Chẳng lẽ Trần Thương đã thuần thục nắm giữ kỹ thuật này sao?
Nghĩ tới đây, Thọ Vĩ Tường kinh ngạc mang theo sợ hãi nhìn Trần Thương.
Hô hấp của ông ta trở nên dồn dập
Sau khi lấy máu đông ra, ca phẫu thuật vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.
Còn cần dùng ống lấy máu đông F3 cắm vào động mạch cổ tay, động mạch phía trong cẳng tay.
Vì chắc chắn những người bệnh này không thể nào chỉ bị tắc động mạch ở một chỗ, sẽ sinh ra tắc động mạch thứ phát
Những chỗ này cũng cần được xử lý sạch sẽ.
Cùng lúc đó, Trần Thương dùng nước muối sinh lý heparin rửa ống thông xa, lúc này, ca phẫu thuật rốt cục cũng coi như đã kết thúc.
Bây giờ, Triệu Nam còn chưa hồi phục sau trận khiếp sợ vừa rồi
Anh ta thật sự không nghĩ ra, Trần Thương làm sao có thể dùng ống PVC nhỏ như vậy với ống dẫn trục tâm thông qua một thành mạch máu quanh co như thế này
Cũng không phải anh ta không hiểu được căn cứ lý luận của Trần Thương.
Chỉ là... Chính bởi vì hiểu, cho nên mới khiếp sợ.
Có một câu nói là người không biết thì không sợ hãi, người càng biết nhiều, thì sẽ càng sợ nhiều.
Hiện giờ, Triệu Nam cũng giống như vậy.
Như Trần Thương nói phẫu thuật phức tạp như vậy, sao vào tay cậu ấy lại ngắn gọn nhẹ nhàng như thế, chẳng lẽ… Còn có đường tắt khác?
Tình trạng của Lương Hùng tốt hơn Triệu Nam rất nhiều, mặc dù chân mày cũng đang nhíu chặt.
Nhưng thấy Trần Thương kết thúc phẫu thuật, vội vàng nói:
- Bác sĩ Trần, để tôi kết thúc đi
Trong lúc nói chuyện, Lương Hùng bắt đầu khâu vết mổ bằng chỉ khâu mạch máu không xâm lấn.
Phẫu thuật thành công
Nhưng không có người nào vỗ tay.
Vì mọi người vẫn đang còn đắm chìm trong cuộc phẫu thuật vừa rồi
Ống dẫn kia trong tay Trần Thương dường như được thổi hồn vào, điều khiển thế nào cũng được… Thật sự có chút lợi hại
Mà người nhà họ Hà ở bên ngoài quan sát phẫu thuật cũng sửng sốt
Bọn họ đều trừng to mắt nhìn Trần Thương, vị bác sĩ Trần này rõ ràng tuổi đời còn rất trẻ…
Vậy mà trình độ so với lão tiên sinh Thọ Vĩ Tường còn lợi hại hơn
- Đúng là rất giỏi
- Đúng vậy, thực sự quá trâu bò, bác sĩ Trần thật tuyệt vời
- Chúng ta phải cảm ơn bác sĩ Trần thật tốt
- …
Vâng, đó chính là xã hội loài người.
Rất thực tế
Rất đời thường
Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh, anh chính là cái rắm, người khác đều phải dùng khí cầu bọc lại cúng bái cho anh
Mà lúc này, Hách Húc Lượng nghe đám người kia nói xong, cảm thấy như bị chế giễu
Hà Huy nhìn xung quanh, có chút xúc động nhìn Trần Thương:
- Bác sĩ, ca phẫu thuật của tôi thành công rồi?
Ông ta cũng không biết đang nói gì, nhưng nhìn mọi người đều kích động thành như vậy, cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Trần Thương gật đầu, còn chưa kịp nói gì, Lương Hùng đã cười nói:
- Lão gia tử, tôi nói cho cho ông biết, lần phẫu thuật này của ông quá thành công
- Bác sĩ Trần xử lý cho ông tốt lắm.
- Ông phải cảm ơn bác sĩ Trần người ta cho thật tốt
Mặc dù Hà Huy xem nhẹ mạng sống, nhưng ông ta cũng không muốn tay mình xảy ra vấn đề gì, có thể khỏe lại là tốt nhất
Nước mắt ông ta kích động tuôn ra:
- A, ông trời thật sự không đối xử tệ với tôi mà
- Bác sĩ Trần, thật sự rất cảm ơn cậu, cậu thích tranh gì, khi trở về tôi sẽ lập tức vẽ cho cậu.
Trần Thương cười cười:
- Được rồi, chú nghỉ ngơi cho khỏe đi ạ.
Sau phẫu thuật cũng cần chăm sóc cẩn thận.
Nhưng cũng không cần đưa đến phòng giám sát, chỉ cần phòng bệnh bình thường là được.
Triệu Nam thật sự là có chút xúc động
Anh ta không ngờ bác sĩ Trần ngay cả phẫu thuật can thiệp cũng… Thần kỳ như thế
Chuyện này đã không thể dùng sở trường hay thành thạo để diễn tả.
Kỹ thuật của Trần Thương hiển nhiên đã vượt ra ngoài phạm vi này.
Ngay cả viện sĩ Thọ Vĩ Tường cũng xử lý không tốt ca phẫu thuật, Trần Thương tiện tay nắm lấy.
Thậm chí, phải biết rằng điều Trần Thương nói là một tương lai hoàn toàn mới.
Đây là một cái tương lai có thể khiến người khác kinh ngạc đến mức độ nào đây?
Sau khi kết thúc phẫu thuật, mọi người chậm chạp rời đi.
Thế nhưng đám người bọn họ cũng không nói thêm câu nào thừa thãi.
Không đợi mọi người rời đi, Hách Húc Lượng đã vội vã chạy vào trong phòng mổ.
Vẻ mặt an ta có chút kì lạ.
Anh ta nhìn Trần Thương và Thọ Vĩ Tường, nhịn không được nói với mọi người:
- Hi vọng mọi người có thể giữ bí mật chi tiết ca phẫu thuật hôm nay.
- Đây dù sao cũng là một hạng mục nghiên cứu khoa học của bác sĩ Trần và viện sĩ Thọ, rất có thể ảnh hưởng đến việc can thiệp phát triển quy hoạch của quốc gia trong năm tới, hy vọng mọi người nhận thức được tính nghiêm trọng, không đem chuyện này tuyên truyền và tiết lộ ra bên ngoài
Mọi người nghe Hách Húc Lượng nói, đều liên tục gật đầu.
Mọi người ở với Trần Thương một thời gian dài, đều hiểu được điểm này.
Bởi vì bác sĩ Trần thỉnh thoảng sẽ phát hiện ra một chuyện đáng kinh ngạc.
Mặc dù không thể nói đã chết lặng, nhưng mọi người cũng không sử dụng nó như một cái cớ để khoác lác khoe khoang.
Trần Thương cười cười, không nói gì.
Một ý tưởng là rất quan trọng.
Nhưng…Điều quan trọng nhất là kiểm soát chi tiết và thiết kế phẫu thuật của riêng mình.
Khoa học và kỹ thuật có dẫn đầu, từ đầu đến cuối vẫn là vì con người mà phục vụ.
Có Trần Thương gia nhập hay không, chênh lệch là rất lớn.
Cho nên, anh cũng không quá lo lắng
Thọ Vĩ Tường lão tiên sinh cũng cười cười.
Sự phát triển của y học hoặc khoa học, nếu thực sự đơn giản như vậy thì tốt rồi...
Ông biết rõ, ý tưởng và dự án này, không có Trần Thương làm kỹ sư trưởng hoặc chỉ đạo, cũng có thể thành công, nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, thái độ làm việc nghiêm túc cẩn thận này của Hách Húc Lượng vẫn làm cho người ta cực kỳ hài lòng.
Nghiên cứu khoa học đòi hỏi sự nghiêm túc.
Mọi người nhao nhao gật đầu, đứng dậy rời đi, bọn họ biết, bác sĩ Trần và viện sĩ Thọ Vĩ Tường có chuyện muốn nói với nhau.
……….
Sau khi đợi một đám người rời đi xong, y tá trưởng cho người dọn sạch sẽ phòng mổ, rồi cũng ra ngoài.
Chỉ còn lại Trần Thương và Thọ Vĩ Tường, Lương Hùng, Triệu Nam và Hách Húc Lượng.
Có khi, phòng mổ chính là nơi yên tĩnh nhất.
Không cần lo lắng tai vách mạch rừng, ở bên trong nói chuyện phiếm cũng đáng tin cậy nhất, không cần lo lắng truyền ra bên ngoài.
Lúc này, cuối cùng Triệu Nam cũng có cơ hội hỏi Trần Thương:
- Bác sĩ Trần… Sao cậu làm được? Theo suy nghĩ ban đầu của cậu, ca phẫu thuật sẽ rất khó khăn, cần phải suy xét đến rất nhiều yếu tố... Ví dụ như góc độ mạch máu, tốc độ lưu thông máu, sự phù hợp của ống dẫn... Những thứ đó.
Đối với vấn đề này, Lương Hùng và Thọ Vĩ Tường cũng rất muốn biết.
Trần Thương thấy vậy, không nhịn được bật cười.
- Bởi vì tôi sớm đã nghiên cứu cái này rất lâu rồi.
- Phẫu thuật can thiệp khai thông tắc động mạch quả thật tôi đã nghiên cứu được một khoảng thời gian.
- Hơn nữa, phương pháp này còn có kỹ xảo
Một câu của Trần Thương trực tiếp khơi gợi lên sự tò mò của mọi người
Quả nhiên là có kỹ xảo?
Triệu Nam lập tức vui mừng.
Vừa rồi anh ta xấu hổ hỏi, không nghĩ đến lại thật sự có
- Là kỹ xảo gì?
Trần Thương thấy ánh mắt ba người lồi lên như cường giáp, liền cười nói:
- Kỹ xảo Khai Thông Thọ Thị
Câu nói của Trần Thương trực tiếp khiến mọi người đứng hình.