Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1871 - Chương 1869: Sao Cậu Lại Tuyệt Tình Như Vậy? Trở Thành Chủ Nhiệm Thì Sợ Rồi? Sợ Quần Áo Bẩn Sao? Hay Sợ Danh Tiếng Của Mình Xấu Đi

Khi bac si mo hack full
Chương 1869: Sao Cậu Lại Tuyệt Tình Như Vậy? Trở Thành Chủ Nhiệm Thì Sợ Rồi? Sợ Quần Áo Bẩn Sao? Hay Sợ Danh Tiếng Của Mình Xấu Đi
 

Mọi người cũng đanh thở dài bất lực.

Ngay cả Mạnh Hi cũng lần đầu tiên cảm nhận được điều này, nó có sức ảnh hưởng rất lớn đối với cô.

Mạnh Hi từ khi còn là một đứa trẻ, cô đã có ác cảm với đàn ông. Ngay cả khi bây giờ, cô không còn ghét nữa, nhưng vẫn kiên định như trước.

Thậm chí nếu cô thích trẻ con, thì cô sẽ nhận nuôi một đứa trẻ.

Nhưng, ý nghĩ dùng mạng sống của bản thân để đổi lấy mạng sống cho đứa bé của Quách Tuyết đã hình thành nên một tác động chưa từng có đối với Mạnh Hi

Rất mãnh liệt

Mạnh Hi quay lại nhìn Trần Thương, Trương Tấn Phong cùng những người khác cũng nhìn anh.

Dù họ có nói gì đi nữa, quyền quyết định cuối cùng vẫn nằm trong tay Trần Thương.

Mọi người đều nghĩ rằng Trần Thương trẻ tuổi và đầy triển vọng này chắc là một thanh niên đầy nhiệt huyết.

Ai mà không muốn trở thành anh hùng chứ?

Ai mà không muốn cứu những người đang bị bệnh tật hành hạ chứ?

Nhưng ngược lại trước sự ngạc nhiên của mọi người, Trần Thương không hề lộ vẻ xúc động.

Đôi mắt anh trong veo, nét mặt thờ ơ, như thể mọi thứ không liên quan đến anh vậy.

Điều này khiến mọi người đều ngạc nhiên.

Một lúc sau, Trần Thương nhẹ nói:

- Rủi ro trong ca mổ rất cao, không nhất định có thể đảm bảo an toàn cho đứa bé. Mong cô chuẩn bị tâm lý.

Ngay sau khi nói, khuôn mặt của người phụ nữ đột nhiên thay đổi

Lý Tuyết Phong và cả gia đình choáng váng.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn Trần Thương:

- Giáo sư Trần... Anh là bác sĩ tim mạch giỏi nhất cả nước, anh cũng không có cách nào sao?

Trần Thương lắc đầu:

- Đây là chứng ‘chống chỉ định’, giống như mối quan hệ giữa cephalosporin và rượu. Cô nên nhận thức được rủi ro. Bác sĩ nào cũng sẽ nói với cô những nguy hiểm đằng sau điều này.

- Rủi ro là có rủi ro, làm gì có chuyện may rủi.

Khi Trần Thương nói, trong vô thức, toát ra một cỗ khí thế uy phong lẫm liệt, khiến người nhà phải sững sờ

Ngay cả Quách Tuyết vẫn đờ đẫn tại chỗ

Tất cả những người quen thuộc với Trần Thương đều không biết tại sao lần này anh lại cứng rắn như vậy.

Lý Bảo Sơn đi theo Trần Thương, ông hiểu tính cách của Trần Thương, cậu ấy là một bác sĩ nhất định sẽ cứu người trong khả năng cho phép.

Nhưng cậu ấy như thế này, tại sao vậy?

Trần Thương nhìn Quách Tuyết, nghiêm túc nói:

- Cô nên suy nghĩ kỹ đi, nếu phá thai bây giờ thì vẫn còn cơ hội.

- Nhưng nếu cô nhất quyết muốn sinh đứa bé ra, thì hiện tại cô cần phải đối mặt với một số vấn đề

- Đầu tiên, là phải ghép tim phổi. Hiện nay, chưa có một bệnh nhân tăng áp động mạch phổi trong thai kỳ nào vượt cạn thành công

- Thứ hai, nếu cô kiên trì muốn phẫu thuật, cô cần phải tìm một người hiến tạng để chuẩn bị cấy ghép. Tất nhiên, đây là một ca phẫu thuật tốn kém.

- Thứ ba, ca mổ tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Cô cần phải viết giấy miễn trừ trách nhiệm dưới sự chứng kiến của pháp luật, bởi không chỉ một mình cô phải gánh chịu rủi ro mà mọi nhân viên y tế tham gia vào ca mổ này đều bị, phẫu thuật này là không được thực hiện

Nói xong, Trần Thương đứng dậy rời đi, không nói gì nhiều nữa.

Sau khi đi ra, tất cả mọi người đều không nói chuyện, nhìn về phía Trần Thương, do dự một chút cũng không nói.

Cuối cùng Mạnh Hi không nhịn được, đuổi theo ra ngoài hỏi:

- Sao cậu lại tuyệt tình như vậy? Trở thành chủ nhiệm thì sợ rồi? Sợ quần áo bẩn sao? Hay sợ danh tiếng của mình xấu đi

Ngay khi những lời này nói, tất cả mọi người trong văn phòng đều sững sờ, bọn họ đều nhìn Mạnh Hi, thấy cô hung hăng nhìn Trần Thương.

Trần Thương vẫn không hề bị lay động, ánh mắt sắc bén nhìn Mạnh Hi.

Thấy vậy, Mạnh Hi liền lùi lại một bước

Sau đó cô bước lên nửa bước, ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của Trần Thương thì không khỏi sợ hãi.

Cô cho rằng Trần Thương đã thay đổi

Cô cảm thấy Trần Thương cũng đang sợ hãi.

Bầu không khí đột ngột đông cứng, không ai ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện này.

Mặc dù mọi người không nói, nhưng trong lòng đều không hiểu tại sao Trần Thương lại như vậy.

Phải biết rằng ca mổ này nếu hoàn thành thì sẽ có giá trị rất lớn đối với toàn bộ bệnh viện tỉnh số 2.

Trần Thương chỉ hỏi một câu:

- Nếu ca mổ thất bại thì phải làm sao?

Chỉ một câu này thôi

Làm mọi người đều sững sờ.

Đúng thế

Phẫu thuật thất bại thì phải làm sao?

Đã có ai từng nghĩ về vấn đề này không?

Trần Thương không chỉ có một mình, anh là chủ nhiệm và cũng là chỗ dựa tinh thần của khoa, việc anh phải làm bây giờ không chỉ là một người gánh vác mà tất cả những người liên quan đến phẫu thuật đều phải gánh hậu quả..

Mạnh Hi cũng nghẹn lời.

- Nếu cậu không phấn đấu thì sao có thể đạt được thành công, phẫu thuật đều có rủi ro.

Trần Thương ánh mắt sắc bén, tiếp tục hỏi:

- Thành công rồi, thì làm sao?

Câu này cuối cùng khiến mọi người chết lặng

Mạnh Hi cũng nghĩ rằng não của Trần Thương đúng là bị úng nước

Thành công tất nhiên là tốt rồi.

Cô hào hứng:

- Thành công thì tốt biết mấy? Nếu thành công sẽ cứu được người, đồng thời cũng nâng cao uy tín của khoa cấp cứu bệnh viện số 2, còn có thể tăng thêm kinh nghiệm phẫu thuật cho chúng ta...

Trần Thương đột nhiên nói:

- Chị căn bản không hiểu bệnh nhân nghĩ gì

- Quách Tuyết không có đủ kiến thức về y tế nhưng lại tin tưởng một cách mù quáng, dám mạo hiểm chất lượng cuộc sống và sinh mạng của mình.

- Điều này có ỹ nghĩa gì? Lạc quan mù quáng! Tự tin mù quáng! Chị đi hỏi xem cô ta có chấp nhận thất bại trong ca phẫu thuật không? Tôi nói cho chị biết, tất nhiên là không

- Cô ta không hiểu y học, không có nghĩa là chúng ta không hiểu y học! Cuộc phẫu thuật này nhân danh tình yêu nhưng lại ràng buộc các y bác sĩ. Chị nghĩ điều này là tốt sao?

Nói đến đây, Trần Thương quay lại và nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người đang có mặt, nghiêm khắc nói:

- Tôi nói cho các người biết, làm mọi cách ràng buộc bác sĩ chữa bệnh, đều đáng bị loại bỏ

- Bác sĩ lúc nào cũng hy vọng mọi người có thể sống khỏe mạnh! Các người cho rằng tôi không muốn sao? Tuy nhiên, ngay cả khi người bệnh ký vào giấy miễn trừ trách nhiệm, bất chấp những ảnh hưởng sau phẫu thuật, thì điều đó cũng không có nghĩa là bác sĩ có thể để bệnh nhân lựa chọn cực đoan bất chấp hậu quả. Gánh nặng mà bác sĩ phải gánh vác không phải ai cũng hiểu! Cô ta không sợ cái chết, nhưng với tư cách là một bác sĩ, tôi không thể chỉ nhìn cô ta vượt qua ranh giới và tiến về phía cái chết, rồi lấy lương tâm để kéo cô trở lại từ vách núi. Việc tạo ra phép màu y học được thực hiện trên cơ sở không còn sự lựa chọn nào khác. ‘Lấy thân thử chết’ để kiểm chứng khả năng cứu chữa của y học, thậm chí áp đặt chữa bệnh dưới ngọn cờ ‘tình mẫu tử’ vừa không phù hợp với đạo đức vừa không phù hợp với tôn chỉ ban đầu của y học.

Một lời nói đầy mạnh mẽ của Trần Thương khiến cho tất cả mọi người đều đột nhiên tỉnh ngộ.

Đúng vậy

Đây dường như là một trận giải cứu, trận giải cứu lớn cho tình mẫu tử.

Nhưng nhìn kỹ lại, đây không phải là một canh bạc hay sao?

Trần Thương nói xong, thì thầm nói:

- Các người khác bệnh nhân.

- Cần phải suy nghĩ lý trí, bởi vì chắc chắn không có những điều tương tự! Có hàng chục triệu bệnh nhân bị tăng áp động mạch phổi ở Trung Quốc. Họ nghĩ gì về ca phẫu thuật này, chị đã nghĩ qua chưa?

- Nếu có một bệnh nhân tương tự đang cân nhắc việc mang thai, điều đầu tiên cô ấy nghĩ đến là bi kịch của Quách Tuyết, mà không phải là niềm vui khi sinh con;

Nếu có người muốn dùng cái chết để tạo nên kỳ tích, điều đầu tiên cô ta nghĩ chính là không đáng, mà không phải là ràng buộc

Chính xác

Bình Luận (0)
Comment