Những gen này được chia thành hai loại, một loại là gen gây ung thư (Oncogenes) và một loại là gen ức chế khối u (Tumor suppressor genes).
Trước khi biến thể thường tham gia vào quá trình tái tạo tế bào, phân hóa và các quá trình khác, một khi biến thể xảy ra, các tế bào sẽ phát sinh sự sinh trưởng không kiểm soát được.
Dưới sự dẫn dắt của các gen đột biến, một lượng lớn protein bất thường được tổng hợp, cuối cùng dẫn đến ung thư.
Giai đoạn sau thường liên quan đến quá trình tự chết của tế bào và các quá trình khác trước khi đột biến. Một khi sự đột biến xảy ra, sự phát triển của tế bào cũng sẽ mất kiểm soát.
Biến thể gen dẫn đến rối loạn cơ chế chết bình thường của tế bào, dẫn đến sự xuất hiện của một lượng lớn protein bất thường, cuối cùng dẫn đến ung thư.
Ví dụ, trước đây giống như bị kẹt chân ga, sau này giống như mất kiểm soát phanh, bất kể cái nào cũng có thể khiến chiếc xe bị phá hủy gây ra thảm kịch.
Trần Thương nghiên cứu về cái này một chút, bỗng nhiên âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên
【Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ chính liên hoàn:
Vòng 1: Nghiên cứu thành quả lý luận của người chiến thắng giải thưởng Nobel 2021 Robert Weinberg và Marie Claire để xác minh tính chính xác của nó. 】
Nghe thấy âm thanh này vang lên, Trần Thương liền sững sờ.
Dựa vào đâu?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ thành quả lý luận của người đoạt giải Nobel lại sai?
Nghĩ tới đây, Trần Thương bỗng có chút cảm giác đang nằm mơ.
Lý luận của Robert Weinberg và Marie Claire về ‘Gen gây ung thư’ và ‘Gen ức chế khối u’ của căn bệnh ung thư vú đã được nghiên cứu trong nhiều năm, hơn nữa mười năm trước còn giành được giải thưởng y học Lasker, mấy năm này đã sắp ra thuốc điều trị và đã đạt được kết quả tốt về mặt lâm sàng...
Hệ thống, cậu có chắc là cậu đang nghiêm túc không?
Hơn nữa... Trần Thương nghĩ đến một chuyện.
Nếu như anh chứng minh được lý luận của Robert Weinberg và Mary Claire là sai.
Người trong giới này sẽ nghĩ về anh như thế nào...?
Lần trước, Chủ tịch hội liên hiệp khoa Ngoại thần kinh thế giới - Dane đã không trao giải thưởng Bác sĩ của năm cho chính mình, mà thay thế bằng sinh viên của mình.
Chẳng lẽ năm nay... Nobel không phát giải cho mình, nên chính mình liền thuận tiện hạ bệ luôn hai người chiến thắng giải Nobel Robert Weinberg và Marie Claire?
Sau đó đưa cha vợ mình lên?
Chuyện này có phải là không phù hợp cho lắm...
Nếu đó là trường hợp, ai... Ai dám không thưởng cho mình?
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Thương sợ hãi.
Sau đó tiện tay ấn nhận nhiệm vụ liên hoàn này.
Mặc kệ nói như thế nào, Trần Thương nghĩ đến tương lai tươi đẹp này... Liền có một chút mong đợi
Tôi thực sự không muốn giành chiến thắng
................
Mấy hôm nay tâm trạng của Tần Hiếu Uyên quả thực có chút sốt ruột
Ông cũng không phải đang truy cầu danh lợi
Mà đúng hơn là bây giờ ông đang lo lắng việc mình không xứng đáng với cái danh đó.
Trước đây, lão Tần là viện trưởng bệnh viện số 2 - một bệnh viện đứng thứ mười trong tỉnh, nói thật, lão Tần không có một chút áp lực tinh thần hay gánh nặng nào trong lòng
Vui vẻ sống cuộc đời nhỏ bé của mình, cùng con rể đấu trí đấu dũng, cùng lão bà quất quít keo sơn, cuộc sống đúng là thảnh thơi nhàn rỗi
Nhìn thấy đã sắp đến tuổi về hưu, lão Tần cũng đã nghĩ rằng mình sẽ kết thúc sự nghiệp ở bệnh viện này.
Nhưng bất thình lình lên như diều gặp gió khiến lão Tần còn có chút không thích ứng kịp.
Lúc mới bắt đầu, Tần Hiếu Uyên thật sự vui vẻ, thậm chí có chút phổng mũi, đi ăn lẩu cũng dám gọi hai đĩa thịt bò New Zealand.
Suy cho cùng thì từ giám đốc bệnh viện số 2 Tỉnh đến hiệu trưởng đại học y khoa Đông Dương là một sự thay đổi cực kì to lớn
Giữa phòng và sở chỉ khác nhau một chữ, nhưng lại có thể là một rào cản lớn không thể vượt qua đối với hầu hết mọi người.
Nhưng lão Tần còn chưa kịp phổng mũi, hiện thực lại giáng cho cho ông một bất ngờ vang dội
Lão Tần làm Chủ nhiệm Ủy ban Y tế tỉnh Đông Dương
Đây chính là lãnh đạo thực quyền cấp chính phủ
Mặc dù Ủy ban Y tế và sở an ninh, nhân sự, tài chính, tài nguyên đất đai… này kia vẫn cách biệt rất lớn.
Nhưng, nói thế nào cũng đường đường chính chính là chủ nhiệm Ủy ban Y tế đó
Đãi ngộ này là thứ mà người bình thường có thể nhận được sao?
Hơn nữa, chức vụ chủ nhiệm ủy ban Y tế lại không bị người ta chỉ trích, bởi vì đây là một phương hướng phát triển lớn của tỉnh Đông Dương, có địa vị vô cùng quan trọng, mà Tần Hiếu Uyên lại là một nhân vật nòng cốt, thích hợp nhất, cho nên lúc ấy mới thuận theo tự nhiên mà đi lên
Đây đối với lão Tần cũng không phải chuyện tốt gì.
Dù sao nếu là hiệu trưởng ông còn có chút tự tin sẽ làm tốt, nhưng cái chức chủ nhiệm ủy ban Y tế này đối với lão Tần mà nói, có áp lực vô cùng lớn
Cho nên có thể nói trong khoảng thời gian này lão Tần lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, không cầu có công, chỉ cầu không có tội.
Nhưng hết lần này tới lần khác... Khoảng thời gian lão Tần lên nắm quyền này, sự phát triển của y tế tỉnh Đông Dương quả thật là bừng bừng như lửa đốt
Nói theo lời người khác, thì có con rể như vậy, ngay cả chó cũng có thể làm tốt.
Nghe mọi người nói như vậy, lão Tần liền mất hứng
Sao có thể sỉ nhục người khác như vậy?
Không phải chỉ là tôi có được con rể tốt thôi sao?
Các người cần phải ghen ghét đố kỵ đến vậy à?
Cho nên, lão Tần hạ quyết tâm, muốn làm ra một số chuyện, không thể cứ để cho người khác gọi mình là Tần Nhị Thế
Nghĩ đến biệt hiệu này, lão Tần liền tức giận không chịu nổi, ông rõ ràng không có ăn bám cha mình, người ta là bám vào là con rể. Các người gọi tôi là ‘Tần Nhị Thế’, tôi không phục
Chẳng qua, đây cũng chỉ là lời nói đùa của mấy ông bạn già thân thiết.
Cuối năm, lão Tần tham gia hội nghị thường niên bác sĩ Khoa ung bướu năm nay, lúc tan họp ăn cơm, mọi người ngồi lại cùng nhau, hiếm khi rãnh rỗi mà nói đùa.
Năm nay, Hiệp hội Ung bướu tỉnh Đông Dương đã mời Hội trưởng và Phó hội trưởng Hiệp hội Ung bướu Trung Quốc...
Vào mấy năm trước đây là chuyện không thể nào, chủ tịch làm sao có thời gian đến tham dự hội nghị này
Nhưng, đừng quên con rể lão Tần là ai
Đó là Phó hội trưởng Hiệp hội Bác sĩ Trung Quốc, Hội trưởng của nhiều hiệp hội chi nhánh cấp 2, thậm chí còn là hội trưởng của các loại Hiệp hội bác sĩ cấp thế giới
Lưu Ngọc Khôn, Hội trưởng Hiệp hội Bác sĩ Ung bướu Quốc gia, tất nhiên là tươi cười chào đón.
- Chủ nhiệm Tần, tháng 12 này chúng tôi định tổ chức hội nghị thường niên khoa ung bướu toàn quốc, đến lúc đó anh...
- Tôi có thời gian, hội trưởng Lưu lần này đã đích thân đến đây, nếu tôi không đi thì sao được chứ?
Lão Tần vỗ ngực đáp ứng.
Lưu Ngọc Khôn thấy thế, lập tức sửng sốt, xấu hổ cười:
- Được
- Chủ nhiệm Tần có lòng rồi, lúc anh đến, nhất định phải dẫn theo con gái và con rể đó
Ừm, Lưu Ngọc Khôn đã rất uyển chuyển rồi
Nhưng... vẫn bị lão Tần đoán ra được, ông thở dài:
- Này... Đám người mấy người, chính là cần… Cần con rể tôi
Lưu Ngọc Khôn lúng túng cười:
- Cần giáo sư Trần tới tọa trấn mà
Tần Hiếu Uyên gật đầu:
- Cái này, tôi chỉ có thể nói sẽ cố gắng hết sức.
- Trần Thương khoảng thời gian này rất bận
Lưu Ngọc Khôn hơi sửng sốt, ánh mắt phút chốc sáng lên:
- À? Giáo sư Trần gần đây đang khẩn trương nghiên cứu cái gì đó lớn sao? Chẳng lẽ lại nghiên cứu một ca phẫu thuật mới?