Vì sao sinh con lại đau?
Sinh con đau nhức là bởi vì trong tử cung thai nhi chuẩn bị xuất sinh, sau đó thông qua cuống rốn cùng nước ối gửi đi tín hiệu điện và tin tức truyền đến vỏ đại não cho người mẹ. Vì vậy vỏ đại não tiết ra oxytocin giúp thúc đẩy tử cung co bóp và làm đau bụng sinh.
Nhưng, cảm giác bắt đầu đau từng cơn tương đối kịch liệt và cấp bách, nhưng thời gian đau từng cơn khá ngắn, khoảng cách dài.
Lúc này, cảm giác sẽ là phần eo đau nhức, phần bụng co rút tính thít chặt, lúc đau từng cơn tử cung trở nên cứng rắn, dường như sẽ không cảm nhận được thai đạp.
Vào lúc ấy, đa số sản phụ sẽ vỡ nước ối, bởi vì màng thai chịu không được tử cung co rút gây áp lực, sau khi bị phá huỷ, nước ối chảy ra.
Theo thời gian trôi qua, tần suất đau từng cơn sẽ gia tăng, thời gian đau từng cơn cũng kéo dài theo đó.
Lúc này, sản phụ sẽ có cảm giác thần kinh đau ở sản phụ chưa phát triển, cũng sẽ rên rỉ, thậm chí kêu to, đau đớn sẽ làm sản phụ nổi nóng, mồ hôi đầm đìa
Đây là Tần Duyệt đọc từu sách giáo khoa hiểu rõ thông tin và kiến thức.
Nhưng những thứ này không biết vì sao luôn không ứng dụng đến cơ thể của mình?
Thậm chí Tần Duyệt còn hoài nghi, sinh con thật sự sẽ không đau?
Chẳng lẽ mẹ lừa gạt mình? Lắc lư...... Kỳ thật...... Nỗi đau này là mánh khoé mẹ nói để ba nghe lời?
Nhìn Tần Duyệt vẻ mặt hoài nghi nhìn mình, Kỷ Như Vân vừa tức vừa buồn cười:
- Con đứa nhỏ này, chờ lúc con sinh con thì sẽ biết có bao nhiêu đau đớn
Ngày thứ hai, Kỷ Như Vân vẫn câu nói này
Ngày thứ ba...... Ngày dự tính sinh đến, Tần Duyệt vẫn ăn uống no say, quên cả trời đất.
Sự khắc biệt lớn nhất trong ngày bình thường với cô là cô có thể ăn.
Điều quan trọng là ăn để không bị béo
Dinh dưỡng chắc đã bị đứa trẻ này hấp thụ.
Điều này làm Kỷ Như Vân thấy hơi mất mặt.
Đâu có thấy tử cung và đầu đau đâu?
Nói sinh con rất vất vả mà?
Một màn này không chỉ có Kỷ Như Vân trợn tròn mắt, ngay cả Trương Tấn Phong nhìn Tần Duyệt với vẻ mặt khiếp sợ.
Tuy rằng cảm giác đau co thắt ở mỗi người khác nhau, nhưng Tần Nguyệt như mất cảm giác đau có thấy xảy ra vấn đề gì đâu?
Đồng chí Kỷ Như Vân nhiều năm làm bộ ngoại giao dự tính sinh và trợ cấp, chuyên gia khoa phụ sản chủ nhiệm Trương Tấn Phong cũng hơi sợ hãi.
Vội vàng làm siêu âm doppler màu
Thế nhưng...... Khi hình ảnh thai nhi xuất hiện trong siêu âm Doppler màu, hai người luôn cảm thấy bức ảnh có chút kỳ quái
Trong lúc hai người đưa phim cho Trần Thương và Tần Duyệt xem......
Tần Duyệt nhìn chằm chằm tấm phim, nhịn không được nói:
- Động tác này...... Là tay kéo sao?
Trần Thương bừng tỉnh ngộ, anh còn nói sao lại lạ như vậy, nhóc con này...... kéo tay
Tê......
Trần Thương hít sâu một hơi, nhóc con này, muốn ăn đòn
Ngày thứ hai tám giờ sáng, Tần Duyệt tỉnh lại bỗng nhiên nói với Kỷ Như Vân:
- Mẹ, con muốn sinh
Ừm, giọng nói rất bình tĩnh, âm thanh rất bình thản, cực kỳ giống:
- Mẹ, con muốn đi nhà vệ sinh
Nhưng, mặc dù Kỷ Như Vân không hiểu, nhưng vẫn đứng dậy gọi Trương Tấn Phong tới.
Trương Tấn Phong kiểm tra một lượt, tử cung co lại đã rất rõ ràng
Thật sự sắp sinh
Vẻ mặt ông nghi ngờ hỏi:
- Duyệt Duyệt, con thật sự không đau?
Tần Duyệt lắc đầu:
- Dạ, vẫn bình thường
Này ‘Còn vẫn ổn’, ngay từ đầu Trương Tấn Phong vẫn không hiểu được.
Cho đến lúc Tần Duyệt tiến phòng sinh, dễ như trở bàn tay, thuận lý thành chương, không cần tốn nhiều sức, vô cùng đơn giản sinh ra đứa bé.
Trương Tấn Phong giờ mới hiểu được, hoá ra...... Đây thật sự vẫn bình thường
Đúng vậy
Sau khi giúp Tần Duyệt đỡ đẻ xong, cuối cùng chủ nhiệm Trương bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Ông thấy mấy chục năm qua, mình làm không công
Đây là đứa bé sinh dễ nhất và tốt nhất mà ông gặp qua trong đời lại dễ xử lý như vậy
Thậm chí...... Trương Tấn Phong cảm giác như đứa bé này cầm lấy tay mình bò ra
Thật sự có cảm giác như vậy.
Trần Thương và Tần Duyệt vẻ mặt vui vẻ nhìn đứa bé mới sinh.
Đơn giản như vậy
Tần Duyệt ngây thơ nhìn Trương Tấn Phong:
- Chủ nhiệm...... Tại sao cháu không thấy đau vậy
Trương Tấn Phong da đầu co quắp một hồi
Cô ấy cũng muốn biết vấn đề này.
Nhưng, rất nhanh gặp vấn đề, đứa nhỏ này không khóc
Đúng vậy, vừa mới xuất sinh đứa nhỏ này vậy mà không khóc
Trương Tấn Phong đang muốn đánh cái mông để nó khóc lên, kết quả Trần Thương trừng nhóc con này một cái, nhóc con kia vậy mà khóc
Một màn này làm mọi người xung quanh đều sợ ngây người.
Ngay cả Trần Thương cũng...... Cũng trợn tròn mắt.
Con xác định con không giả vờ khóc đúng không?
Không phải qua loa sao?
Tuyệt đối phải
Trương Tấn Phong cảm giác tam quan nứt ra.
Này là biến thái...... Có thể di truyền sao?
Sau này đứa nhỏ sẽ như thế nào...... Yêu nghiệt, về sau còn như thế nào đây?
Không thể không nói
Nhóc con này giáng lâm, để khoa phụ sản hưng phấn.
Trần Thương cũng như thế
Tần Duyệt trơ mắt nhìn đứa bé, ôm vào trong ngực, vẫn còn suy yếu.
Cho dù tử cung co lại không phải rất đau, nhưng quá trình sinh nở vật lý tổn thương vẫn rất đau.
Mặc dù có thuốc tê, nhưng...... Không hiệu quả rõ rệt.
- Giáo sư Trần, con cậu, cậu nhìn đôi mắt đi: quao thật đáng yêu
- Đúng vậy, cậu nhìn nó đi vừa đẹp trai mà đồng tử cũng đẹp, cực kỳ giống giáo sư Trần
- Cậu nhìn cái mũi này, cũng rất có khuôn nha
- Cậu nhìn, em trai nhỏ này...... Rất hoạt bát nè
Trần thương bị một chị y tá chọc cho xấu hổ, vội vàng ôm con trai vào trong lòng.
Nhìn tã lót của nhóc con, Trần Thương trước nay chưa từng yên tâm và trong lòng bình tĩnh như vậy.
Đây là con của mình sao?
Vào lúc này, bỗng nhiên nhóc con này vậy chủ động đưa tay cầm lấy ngón tay của Trần Thương, toét miệng cười, trừng to mắt, cười......
Trần Thương bị cảnh này làm cho hoá ngốc
Nhưng cũng thực sự giật nảy mình.
Nhóc con này...... Con cũng đừng ở trong phòng sinh mà gọi một tiếng ba ba chứ.
Nếu không, ba ba của con thật sự phải đem con như Natra để sai bảo.
Thật đáng sợ
Lúc này Trương Tấn Phong, đưa một cái thẻ tới.
- Giáo sư Trần, thời gian chính xác đứa nhỏ sinh ra, giữ làm kỷ niệm đi
Trần Thương mỉm cười:
- Cảm ơn chủ nhiệm Phong, đã có lòng
Trương Tấn Phong nhìn đứa nhỏ bọc trong tã lót, nhịn không được cảm khái một câu:
- Cái gen này năng lực thật mạnh mẽ
- Đứa nhỏ này, về sau nhất định còn ưu tú hơn cậu
- Không đặt tên sao?
Trần Thương hơi sững sờ, cười cười, nói câu:
- Muốn nghĩ thật kỹ
......
Khi Tần Duyệt tỉnh lại, suy nghĩ đầu tiên của cô là:
- Con của tôi đâu?
Nhưng lời còn chưa dứt, bỗng nhiên nhìn thấy bên cạnh mình có một cái nôi nhỏ, một đứa bé nhìn mình cười ngây ngô.
Bỗng nhiên mở miệng đập phá.
Nhưng, Tần Nguyệt sửng sốt trước cái miệng đập phá này.
Bởi vì cô cảm giác đứa nhỏ này phát âm có hình dáng khẩu hình là mẹ
Con của tôi vừa mới sinh ra đã gọi mẹ!?
Đậu má
Tôi không nghĩ là đã sinh ra...... Thiên tài?
Nghĩ tới đây, Tần Duyệt xoay người một cái, cẩn thận từng li từng tí ôm đứa bé, cẩn thận từng li từng tí đưa qua.
Kết quả
Này
Nhóc con
Vừa hôn mình một cái
Tần Duyệt mông lung
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy Trần Thương tới, Tần Duyệt vội vàng khoát tay áo:
- Chồng à, anh mau tới đây
Trần Thương sững sờ, đi tới.
Tần Duyệt cẩn thận nhìn quanh bốn phía, sau đó nói câu:
- Chồng à...... Anh phải chuẩn bị tâm lý cho tốt
- Con của anh có thể là một yêu nghiệt