Trần Thương nghe vậy đột nhiên bật cười:
- Xin chào giáo sư Vu, chủ nhiệm Ngô của chúng tôi là một người đàn ông tốt
Mọi người bật cười haha, Ngô Huy cũng đỏ mặt.
- Chúng tôi là bạn, đã gặp nhau ở Pháp, mới quen nhau được mấy ngày, thầy... Anh đây...Là làm mai lung tung nha
Đột nhiên, mọi người bật cười haha
Cả nhóm chuẩn bị bước ra ngoài với một nụ cười trên môi.
Đột nhiên, vừa đi ra ngoài, tất cả mọi người đều choáng váng
Trần Thương đột nhiên nhìn thấy một người đang đứng cầm bảng
Thấy trên tấm bảng có hình được vẽ bằng bút lông: Vẽ một đứa bé, đứa bé được vẽ trông rất dễ thương, trên tay nó cầm tấm bảng có viết vài câu: Mừng bố về nhà
Trên đó còn có một vài dòng chữ lớn: Chào mừng Trần bảo bối về nhà
Bóng người này
Rất quen thuộc
Hóa ra là tiểu nha đầu Tần Duyệt
Chẳng là
Tại sao nha đầu này lại ăn mặc như thế kia
Hơn nữa, những tấm bảng trên tay cô ấy là có ý gì?
Đột nhiên, vẻ mặt của Trần Thương thay đổi, anh sững sờ.
Lẽ nào là... Tần Duyệt mang thai rồi?
Nhìn thấy cô ăn mặc xinh xắn vui vẻ, Trần Thương đột nhiên thấy tim mình mềm nhũn.
Có thật không?
Sau khi nhìn thấy Tần Duyệt, những người xung quanh lập tức liếc nhìn Trần Thương đầy ẩn ý, còn cười nói:
- Thầy giáo, chúng tôi đi trước đây
- Thầy giáo, chúng tôi không quấy rầy nữa
Tần Duyệt nhìn thấy Trần Thương, cô ấy vứt tấm biển đi, vội vàng chạy như bay về phía Trần Thương.
Trên mặt cô tràn đầy nụ cười cùng hưng phấn, còn có một loại vui mừng sau khi thắng trận.
Nhìn thấy Tần Duyệt như bay tới, Trần Thương nhanh chóng mở tay ra, trực tiếp ôm lấy Tần Duyệt.
- Aiyaa! Béo rồi
Trần Thương cũng rất vui vẻ, ôm lấy Tần Duyệt, nhìn cô treo trên người anh như một con gấu túi, không khỏi nở nụ cười.
Tần Duyệt không ngại, cô cười khúc khích nói
- Tất nhiên phải béo lên rồi
- Em nói cho anh biết, Trần bảo bối! Bà đây mang thai rồi! Hahaha...
- Trên người em bây giờ là... Hai người, không đúng, có lẽ là sinh đôi, vậy chính là ba người, tất nhiên phải nặng rồi
Khi Trần Thương nghe thấy lời Tần Duyệt nói, không nhịn được vỗ nhẹ vào lưng cô.
Anh cười nói:
- Bây giờ em mang thai, con vẫn là một tế bào thụ tinh, mập làm sao được
Tuy nhiên, nghĩ đến chuyện Tần Duyệt có thai, anh vẫn ngạc nhiên hỏi:
- Vợ... Em nói...Em có thai sao?
Tần Duyệt vui vẻ gật đầu
- Đúng vậy
- Tháng này, em không có kinh nên đã đi mua que thử thai, quả nhiên là mình đã đậu. Sau đó em vui vẻ đến bệnh viện kiểm tra, và thật sự đã có thai rồi
- Haha... Em hạnh phúc quá
- Từ bây giờ, em có thể tận hưởng sự phục vụ của anh rồi
- Haha... Em rất phấn khích
……….
Tần Duyệt thực sự rất vui
Trong khoảng thời gian này, đứa trẻ đã trở thành điều bận tâm của anh.
Cuối cùng cũng có thai rồi
Trong xe, Trần Thương vừa lái xe vừa nhìn Tần Duyệt ngồi bên cạnh lẩm bẩm:
- Em phải chuẩn bị cho con quần áo, sữa bột, tã lót...
- Quao, mỗi lần nghĩ đến việc gia đình chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới, em lại lo lắng quá
Trần Thương đang lái xe, thật ra anh cũng rất kích động.
Niềm vui khi được làm cha mẹ là rất khó có thứ gì có thể thay thế được.
- Lo lắng? Lo lắng cái gì?
Tần Duyệt thì thào:
- Lo lắng mình không phải là người mẹ tốt.
Khi đèn giao thông dừng lại, Trần Thương nhân cơ hội sờ sờ đầu nhỏ của Tần Duyệt, cười nói:
- Đừng sợ, chúng ta cùng nhau học
- Em học cách làm mẹ, anh học cách làm cha
Tần Duyệt nghe Trần Thương nói vậy, đột nhiên vui vẻ:
- Trần Thương
- Ừ, có chuyện gì vậy?
Tần Duyệt cười nói:
- Không phải là em thích tài hoa của anh, tất nhiên, em cũng thích tài hoa của anh, nhưng em nghĩ... Em là gả cho tình yêu
- Anh biết không? Khi em biết mình mang thai, em kích động không thôi
- Lúc ấy, em rất muốn gọi điện để nói với anh, nhưng... Em nghĩ như thế quá qua loa
- Em muốn đợi anh về nhà sẽ làm anh bất ngờ, nhưng... Em chờ không được, em đúng là không có tiền đồ mà, em muốn sớm được gặp anh, sau đó báo tin vui này cho anh
……
Việc Tần Duyệt đột nhiên mang thai có ý nghĩa rất lớn đối với gia đình này
Điều này có nghĩa là gia đình hai người này sẽ sớm lột xác.
Trước khi có con, giữa việc kết hôn và yêu đương dường như không có nhiều khác biệt.
Nhưng sau khi có con, mọi thứ sẽ thay đổi.
Sau khi nghe tin Tần Duyệt mang thai, Dương Giai Tuệ vội vàng trở về An Dương bắt đầu chăm sóc cô.
Tần Duyệt vốn thường bận rộn, đột nhiên bị chăm sóc như vậy, vẫn có chút khó thích ứng được.
Ngày qua ngày, công việc của Trần Thương cũng tiến triển chậm rãi.
Ngày hôm ấy, khiTrần Thương tan sở sớm chuẩn bị rời đi, đột nhiên Tần Thái Sơn ở cửa gọi Trần Thương.
- Chủ nhiệm Trần, anh có một bức thư, tôi còn nói là buổi chiều định sẽ chuyển cho anh đấy. Vừa đúng lúc anh ra đây, của anh này.
Trần Thương nghe thấy vậy, cười nói:
- Được rồi, cám ơn chú Tần.
Tần Thái Sơn nghe thấy âm thanh, cúi đầu tìm thư, đưa cho Trần Thương:
- Có lẽ lại là từ nước ngoài.
Sau khi nói xong, Tần Thái Sơn đột nhiên nói với Trần Thương một cách thần bí:
- Trần Thương, Duyệt Duyệt đang mang thai, cậu phải chăm sóc con bé thật tốt
Trần Thương nhìn vào phong thư, địa chỉ và tên viết tay, điều này khiến anh có chút tò mò, đã nhiều năm rồi anh chưa nhìn thấy một phong thư như vậy.
Quay đầu lại nhìn Tần Thái Sơn với ánh mắt thần bí cùng gương mặt hóng chuyện, Trần Thương đột nhiên cười nói:
- Cám ơn ông Tần, cháu biết rồi.
Tần Thái Sơn cười cười:
- Hai người, tôi nhìn từ lúc vẫn giấu giấu giếm diếm đến lúc cưới nhau. Thế mà trong nháy mắt đã lâu như vậy! Duyệt Duyệt mang thai, tiểu tử cậu thật là có phúc
Trần Thương cười phá lên, lúc trở lại chuẩn bị khởi động xe, anh chợt nghĩ tới, tiện tay mở phong thư ra.
Phong thư rất đơn giản, giống như địa chỉ viết tay trên đó vậy.
Nói chung, trong thời đại quốc tế, mọi người đều sử dụng Internet, làm gì còn người viết thư tay như thế này nữa.
Bây giờ, kiểu gửi thư quốc tế này đắt hơn nhiều so với gửi kiểu bưu kiện, chưa nói đến là loại xuyên quốc gia.
Địa chỉ dường như là...
Syria
Trần Thương lập tức choáng váng.
Ai sẽ viết thư cho mình từ Syria đây?
Nói thật là lâu rồi anh không nhận được thư
Cho tới nay, Trần Thương luôn nhận được rất nhiều thư.
Nhưng hầu hết chúng đều là các loại thư mời, tạp chí và sách gửi từ nước ngoài, hoặc vì họ thường tham gia các cuộc họp, được gửi đến biên nhận cuộc họp, hoặc giấy mời, v.v.
Nhưng khi Trần Thương mở bức thư ra, anh ấy đã rất sửng sốt, vì những dòng chữ trên đó anh ấy không nhận ra...
Hơn nữa, nhìn nét chữ một nét nguệch ngoạc run rẩy trên đó, nhìn cái kỹ thuật non nớt, thật sự không giống người lớn viết chút nào, vậy chắc là trẻ con viết chữ rồi
Tuy nhiên, Trần Thương hoàn toàn không biết loại chữ viết này.
Các ký tự lạ hơi giống tiếng Ả Rập.
Trần Thương không hiểu nên dứt khoát cất vào thùng xe, nghĩ tới về tìm người biết tiếng rồi xem xem.
Tất nhiên, đây cũng có thể chỉ là một trò đùa
Về đến nhà, Dương Giai Tuệ đã chuẩn bị đồ ăn.
Từ khi Tần Duyệt mang thai, tiêu chuẩn ăn uống ở nhà đã được cải thiện lên rất nhiều.
Dương Giai Tuệ đang dạy một số kỹ năng nuôi dưỡng thai nhi cho Tần Duyệt.