Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1949 - Chương 1947: Không Ai Có Thể Mang Anh Đi Được, Tôi Nói Rồi Đó

Khi bac si mo hack full
Chương 1947: Không Ai Có Thể Mang Anh Đi Được, Tôi Nói Rồi Đó
 

Người đàn ông vội vàng lắc đầu, mặt mũi anh ta tràn đầy sợ hãi

- Không! Mọi người, anh căn bản là không biết

- Tôi thật sự không có bệnh, sức khỏe của tôi rất tốt, năm ngoái kiểm tra sức khỏe vẫn còn rất tốt, không có một chút vấn đề nào

- Chuyện này tôi và anh cả, anh hai, anh ba đều giống nhau

- Già trẻ nhà chúng tôi, anh cả của tôi năm 36 tuổi, đang yên lành tự nhiên đột tử

- Anh hai của tôi cũng như thế, cũng trùng hợp là năm 36 tuổi, lúc đi ngủ vẫn còn đang tốt lành, xong sau đó liền không tỉnh dậy nữa

- Cả nhà chúng tôi đều bị dọa cho sợ, anh chóng đi tìm thầy âm dương để kiểm tra, kết quả người ta nói vị trí của mộ tổ nhà chúng tôi không tốt, phạm vào đại sát, cần phải dời phần mộ

- Chúng tôi chọn một ngày lành tháng tốt, tìm một thầy phong thủy đến, sau đó dời phần mộ thật tốt, vừa mới dời phần mộ thành công, anh ba của tôi vừa mới thắp hương, kết quả... Kết quả lại đột tử ngay hiện trường dời mộ

- Lúc đó... Anh ba của tôi cũng vừa vặn 36 tuổi

- Tôi thật sự bị dọa sợ rồi...

- Bọn họ bình thường đều rất khỏe mạnh, căn bản là không có vấn đề gì cả, đột nhiên liền xảy ra loại chuyện này, sức khỏe của họ đều rất tốt

- Năm nay, tôi cũng sắp 36 tuổi rồi, tôi sợ mình sẽ giống như mấy anh trai, cũng thường xuyên làm kiểm tra, thế nhưng... Căn bản là không có bất kỳ vấn đề nào

- Kết quả, năm nay, một tuần gần đây nhất, mấy ngày đột nhiên tôi cảm thấy chất lượng giấc ngủ của bản thân vô cùng kém

- Tôi cảm thấy chính là nhà chúng tôi đã nhận phải nguyền rủa, đều không sống đến 36 tuổi, tôi cảm thấy cái chết đang ở rất gần mình rồi

- Thật đó, tôi vô cùng sợ hãi, tôi nghĩ là... cùng giống như vậy, còn không bằng chính mình tự giải quyết, cũng không cần ngày nào ngũ cũng phải sợ hãi nữa

Trần Thương nhìn vào bệnh nhân có chút lo nghĩ này, có chút nghi ngờ.

Thật sự là nguyền rủa sao?

Thế nhưng, cho dù là nguyền rủa, đám người Trần Thương cũng không thể tin

Bọn họ là bác sĩ, xem trọng chính là khoa học.

Mặc dù có rất nhiều chuyện không thể giải thích được, thế nhưng cũng không thể hướng qua bên huyền học được

Vào lúc này, Trương Tuyết Lượng lấy điện tâm đồ ra, nói với Trần Thương.

- Chủ nhiệm Trần, anh nhìn... Cơ bản đều bình thường

Trần Thương nhìn kỹ vào kết quả điện tâm đồ, cũng không phát hiện có vấn đề gì.

Chuyện này kỳ lạ rồi.

Chẳng lẽ thật sự không có vấn đề sao?

Vào lúc này, Trần Thương đột nhiên nghĩ đến, chẳng lẽ thật sự chính là bệnh tật hệ thống tinh thần sao?

Bệnh nhân đã liên tục một tuần không thể ngủ ngon giấc.

Nghĩ đến đây, Trần Thương quyết định trước tiên sẽ để cho anh ta nghỉ ngơi một đêm, sau đó sẽ tỉ mỉ giám sát bệnh tình.

Tần Hiếu Uyên cũng đến, sau khi nhìn thấy Trần Thương liền hỏi:

- Thế nào rồi?

Trần Thương đem tình hình của bệnh nhân nói lại với Tần Hiếu Uyên.

Có chút không yên lòng, thế là nói:

- Ba, ba hãy về trước đi, nói với Duyệt Duyệt một tiếng, buổi tối con ở lại trực, bệnh nhân này... Rất đặc biệt, con lo là buổi tối sẽ xảy ra chuyện

Tần Hiếu Uyên nhẹ gật đầu

Tối nay, tất cả mọi người cũng rất căng thẳng.

Dù sao liên quan đến chuyện nguyền rủa thì mọi người ít nhiều gì cũng đã được nghe nói.

Đêm hôm khuya khoắt, bên trong phòng làm việc đang thảo luận chuyên linh dị, là một chuyện vô cùng kích thích, may là lá gan của các bác sĩ đều lớn.

Bởi vì trợ hứng, mà mọi người đã gọi đồ nướng.

Nhưng, ngay khoảng 2-3 giờ sáng, tiếng chuông dồn dập gọi đến.

- Bệnh nhân giường 33 xảy ra chuyện rồi

Y tá cấp cứu vội vàng chạy đến thông báo cho bác sĩ.

Sắc mặt của đám người Trần Thương thay đổi, giường 33 chính là bệnh nhân ‘bị nguyền rủa’ kia.

Lập tức, trong lúc nhất thời, bầu không khí bên trong gian phòng đã quỷ dị hơn mấy phần.

Sau khi một đám người chạy về hướng phòng làm việc, phát hiện bệnh nhân môi đã xanh tím, hô hấp yếu ớt, gọi mà không có tiếng đáp

- Làm điện tâm đồ

- Rung tâm thất

- Khử rung tim

Một đám người bắt đầu khẩn trương vội vàng.

Sau khi một phen cấp cứu, trong lòng tất cả mọi người còn có chút sợ hãi.

Đang yên lành, sao lại đột nhiên rung tâm thất chứ?

Đây đã là lần thứ hai

Đột nhiên Trần Thương nói:

- Làm thêm một điện tâm đồ

Sau khi đợi đến ý thức của bệnh nhân giường số 33 khôi phục, khuôn mặt tuyệt vọng nhìn vào Trần Thương:

- Chủ nhiệm Trần... Tôi thật sự sống không nổi nữa

- Diêm Vương đến đòi mạng của tôi rồi

- Tôi thật sự là bị nguyền rủa, ai cũng... Không thể cứu được tôi

- Tôi đã nhìn thấy những người kia đến lấy mạng của tôi rồi...

Lúc này Trần Thương nhìn vào điện tâm đồ, không nói một lời, dường như anh đã nhìn ra gì đó

Quả nhiên, sau khi Trần Thương nhìn thấy rõ ràng, hai mắt đều thông suốt

Anh nhìn vào người đàn ông, nhàn nhạt nói:

- Không ai có thể mang anh đi được, tôi nói rồi đó

Mọi người nghe thấy tiếng, lập tức sững sờ

Câu nói này! Thật sự là mẹ nó bá khí

........

- Bác sĩ, tôi cầu xin anh, anh đừng nói khoác nữa

- Tôi cũng sắp chết rồi, anh không thể hỏi xem tôi còn có tâm nguyện gì hay không sao?

- Anh thế này, khiến cho tôi cảm thấy giống như là đang xem phim điện ảnh vậy

Câu nói này của bệnh nhân, khiến cho khuôn mặt của Trần Thương lập tức đỏ lên.

Thật vất vả mới nói đôi lời vô cùng khí thế như vậy, không nghĩ đến lại bị cái tên này làm cho không có trạng thái.

Vậy mà lại nói cậu ấy nói khoác

Thật là... Quá đáng

Mọi người xung quanh cũng là cười khổ không thôi.

Người đàn ông cười khổ một tiếng, đột nhiên không phải là quá sợ nữa.

- Aiz... Cùng lắm thì cũng chỉ là chết thôi

- Tôi cũng suy nghĩ kỹ rồi.

- Dù sao chết cũng rất đột nhiên, không có đau đơn gì cả.

- Nhà chúng tôi, chắc chắn là bị người khác nguyền rủa gì đó rồi...

Đối mặt với tình huống như vậy, mọi người cũng không giải thích được.

Dù sao đây cũng là chuyện tận mắt nhìn thấy.

Không hiểu thấu, không có bệnh biến của tính chất khí tim, lúc trước làm điện tâm đồ cũng bình thường, tại sao đang yên đang lành lại xuất hiện rung tâm thất chứ?

Chuyện này hiển nhiên vượt qua khỏi phạm vi hiểu biết của mọi người

Đúng như vậy

Đối với những việc khó lý giải mà mọi người không tìn thấy giải thích, liền theo thói quen quy kết vào huyền học và phạm trù thần học.

Cũng tỷ như thứ nguyền rủa này

Đã từng bao nhiêu năm trước đây, bệnh dịch, bệnh sốt rét, cảm cúm đều không phải cái gọi là nguyền rủa sao?

Vì thế, mấy vị bác sĩ ở đây mặc dù biết không phải là nguyền rủa, thế nhưng... lại không tìm được một lý do.

Bệnh nhân hiển nhiên là đã tuyệt vọng

Trần Thương không nhịn được mà giải thích:

- Anh đây không phải là nguyền rủa gì cả, nhà các anh cũng không phải

- Mà là một loại bệnh tật tương đối khó hiểu

- Tình hình đột nhiên phát bệnh của mấy anh trai của anh, chắc cũng gần giống như anh đúng không?

Người đàn ông sững sờ, sau khi cẩn thận suy nghĩ lại, nói:

- Anh cả và anh hai đều là trong lúc đi ngủ đột nhiên phát bệnh, còn anh ba thì là trong lúc đang thắp hương...

Trần Thương gật đầu:

- Không sai, tình trạng của các người đều giống nhau, là một loại gọi là hội chứng Brugada

Người đàn ông sững sờ, mà mấy bác sĩ trực ban xung quanh đều là dồn dập nhíu mày.

Hiển nhiên là chưa từng đọc lướt qua đối với một dạng bệnh tật hiếm thấy này.

Đúng là như vậy

Loại bệnh này có thể nói là bệnh hiếm thấy.

Tỉ lệ phát bệnh rất thấp, ngay cả một phần ngàn cũng không đến.

Bình Luận (0)
Comment