Tần Hiếu Uyên làm ra vẻ thâm thúy mỉm cười.
- Gần đâ, con rể tôi y không làm phẫu thuật, tôi ở bên này không phải đang chuẩn bị nộp đơn xin một dự án tự nhiên quốc gia sao? Con rể tôi đang bắt đầu chuẩn bị và thu thập thông tin.
Lưu Ngọc Khôn nghe xong, không thể không cảm thấy hâm mộ cùng ghen tị
Chua xót nói một câu:
- Haiz... Con người, đúng là phải tin vào số mệnh! Chúng ta vất vả cố gắng cả đời, còn không bằng gặp thời! Tôi thật sự ghen tị với anh
Đồng nghiệp chung quanh nghe được, liền cười ha ha.
Lão Tần cũng cười theo, ông đã quen rồi.
Song, Lưu Ngọc Khôn nghĩ lại:
- Giáo sư Trần không phải là bác sĩ khoa Ngoại sao? Cậu ấy có thể làm khoa nội không?
- Chẳng qua, lão Tần anh yên tâm đi, dự án Tự nhiên quốc gia này của anh sẽ thành công thôi
- Có giáo sư Trần, đề tài nghiên cứu khoa học cơ bản là không có vấn đề gì, đến lúc đó cái ghế hiệu trưởng này của anh cũng ổn định vững vàng
Nhưng lúc này, khi mọi người đang cười nói vui vẻ, một người đàn ông đi vào, không phải ai khác mà chính là nguyên Chủ nhiệm ủy ban y tế Triệu Tuệ Dương, hiện tại đã được điều đến thủ đô.
Hôm nay, vừa vặn trở về một chuyến, đến thăm đồng nghiệp, cấp dưới cũ.
Không đúng
Đó là một cựu lãnh đạo
Nghĩ đến chuyện Tần Hiếu Uyên sẽ sớm được thăng chức nhờ địa vị ngày càng tăng lên của Đại học Y Đông Dương, Triệu Tuệ Dương liền cảm thấy có chút bất lực.
Ông dùng hơn ba mươi năm lăn lộn mới leo lên được chính phủ
Vậy mà với một số người, chỉ trong thời gian ngắn, đã trở thành thứ trưởng.
Lần này đi ngang qua, ông tự mình đến xem Tần Hiếu Uyên, thuận tiện đem tin tức này nói cho ông ấy biết.
Sau khi Triệu Tuệ Dương tới, Tần Hiếu Uyên liền cười nói:
- Lão lãnh đạo, nào đến đây, chúc mừng anh thăng tiến đến ủy bộ
Triệu Tuệ Dương nghe thấy, bỗng cười khổ một tiếng.
- Cái này... Lão Tần, chúng ta cũng là bạn bè lâu năm, anh đừng khách khí
uống vài ly
Triệu Tuệ Dương bỗng nhiên nói với Tần Hiếu Uyên:
- Lão Tần, hôm nay tôi mang đến một tin tức tốt
Tần Hiếu Uyên sửng sốt:
- Dự án của tôi được phê duyệt rồi sao?
Triệu Tuệ Dương cũng ngây người:
- Dự án? Không không, cái đó là chuyện nhỏ.
- Chuyện tôi muốn nói là một chuyện lớn
Vừa nói câu này, mọi người chung quanh đều dựng thẳng tai lên.
- Chuyện gì?
Triệu Tuệ Dương cũng không sợ tiết lộ bí mật, dù sao tin tức này đã được cấp trên phê duyệt, vài ngày nữa sẽ tuyên bố.
Mình nói sớm cũng không có gì xấu
Nhưng, Triệu Tuệ Dương vẫn nghiêm trang nhìn mọi người nói:
- Chuyện này... Anh em chúng ta đóng cửa nói chuyện với nhau, mọi người đi ra ngoài cũng đừng đem nói lung tung, tin tức này còn chưa tuyên bố.
Nói đến đây, Triệu Tuệ Dương tiếp tục nâng chén, kính cho Tần Hiếu Uyên nói:
- Bộ trưởng Tần, tôi kính ngài một ly
Lão Tần vội vàng nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, nhưng...
Rượu lên đến miệng, liền ngừng lại
Mọi người đều trừng to mắt nhìn Triệu Tuệ Dương
Bộ trưởng Tần???
Cái quái gì!!!
…………
Đúng vậy
Tất cả mọi người đều choáng váng.
Tần Hiếu Uyên vội buông ly xuống:
- Chuyện này... Uống nhiều uống nhiều, chủ nhiệm Triệu anh say rồi
- Để tôi cho gọi người đưa anh về nhà.
- Uống quá nhiều
Chuyện này bọn họ cũng không thể nói lung tung
Trên bàn rượu tuy có thể không cần kiêng dè, nhưng cũng không thể nghĩ gì nói nấy.
Mới mấy ngày Tần Hiếu Uyên đã trở thành bộ trưởng Tần
Mọi người xung quanh cũng đều có lòng tốt, vội vàng nói:
- Đúng vậy, chủ nhiệm Tần, anh mau nhanh chóng sắp xếp người đưa chủ nhiệm Triệu về khách sạn.
- Chủ nhiệm Triệu đã uống không ít nha
Thật ra hiện tại Triệu Tuệ Dương mắt sáng như đuốc, tửu lượng của ông một lít rưỡi cũng không có vấn đề gì.
Dăm ba chén rượu này căn bản không tính là cái gì.
Triệu Tuệ Dương khoát tay, nghiêm túc nói:
- Tôi đang rất nghiêm túc, Bộ trưởng Tần
Lại là một câu bộ trưởng Tần
Làm lão Tần sợ tới mức run rẩy
Anh đang gọi ai vậy?
Lão Tần vội vàng xoay người, hướng về phía một vị chủ nhiệm họ Tần khác nói:
- Anh Tần, chủ nhiệm Triệu gọi anh đấy
Nhất thời, tất cả mọi người đều xấu hổ.
Một lão Tần khác trợn trắng mắt, tôi cũng muốn vậy, nhưng... Người ta lại không phải đang gọi tôi
Tuy nhiên lúc này Triệu Tuệ Dương cũng không biết phải nói gì.
Ông nói thẳng:
- Tôi không đùa đâu
- Đại học y Đông Dương hiện đã sắp xếp xong
- Hiện tại, Ủy ban Y tế Quốc gia, Bộ Giáo dục Quốc gia, có kế hoạch nâng cấp Đại học Y Đông Dương thành đối tượng phát triển và hỗ trợ trọng điểm của quốc gia
- Trong vòng năm năm, phải xây dựng nên một trường dạy y học hàng đầu quốc gia! Bồi dưỡng nhân tài...
- Cùng với đó, bắt đầu từ tháng sau, Đại học Y Đông Dương cũng chính thức trở thành đơn vị trực thuộc Ủy ban Y tế và Bộ Giáo dục, đơn vị cấp thứ trưởng
Vừa nói xong câu này, hiện trường lập tức yên tĩnh lại
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Triệu Tuệ Dương, sau đó... Chậm rãi dời tầm mắt về phía Tần Hiếu Uyên
Thật khó để họ tin rằng tất cả chuyện này là sự thật
Sau tất cả... Chỉ mới làm chủ nhiệm Ủy ban y tế vài ngày, bây giờ… Có phải nên gọi một tiếng bộ trưởng Tần không?
Nghĩ tới đây, còn biết nói gì khác ngoài một tiếng thở dài?
Bây giờ họ chỉ có một suy nghĩ, để về nhà xem vợ mình có thể có được đứa con thứ hai hay không?
Bọn họ muốn có một cơ hội để trở thành thông gia với Trần Thương
Cho dù so ra thấp hơn bối phận của lão Tần cũng không sao
Mà lão Tần đứng bên này đã trực tiếp chết lặng
Ông... Ông vậy mà nghẹn không thể nói lên lời.
Ông con mẹ nó đã trêu chọc đến vị nào?
Tôi thực sự không muốn trở thành Bộ trưởng Tần.
Địa vị càng cao, lão Tần càng áp lực.
Trước kia cảm thấy, nếu là hiệu trưởng đại học Y Đông Dương... Xây dựng được một cái Quỹ ngân sách Tự nhiên Quốc gia là đủ.
Nhưng bây giờ có vẻ như... Quỹ ngân sách tự nhiên quốc gia thật sự không nỡ nhìn
Không được
Nghĩ tới đây, lão Tần đứng ngồi không yên.
Sau khi trở về ông phải bàn bạc lại một chút với Trần Thương.
Quỹ ngân sách tự nhiên quốc gia có thể nâng cấp hay không?
Nếu không, bộ trưởng Tần lại không có thực lực gì, nói thật khó nghe
Bằng cách nào cũng phải có một giải thưởng tiến bộ khoa học kỹ thuật quốc gia
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên trái tim hoang mang rối loạn.
Đêm nay, mọi người đều uống tương đối nhiều, bộ trưởng Tần giống như hưng phấn đến choáng váng đầu óc, uống rượu rất sảng khoái, rất quyết tuyệt
Thật ra lão Tần đang nôn nóng khóc thét trong lòng
Hiện tại, ông chỉ muốn sớm trở về, cùng Trần Thương trao đổi thật tốt một phen chuyện dự án mới.
Uống quá nhiều, căng thẳng
Lão Tần dứt khoát đem phiền não nói với mọi người
Không thể không nói, nhiều người lực lượng lớn, ý tưởng ngu ngốc cũng tương đối nhiều, rất thái quá
Có người bảo lão Tần khóc lóc kể lể.
Có người bảo lão Tần đối xử thật tốt với Trần Thương
Thậm chí còn mách lão Tần đến trước mặt Trần Thương khóc một trận
Lão Tần thật sự không thể chịu nổi
Loại ý tưởng ngu xuẩn gì đây
Vì vậy, sau khi lão Tần trở về nhà, đã là 11 giờ đêm.
Ông trực tiếp bảo tài xế lái xe đến nhà Trần Thương, đi vào liền bắt đầu khóc, khóc đến thảm thương.
Trần Thương choáng váng cả đầu.
Chuyện gì đang xảy ra với cha vợ vậy?
Khóc đến ủy khuất như thế
Mẹ vợ - Ký Như Vân đánh ông ấy? Bạo lực gia đình?
Ngay cả Tần Duyệt nhìn thấy cha mình như vậy cũng muốn bất tỉnh
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?