Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1948 - Chương 1946: Mọi Người Có Thời Gian Thì Nên Đi Kiểm Tra Đường Máu Một Chút

Khi bac si mo hack full
Chương 1946: Mọi Người Có Thời Gian Thì Nên Đi Kiểm Tra Đường Máu Một Chút
 

Những chuyện này, Trần Thương cũng không thể nói chính xác.

Bên trong thể chế, có ưu điểm, nhưng cũng có rất nhiều thiếu sót.

Sau khi Trần Thương xem hết một lần, cũng là thấy các điểm số không thấp, một người 93 điểm đã từng đảm nhiệm chức vị viện trưởng ở một bệnh viện thủ đô nào đó, còn có một quản lý học tập mới đi du học về, thậm chí Trần Thuóng còn thấy được thiên phú quản lý 5 sao+, điểm tổng hợp là 91 điểm.

Những người này đều khiến cho Trần Thương rất ưu ái, nhưng bởi vì Chu Tiềm, mà khiến cho anh vẫn còn có chút do dự.

Tiếp theo đây, có lẽ vẫn phải nhìn vào khảo hạch cuối cùng.

Hệ thống cho điểm là một mặt, phỏng vấn còn cần phải nhìn thấy tam quan và lý niệm của đối phương.

Chuyện này đối với Bệnh viện nhân dân tỉnh số 2mà nói, vô cùng quan trọng.

Sau khi chỉnh sửa và xử lý tư liệu lại, chủ nhiệm Trương và chủ nhiệm Dương cũng đã dính nhau xong.

Lúc này, tất cả mọi người ở Khoa y tế cũng lần lượt trở về.

Sau khi nhìn thấy Trần Thương, tất cả mọi người cười cười và chào hỏi anh.

Trần Thương nhìn vào đám người, dường như đã quen với việc chủ nhiệm Trương Hữu Phúc đến đây, lập tức có chút bận tâm mà thở dài:

- Chuyện là... Mọi người có thời gian thì nên đi kiểm tra đường máu một chút

Đám người sững sờ:

- Kiểm tra đường máu? Tại sao thế?

Trương Hữu Phúc tức giận bộp vào phía sau lưng của Trần Thương một bàn tay, khuôn mặt mập mạp đỏ lên, cười mắng một tiếng:

- Tiên nhóc nhà cậu, chỉ có cậu là nhiều lời

Dương Đồng cũng nheo mắt lên cười.

Trần Thương bị Trương Hữu Phúc kéo ra khỏi phòng làm việc, còn nói với đám người:

- Mỗi ngày đều có người ở phòng làm việc diễn ân ái, bầu không khí ngọt ngào này đã kéo lên thẳng tắp, không phải nên xem làm việc trong bầu không khí này đường máu có thể tăng lên hay không sao?

Mọi người đều lập tức cười haha lên.

Trần Thương rời khỏi Khoa y tế, trong lòng suy nghĩ về buổi phỏng vấn ngày mai.

Phỏng vấn cũng không phải là phỏng vấn có cấu trúc, mà là cần hỏi một vài vấn đề chủ quan, suy nghĩ của đối phương về lý niệm và quy hoạch phát triển tuỏng lai của Tỉnh Nhị viện, vân vân...

Đối với nội dung phỏng vấn cụ thể, Trần Thương cũng không phải là quan chủ khảo, quan chủ khảo thật sự chính là Chung lão tiên sinh.

Dù sao ông cũng là Hội trưởng của hiệp hội bác sĩ trong nước, cũng là viện trưởng vinh dự của Tỉnh Nhị viện, vì thế cho dù là kinh nghiệm hay những cái khác, ông đều có rất nhiều quyền lên tiếng.

Lúc xế chiều, Trần Thương tổ chức một cuộc họp thường kỳ với đám người.

Chuyện của buổi chiều thứ hai cũng không nhiều, vì thế Trần Thương bắt lấy thời gian này để cùng với mọi người thảo luận một chút tình hình, và dồn dập nói về một vài phát triển của nghiên cứu mới, để mọi người cùng nhau học tập và đôn đốc.

Tương tự như phòng khách, nhưng lại không có bầu không khí như thế, thế nhưng tổng thể mà nói cũng ổn.

Có không ít người, mười bốn mười năm người, phần lớn đều là lực lượng nòng cốt của Khoa cấp cứu.

Cấp cứu Ngoại khoa tim mạch - lồng ngực là một tầng, có hai người phụ trách, đều là nữ, một người là Mạnh Hi, người còn lại chính là một cô gái ba mươi năm tuổi tóc ngắn tinh anh, hiển nhiên là tomboy.

Làm phẫu thuật so với bất kỳ người nào cũng đều già dặn hơn, mà từ trước đến giờ đều không sợ khổ không sợ mệt, chuyện này khiến cho lão Mã nghi ngờ: Đồng chí Thắng Nam, ngay cả kinh nguyệt cũng hẳn là thượng lưu, bằng không cũng không thể lên cót như thế

Đúng vậy, người này tên là Dương Thắng Nam, nói trắng ra là một người cuồng công việc.

Buổi tối, Trần Thương với Thư ký Đàm và Tần Hiếu Uyên ngồi ở bệnh viện trao đổi chuyện liên quan đến buổi phỏng vấn ngày mai.

Sau khi kết thúc, Tần Hiếu Uyên đi lấy xe, Trần Thương vừa đúng lúc đi một chuyến đến Cấp cứu.

Từ sau khi làm chủ nhiệm, Trần Thương không có làm ca đêm.

Trần Thương muốn quay về một vòng rồi sau đó sẽ rời khỏi, kết quả là vừa đến Cấp cứu, đã nhìn thấy một đám bác sĩ trực ban đang chạy về phía phòng bệnh.

.....

Chuyện cấp cứu là tương đối nhiều, mỗi ngày đều kích thích adrenalin của người.

Nói thật thì, Trần Thương vẫn còn tương đối hoài niệm loại cảm giác này.

Thậm chí Trần Thương còn đang suy nghĩ cũng muốn sắp xếp cho mình làm mấy ca đêm trong một tháng để làm gương tốt.

Bởi vì hiện tại mỗi tiểu tổ trưởng của một tầng lầu Khoa cấp cứu đều cần trực ca đêm.

Chủ yếu vẫn vì chất lượng hiện tại của bệnh nhân đều đã tăng cao rõ ràng, hệ số nguy hiểm đều tương đối cao.

Thế nhưng, Trần Thương nhìn thấy một đám người đều đang chạy thẳng đến phòng bệnh, cũng sửng sốt một chút.

Xảy ra chuyện gì rồi?

Trần Thương nhanh chóng vượt lên phía trước vài bước, đuổi theo Trương Tuyết Lượng, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Trương Tuyết Lượng là một người đàn ông lớn tuổi trong Khoa cấp cứu, cùng đến chung một nhóm với Trần Thương, là thủ xạ Trương Xu của Nội khoa cấp cứu.

Hiện tại cũng xem như là bác sĩ chủ trị có kinh nghiệm phong phú.

Sau khi nhìn thấy Trần Thương, vội vàng nói:

- Hôm nay, cấp cứu đưa đến một bệnh nhân, đột phát tính rung tâm thất, tình hình tương đối nguy hiểm, thế nhưng đã được xử lý kịp thời.

- Thế nhưng... Mặc dù tình hình tim của bệnh nhân không nghiêm trọng, nhưng tình hình tinh thần có chút hỏng bét

- Vừa rồi y tá nói anh ta chuẩn bị thắt cổ tự sát ở trong phòng

Sau khi Trần Thương nghe thấy, lập tức biến sắc

Đến cấp cứu tự sát?

Đây là tình huống gì thế.

Trần Thương vội vã đi theo Trương Tuyết Lượng chạy về hướng phòng bệnh giám sát, đã nhìn thấy bảo an đại gia Tần Thái Sơn đang ôm chân của một người đàn ông ba mươi tuổi.

- Cậu nhóc, cậu mới bao lớn chứ?

- Không cần phải nghĩ quẩn đâu

- Thời gian tốt đẹp sao này vẫn còn rất nhiều, cậu cũng không thể nhất thời kích động

Mặc dù tuổi tác của Tần Thái Sơn đã lớn, nhưng người bệnh ba mươi tuổi, lại nặng 78kg, nên không ngăn nổi

Người đàn ông lắc đầu, khuôn mặt anh ta sợ hãi nói:

- Không không không! Anh không hiểu

- Mọi người, nhà chúng tôi là bị nguyền rủa

- Cả gia đình chúng tôi trong vòng một năm liền liên tiếp xảy ra đủ loại chuyện

- Chúng tôi là bị nguyền rủa, ông có biết không?

- Đến lượt rồi! Tất cả mọi người trong nhà chúng tôi... Bây giờ là đến lượt tôi

Tần Thái Sơn không nhịn được nhíu mày:

- Anh chết rồi, vậy đứa con của cậu thì làm sao đây! Vợ của anh phải làm sao đây

Người đàn ông vừa nghe thấy, sức lực càng lớn

Thậm chí giọng nói còn quyết liệt hơn mấy phần.

- Vợ của tôi đã bỏ chạy cùng với người khác, con cũng không phải là của tôi

Tần Thái Sơn đột nhiên sửng sốt, đột nhiên... Đột nhiên không biết nên nói cái gì

Nói thật thì... Anh có chút muốn buông người đàn ông này ra.

Thế nhưng, chắc chắn là không được.

Đám người Trần Thương thấy thế, vội vàng tiến đến, mấy người cùng nhau dùng sức, lôi người đàn ông xuống

Chẳng lẽ... Là do bệnh tim gây ra bệnh tật của hệ thống tinh thần?

Không thể loại trừ khả năng này, vì hoàn toàn có thể tồn tại bệnh tâm thần tim mạch.

Nhưng hiện tại Trần Thương vẫn chưa biết rõ ràng tình hình cụ thể của bệnh nhân, thế là nói với Trương Tuyết Lương:

- Đi lấy kiểm tra của bệnh nhân và kết quả kiểm nghiệm ra, tôi xem thử một chút.

Trương Tuyết Lượng liền vội vàng gật đầu.

Tần Thái Sơn nhìn vào người đàn ông, không nhịn được thở dài, nói:

- Cậu nhóc à, cậu cũng đừng nên nghĩ quẩn

- Ở bệnh viện này có bao nhiêu người muốn tiếp tục sống mà không làm được, cậu cũng đừng ngớ ngẩn, anh đây đã lớn tuổi như thế, có chuyện gì mà chưa thấy qua, nguyền rủa gì chứ, chỉ là lừa người

Bình Luận (0)
Comment