Bản thân Trần Thương cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại trở nên như thế này.
Bên này Tần Vĩnh Nghĩa vội vàng ngăn Trần Đại Hải đang chuẩn bị rời đi, vội vàng nói:
- Lão Trần, anh đừng tức giận nữa
- Trần Thương cũng chưa nói muốn đi mà
- Có thể thằng bé chỉ nghĩ rằng cô gái nhỏ đó thật đáng thương, phải không?
- Hơn nữa anh cũng không suy nghĩ xem, thằng bé có thể đi sao?
- Cho dù Trần Thương muốn đi, quốc gia cũng có thể không cho đi, đó là nơi nào chứ?
- Nhà nước đương nhiên đối xử đặc biệt với chuyên gia, giáo sư cao cấp như Trần Thương. Đương nhiên cũng có yêu cầu đặc biệt. Nhà nước nghiêm cấm hành động nguy hiểm
Nghe được lời nói của Tần Vĩnh Nghĩa, Trần Đại Hải cũng dịu đi.
Trần Thương nhìn Tần Duyệt, nghiêm túc nói:
- Xin lỗi, Duyệt Duyệt, đều tại anh
- Là anh đã quá vội vàng và bỏ qua cảm xúc của em
- Em yên tâm, anh sẽ cố gắng làm một người chồng tốt
Nói xong, Trần Thương nhìn về phía Tần Hiếu Uyên, vươn tay một ly rượu lớn, đưa cho Tần Hiếu Uyên một ly rượu:
- Cha, con xin lỗi, con đã không làm một đứa con rể tốt
- Con nhất định sẽ thay đổi thật tốt, cha yên tâm
- Ly này, con kính cha.
Ngay khi nói xong, Trần Thương liền uống cạn.
- Con không đi nữa. Cha, mau thổi nến đi.
Thật ra, Tần Hiếu Uyên và Kỳ Như Vân thật sự không tiện nói gì.
Xét cho cùng, Trần Thương là con rể, không phải con trai, có một số điều chỉ có thể nói với tư cách là một người cha.
Tần Duyệt nhìn Trần Thương, cũng không lên tiếng. Khóe miệng cô mỉm cười, trong mắt ẩn chứa cảm xúc cũng những giọt nước mắt long lanh.
Cô thực sự không muốn Trần Thương đi.
………
Tần Hiếu Uyên thấy mọi người đều đã dịu xuống, ông liền cười nói:
- Được rồi được rồi, giải quyết xong việc là được rồi
- Trần Thương muốn đi cũng là lòng nhân ái của bác sĩ, là chuyện tốt. Người trẻ tuổi dễ tùy hứng, tôi cũng vậy chứ đừng nói Trần Thương
- Aiya! Vào trận lụt năm 1998, ông của Duyệt Duyệt ốm nặng phải nhập viện. Lúc đó tiền tuyến đang cần bác sĩ. Tôi còn trẻ và còn sung sức nên đi theo không cần nghĩ ngợi gì
Tần Vĩnh Nghĩa thở dài
Cha của Tần Hiếu Uyên là một quân nhân và một bác sĩ.
Lúc ông ấy ốm nặng vào năm 1998, ba người con trai nhà họ Tần đều ở tiền tuyến
Tần Vĩnh Nghiã thở dài.
Tần Hiếu Uyên vỗ vai Tần Vĩnh Nghĩa:
- Trong trận dịch năm 2003, lúc đó Duyệt Duyệt đang trong kỳ thi tuyển sinh cấp 3. Chị dâu của cậu những năm đó sức khỏe cũng không tốt, nhưng khi đó tôi là phó chủ nhiệm khoa Hô Hấp, tôi không đi thì ai đi?
Nói đến đây, Tần Hiếu Uyên nhìn Trần Thương:
- Trần Thương, thật ra con đi thì cha cũng có thể hiểu được.
- Cha cũng là cha con, cha nói con nghe câu này. Con đi, có thể cứu một người. Con không đi, cũng có thể cứu người. Thậm chí con không đi, giá trị càng lớn, có thể cứu càng nhiều người hơn, càng nhiều giá trị hơn
- Đúng không?
Trần Thương gật đầu, bình tĩnh lại mà nghĩ, đúng là bản thân đã có chút huênh hoang.
Trên đời này, không phải ai anh cũng có thể cứu
Ngày khi được cứu, cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Nếu anh đi Syria, nước nhà nhất định sẽ thương xót, chắc chắc sẽ cử người đến bảo vệ.
Vì một người không liên quan mà khiến nhiều người vào tình thế nguy hiểm, đây không phải là một lựa chọn sáng suốt.
Tần Vĩnh Nghĩa đột nhiên nói:
- Trần Thương, cháu cũng không cần gánh nặng tâm lý.
- Trên đời này không phải ai cháu cũng có thể cứu. Hơn nữa Syria chiến tranh không ngừng, sẽ chỉ có càng nhiều thương vong hơn
- Cháu có thể cứu được hết sao?
- Như thế này đi! Qua hai ngày nữa lúc người của đại sứ quán sơ tán, chú sẽ đưa ông nội của cô bé qua
- Aiya, cháu phải nghĩ thế này. Ở đất nước chúng ta vẫn còn rất nhiều người không thể chữa khỏi bệnh. Nguồn lực y tế cuối cùng cũng có hạn
Trần Thương gần đầu:
- Cảm ơn chú ba.
Sau đó, Tần Hiếu Uyên chắp tay, cười nói:
- Điều ước của tôi rất đơn giản. Mong rằng đôi trẻ sẽ thuận hòa, mạnh khỏe, bình an vô sự.
Tần Hiếu Uyên nói xong liền thổi nến.
Trần Thương mỉm cười.
Anh vẫn quyết định ở bên cạnh Tần Duyệt, đợi đứa bé chào đời, sau đó anh sẽ tự mình lắng đọng một chút.
【Ting! Nhiệm vụ tiếng gọi của trong lòng và sứ mệnh đã hoàn thành. 】
【Nhiệm vụ yêu cầu bạn làm theo sự lựa chọn của chính mình và đưa ra quyết định. Bạn đã nghe theo quyết định bên trong của mình và từ bỏ việc đến Syria. Nhiệm vụ được coi là từ bỏ, nhưng bạn lấy lại được ý định ban đầu và nhận được phần thưởng: 1. Bùa bình an khỏe mạnh (do người khác sử dụng) 】
Trần Thương lập tức choáng váng
Thì ra đây vốn là một nhiệm vụ lựa chọn?
Đúng vậy
Tiếng gọi của trong lòng, và tiếng gọi của sứ mệnh
Nhìn thấy phần thưởng bùa sức khỏe bình an, Trần Thương nhất thời vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Suy nghĩ một chút, anh giả vờ lấy trong túi ra, đưa cho Tần Duyệt nói:
- Duyệt Duyệt, đây là bùa bình an anh cầu cho em và con, em hãy mang theo bên mình.
Đây không phải là một tấm bùa hộ mệnh đơn thuần, mà giống như một sợi dây chuyền, có thể treo trên người như một miếng ngọc.
Tần Duyệt thấy thứ này thì hai mắt liền sáng lên, vui vẻ nói:
- Anh đeo lên cho em.
Trần Thương gật đầu, cẩn thận đeo vào cho Tần Duyệt.
Bữa tiệc sinh nhật lúc này mới bắt đầu.
…
Trong những ngày tiếp theo, Trần Thương có thể được coi như trở lại cuộc sống bình thương.
Khoảng thời gian này, công việc của Trần Thương cũng không bận.
Phẫu thuật thần kinh đang phát triển mạnh mẽ, bệnh viện Trung tâm Liên minh liệt nửa người cũng đang được xây dựng.
Trung tâm phẫu thuật phục hồi tay cũng vậy
Cũng vào lúc này, hội nghị của Hiệp hội phẫu thuật tim mạch lồng ngực AATS2021 của Mỹ sẽ được tổ chức ở Thụy Sĩ, nhưng... Lúc này, bụng của Tần Duyệt ngày một lớn.
Mà Trần Thương cũng không thể đi được nữa
Mỗi ngày cùng Tần Duyệt, tản bộ, nghe nhạc, đọc sách…
Cuộc sống thật dễ chịu.
Vì vậy, sau khi Trần Thương nhận được thư mời từ Sabrina, anh đã khéo léo từ chối vì không thể đi được.
Nhưng, Trần Thương không ngờ rằng.
Cuộc họp thường niên của Hiệp hội AATS2021 tạm thời quyết định đổi địa chỉ tổ chức ở thành phố An Dương Trung Hoa
Tin tức này khiến Trần Thương đau đầu.
Trong lúc bất lực, anh chỉ có thể gọi điện cho Từ Tử Minh và Vương Thông đến làm việc.
Tin tức này nhanh chóng được lan truyền.
Hiệp hội AATS có lịch sử gần trăm năm trên thế giới đã bất ngờ thay đổi thành phố tổ chức chỉ vì Trần Thương không có thời gian tham gia
Chuyện này nói sẽ bị người ta cười, bởi chuyện thay đổi thành phố tổ chức sao có thể xảy ra được chứ?
Nhưng điều này thực sự đã xảy ra, và mấu chốt là đại diện Thụy Sĩ không có ý kiến gì về việc này mà thay vào đó là đồng ý
Hay nói cách khác: Hiệp hội AATS mà không có Giáo sư Trần sẽ là một tổn thất lớn. Vì vậy, tôi đồng ý ủng hộ việc tổ chức ở Trung Quốc
Ai có thể nghĩ rằng một tổ chức có xếp hạng đủ cao như Hiệp hội AATS, lại tùy ý như vậy
Ngay cả Trần Thương cũng bất lực
Làm sao có thể
AATS người ta đã chuyển đến tận cửa nhà rồi, không đi thật không hợp lẽ
Đi vậy
Khả năng học tập của con người luôn vượt trội như vậy.
Hiệp hội AATS vừa kết thúc ở đây, và Trần Thương hợp tình hợp lý lên ‘tàu cướp biển’.
Khi Sabrina từ chức chủ tịch hiệp hội, Trần Thương nghiễm nhiên trở thành người có khả năng nhất.
Khả năng học tập của loài người lớn mạnh như vậy đấy