nên mới nảy sinh tình cảm với nhau.

Ai mà biết được

Trần Thương thấy thế, bỗng nhiên vừa cười vừa nói:

- Trương Viễn, cậu có muốn cùng tôi tới An Dương không?

Lời này vừa nói, trong văn phòng lập tức trở lên yên tĩnh.

Nói thật, đây là lần đầu anh ở khoa công khai nói những chuyện như này.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ghen tị nhìn Trương Viễn.

Trần Thương chủ động lôi kéo có hàm ý rõ ràng như thế, nói trắng ra đây chính là một con đường đi thẳng tới mây xanh.

Bình Luận (0)
Comment