Thọ Vĩ Tường cũng bị cái rắm hồng này nói cho không biết nên làm sao, đúng vậy… Có ngượng ngùng, có hư vinh, cũng có chút mờ mịt.
Mà Lương Hùng với tư cách là người tham gia, lại bỗng nhiên sửng sốt cả người
Anh ta cẩn thận nhớ lại thủ pháp và kỹ thuật của Trần Thương, không khỏi nghiêm túc.
Càng nhớ lại, lại càng cảm thấy Trần Thương không giống như đang nói giỡn.
Bởi vì anh ta thật sự loáng thoáng cảm giác được thao tác của Trần Thương có chút quen thuộc
Giống như... Thật sự là Khai Thông Thọ Thị
Nhưng Trần Thương rõ ràng chưa từng học qua kỹ xảo Khai Thông Thọ Thị, làm sao cậu ấy biết được?
Trần Thương cười nói:
- Thọ viện sĩ, lý giải của ngài đối với sự can thiệp khai thông thật sự rất sâu sắc
- Kỹ thuật can thiệp vật lý quang học tái thông cũng là điều cháu nghĩ ra được dựa trên cơ sở học tập ngài.
- Khai Thông Thọ Thị trái ngược với trạng thái bình thường, tránh né rất nhiều kỹ xảo, chọn lấy một thao tác tương đối phức tạp cũng không phải là không có đạo lý
- Vừa vặn ngược lại, Khai Thông Thọ Thị là thao tác thuận theo mạch máu nhất, đây cũng là nguyên nhân tôi dám thử
- Đương nhiên, bản thân cháu đối với đường cong vật lý, góc độ đặc biệt mẫn cảm, cho nên mới có thể thuận lợi hoàn thành phẫu thuật
Sau khi Thọ Vĩ Tường nghe xong, vẻ mặt ông có chút kích động
- Kỹ thuật can thiệp Khai Thông Thọ Thị- ở phương nam tương đối phổ biến, nhưng ở thủ đô và nước ngoài đều không quá coi trọng
Bởi vì kỹ thuật này tương đối rườm rà, mà tương tự như vậy, trên quốc tế có rất nhiều thủ thuật can thiệp trực tiếp, đơn giản nhanh chóng.
Dường như tất cả các ca phẫu thuật đang phát triển theo hướng ‘ngu xuẩn’.
Đây không phải là hạ thấp, mà là một sự tiến bộ khác của thời đại.
Vì như vậy mà kỹ xảo Khai Thông Thọ Thị đến nay vẫn gây ra rất nhiều tranh cãi
Mà lúc này Thọ Vĩ Tường sau khi nghe thấy như vậy, nước mắt ông cũng kích động mà rơi xuống.
Ông thật sự vô cùng phấn khích
Ông cũng cực kỳ hạnh phúc
Lý tưởng của công được công nhận còn hạnh phúc hơn nhiều so với việc ban cho ông một ngôi nhà lớn.
Đối với ông mà nói, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể đem những gì mình học được cả một đời phát triển rực rỡ
- Bác sĩ Trần! Cảm ơn cậu
Thọ Vĩ Tường kích động cầm tay Trần Thương, hít sâu một hơi, bùi ngùi mãi không thôi
Lời cảm ơn này đã nói lên sự kiên trì của một thế hệ.
Lương Hùng cũng xúc động mà lau đi nước mắt.
Anh ta biết rõ kiên trì và chấp niệm của thầy mình.
Bản thân Thọ Vĩ Tường thân thể không tốt, hơn nữa phóng xạ dẫn đến bạch cầu rất thấp, sức đề kháng rất kém.
Nhưng để tuyên truyền và phát triển kỹ thuật ‘Khai Thông Thọ Thị’, đi khắp cả nước dạy học.
Thậm chí là… Dạy miễn phí, tự trả tiền
Cuối cùng cũng có người công nhận
Mà người này lại còn là Trần Thương.
Sự công nhận của một nhà y học lớn có năng lực, có danh tiếng của thế hệ mới
Đối với Thọ Vĩ Tường mà nói, chính là một phương thuốc an ủi vô cùng đáng quý.
- Thật sao? Bác sĩ Trần! Cái đó… Tôi cũng có thể làm được sao?
Lương Hùng không nhịn được hỏi.
Trần Thương gật đầu:
- Quả thật… Là cũng có thể.
- Cái này, chiều nay, tôi cho đưa tới một ít động vật thí nghiệm, anh đến thử xem
Lương Hùng mừng rỡ gật đầu.
Lúc này, Trần Thương bỗng nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống
[Đinh! Xin chúc mừng, hoàn thành phẫu thuật khai thông tắc động mạch Boss cấp 100, nhận được phần thưởng phong phú.]
[Có thể chọn một trong số các phần thưởng sau đây:
1, điều trị phẫu thuật cho bệnh nhân thoái hóa đốt sống cổ;
2, phẫu thuật bệnh thần kinh giao cảm;
3, điều trị phẫu thuật can thiệp khoa Ngoại thần kinh.]
Trần Thương nhìn ba phần thưởng đều tản ra ánh sáng vàng, không nhịn được kích động
Cả ba đều không phải là sách kỹ năng
Mà là ngân hàng kỹ năng
Cho dù đó là bệnh thoái hóa đốt sống cổ hay phẫu thuật thần kinh giao cảm, hoặc phẫu thuật can thiệp khoa Ngoại thần kinh đều là một tập hợp các kỹ năng
Trần Thương không nghĩ tới phần thưởng lại phong phú như vậy
Bệnh đốt sống cổ?
Cần... Nhưng Trần Thương nhìn một chút, phát hiện dường như dùng cây kỹ năng Thần ngoại của mình vẫn có thể đổi được.
Cả phẫu thuật thần kinh giao cảm cũng như thế
Chỉ có duy nhất điều trị phẫu thuật can thiệp khoa Ngoại thần kinh là không thể.
Hơn nữa...
Phẫu thuật thần kinh... Nếu phẫu thuật can thiệp được thêm vào, sẽ đốt lên những tia lửa thế nào đây?
Trần Thương cũng rất chờ mong
Nếu sử dụng phẫu thuật can thiệp, không cần phải mở sọ, mà còn tránh đi qua nhiều khu vực nguy hiểm, hiệu quả điều trị chắc rất tốt
Nghĩ tới đây, Trần Thương không chút do dự, trực tiếp lựa chọn đổi
Kèm theo một loạt âm thanh dễ nghe vang lên.
Trần Thương phát hiện trong kho kỹ năng của mình có rất nhiều kỹ năng phẫu thuật.
Đoàn người vừa nói vừa cười ra khỏi phòng phẫu thuật.
Vừa vặn gặp mặt người nhà họ Hà, cả nhà này vui mừng nhìn đoàn người bọn họ.
- Chuyện này, bác sĩ Trần! Hôm nay, cảm ơn anh rất nhiều, chúng tôi thật sự rất biết ơn! Anh đã cứu cha tôi
Hà Hữu Phúc cười nói.
Đúng vậy, ông cụ khỏe rồi, người nhà họ Hà cũng khôi phục lạnh nhạt.
- Không có việc gì, đây là chuyện tôi nên làm
Trần Thương cười cười, anh vẫn rất tôn trọng lão tiên sinh.
Hà Hữu Tài cười giơ ngón tay cái lên:
- Bác sĩ Trần đạo đức tốt đẹp! Y đức cao quý
- Cha tôi đã nói, muốn tặng một bức tranh cho mọi người
Hà Hữu Tài nhìn Trần Thương với vẻ mặt như anh vừa bắt được món hời lớn.
Trần Thương cũng không có phản ứng gì, nhưng đám người Hách Húc Lượng đều là vẻ mặt chán ghét
- Đúng rồi, vị này là đại bí thư mới của thành phố chúng tôi, bí thư Dương! Vị này là chủ tịch Liên đoàn Văn học tỉnh tôi, vị này là...
Hà Hữu Phúc giới thiệu một số quan chức, sau đó nói:
- Hôm nay, cũng đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, cùng nhau dùng bữa trưa đi?
- Tôi giới thiệu một vài bạn bè cho bác sĩ Trần.
Trần Thương nghe vậy, hờ hững cười:
- Không cần đâu, buổi chiều tôi còn có việc, mọi người cứ đi đi
Nói xong, Trần Thương khoát tay áo, trực tiếp đứng dậy rời đi.
Làm cho đám người trực tiếp sững sờ
Bọn họ đã từng gặp qua không nể mặt, nhưng chưa từng thấy qua quyết tuyệt như vậy
Lương Hùng và Thọ Vĩ Tường còn nhớ đến ca phẫu thuật buổi chiều, theo sát phía sau, chào hỏi rời đi
Mà Triệu Nam lại lúng túng
Đây là những lãnh đạo thành phố mới của họ...
Mà bên này là Trần Thương... Thật khó khăn
………..
Sắc mặt người nhà họ Hà hết xanh lại tím, dường như rất lâu rồi chưa có ai không giữ thể diện cho họ như vậy.
Triệu Nam nghiến răng ở lại, nhìn thấy bầu không khí khó xử, không nhịn được nói:
- Hà tiên sinh, chủ nhiệm Trần thật sự rất bận, buổi chiều còn có ca phẫu thuật.
Hà Hữu Phúc ừm một tiếng:
- Vậy chúng ta đi thôi.
Sau khi nhóm người rời đi.
Một số hậu bối nhà họ Hà nhỏ giọng thì thào.
- Thật không nể mặt
- Chắc chỉ là một chủ nhiệm nhỏ nhoi, không thì cùng lắm là một trưởng khoa
- Giới thiệu cho anh ta nhiều giám đốc, trưởng phòng như vậy anh ta cũng không đi, thật là ngốc
- Đúng vậy, ông nội còn muốn tặng một bức tranh cho người này…
Những quan viên phía sau cũng đều thở dài.
Bọn họ đồng loạt lắc đầu
Hà Hữu Tài thấy cảnh này thì cho là những vị lãnh đạo này không vui, vội vàng nói:
- Các vị lãnh đạo, cái này… Hôm nay tôi mời, đừng mất hứng