Nhưng hết lần này tới lần khác người như vậy, lại luôn có thể ngăn cơn sóng dữ trong giờ phút nguy nan.
Bây giờ Vương Chân... Chắc vẫn đang được điều trị tại bệnh viện tâm thần phải không?
Nghe Chương Mục nói, Trần Thương không nhịn được hỏi:
- Người cuồng virus Vương Chân?
Chương Mục gật đầu:
- Không sai
- Vương Chân này thật sự không tệ, nhưng … Tinh thần của anh ấy bây giờ quả thật có chút không ổn đinh.
- Chú nghi ngờ lúc trước trong đại dịch cúm gia cầm, khi cậu ta tiêm vaccine đời thứ nhất chưa hoàn thiện cho mình, sốt cao đã làm hỏng não, bị mắc chứng hưng cảm cực kỳ nghiêm trọng
(Hưng cảm hay mania là một tâm trạng hứng khởi cao bất thường hoặc dễ bị kích thích, cáu kỉnh, khuấy động hoặc đầy năng lựợng. Trong một ngữ cảnh nào đó, nó có nghĩa trái ngược với trầm cảm. Hưng cảm là một triệu chứng để chẩn đoán một số bệnh tâm thần. Mania là từ có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp - μανία- (mania), nghĩa là điên cuồng, điên rồ xuất phát từ động từ - μαίνομαι- (mainomai), nghĩa là nổi giận, thịnh nộ, giận dữ)
- Chú cảm thấy, đây thật sự là một thiên tài bị lãng quên
- Nếu như có thể điều trị, chú nghĩ cậu ta nhất định có thể đảm nhiệm chức vị này.
Trần Thương nghe vậy, không khỏi hít sâu một hơi.
Chứng hưng cảm
Bệnh tâm thần
Đây là một rắc rối lớn
Nhưng, lúc này, Trần Thương bỗng nhiên nhớ tới cây kỹ năng hệ thần kinh của mình
Trước mắt dường như đã có một cách để điều trị bệnh tâm thần.
Chờ trở về liền nghiên cứu thật kỹ một phen.
- Được rồi, cảm ơn viện trưởng Chương, hiện tại nhà giáo sư Vương Chân ở đâu? Trong nhà còn ai không?
Chương Mục thở dài:
- Từ sau khi Vương Chân sinh bệnh, tình huống trong nhà vẫn không tốt lắm.
- Cậu ấy có một đứa con gái, năm nay 19 tuổi, vợ của cậu ấy là em gái của vợ chú, mấy năm nay, bởi vì Vương Chân đắc tội với quá nhiều người nên bây giờ dù sao cũng có chút khó khăn
- Hồi tết năm nay, tôi nghe em vợ nói, bây giờ cậu ấy vẫn còn sống trong bệnh viện tâm thần ở Đông Sơn.
- Haiz, cũng quá đáng thương đi, nếu tốt, nói không chừng thật sự có thể tạo phúc cho xã hội
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một âm thanh nhắc nhở từ hệ thống
[Ding! Kích hoạt nhiệm vụ, cứu vớt quái tài Vương Chân, thành công trị chứng hưng cảm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhận được phần thưởng 1: thẻ chiêu mộ x3; 2:sách kỹ năng vàng x1!]
Trần Thương nhìn thấy phần thưởng từ hệ thống, không khỏi sửng sốt một chút.
Thẻ chiêu mộ?
Đây là vật gì
Đối với sách kỹ năng vàng, Trần Thương tương đối quen thuộc, mà thẻ chiêu mộ đột nhiên xuất hiện, làm cho ánh mắt Trần Thương sáng lên.
Chương Mục đem tình huống thực tế của Vương Chân nói lại cho Trần Thương, sau đó đem địa chỉ nhà cùng với phương thức liên lạc và tình huống bên bệnh viện tâm thần để lại cho Trần Thương.
Trần Thương nhìn tờ giấy? Nghiêm túc cất vào túi.
Chuyện này Trần Thương cũng không thể tùy ý.
Nhân tài này, anh cũng hạ quyết tâm, nhất định phải thu được.
Rời khỏi bệnh viện, anh vội vàng trở về nhà.
Ngày dự sinh của Tần Duyệt càng ngày càng gần.
Trần Thương thật sự vô cùng khẩn trương.
Mà không riêng gì anh, cả nhà đều bởi vì tên nhóc này sắp ra đời mà có chút thấp thỏm bất an.
Cho dù cả nhà đều là bác sĩ, nhưng mặc dù vậy vẫn có chút lo sợ, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Nhưng, Tần Duyệt ngược lại là tâm hồn thoải mái thân thể mập mạp, công việc hàng ngày là chơi đùa với chiếc bụng lớn và ngủ. Không giống như những người phụ nữ khác cả ngày kêu đau bụng hay gì đó.
Dường như tên nhóc trong bụng vô cùng an phận
Mấy ngày nay Trần Thương bọn họ cũng chuyển về nhà bố mẹ vợ ở.
Bởi vì đây là tòa nhà gia đình của bệnh viện, khoảng cách đến bệnh viện rất gần, chỉ mất vài phút. Như vậy cho dù Tần Duyệt ở bên cạnh có thay đổi gì cũng nhất định có thể nhanh chóng đến nơi
Hơn nữa, khoa phụ sản của bệnh viện số 2 tỉnh còn tạm thời thành lập một tổ hành động đặc biệt, chuyên phụ trách công tác hộ sinh cho Tần Duyệt.
Chuyện này đối với bệnh viện số 2 mà nói, thật sự là một chuyện lớn.
Đang lúc nói chuyện, ngày dự sinh của Tần Duyệt đã đến.
Tần Duyệt cũng nằm viện, trong phòng bệnh đều là các sản phụ.
Không thể không nói, bệnh nhân trong khoa sản có một phong vị khác so với các khoa khác.
Sự khác biệt ở đây là gì?
Các khoa khác có lẽ là tất cả mọi người đều mặt mày ủ rũ, mà nơi này lại tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ.
Nhưng đang lúc cười cười, sản phụ một lúc lại gào thét, kêu đau bụng
Thấy Tần Duyệt tới, giường bên cạnh có một chị gái từng trải cười nói:
- Em gái à, lần đầu tiên hả?
Tần Duyệt toát mồ hôi:
- Đúng vậy, là lần đầu! Nên cũng hơi lo lắng.
Giường bệnh này của Tần Duyệt cũng không phải giường VIP, tuyệt đối đừng cho rằng phòng VIP chăm sóc đặc biệt hoặc phòng một người mới là tốt.
Không phải như vậy
Trong khoa sản có một số bà mẹ có kinh nghiệm, thực tế mà nói còn tốt hơn nhiều so với các bác sĩ.
Chẳng hạn như bây giờ, chị gái từng trải giường bên cạnh rất thản nhiên, coi việc sinh con đơn giản như uống nước
- Chị đây là người từng trải, nói cho em biết, sinh con chú ý chính là cố gắng gồng hết sức, một lần rồi lại một lần
- Nếu không, đánh chiến lâu dài thật sự không phải người nào cũng có thể chịu được
- Nhưng, sản phụ sinh lần đầu thì khác, các em ấy mà...
Chị gái nói loạn xạ một tràng.
Nhưng, mặc dù như vậy, người từng trải ngẫu nhiên vẫn sẽ kêu rên một trận, bị nhóc tỳ trong bụng tra tấn đến đau đớn.
Mà so với những người khác, Tần Duyệt bên này lại an nhàn lạ thường
Đau bụng à?
Chưa từng có?
Tên nhóc kia mấy ngày nay quá mức đàng hoàng, khiến Tần Duyệt cảm thấy không quen.
Nhưng mỗi lần Tần Duyệt lo lắng, tiểu gia hỏa này liền hơi động đậy, nhìn cái bụng phồng lên, cô cũng thả lỏng một chút.
Ngày dự sinh của chị gái giường bên cạnh đang đến gần
Tần suất của các cơn gò tử cung cũng ngày càng thường xuyên hơn.
Mỗi lần cơn gò tử cung đều đau đớn đến mức khiến chị gái kêu cha gọi mẹ, loại thống khổ này thật sự khó chịu.
Nhưng lúc này, người chịu tội nhất ngược lại là chồng của chị gái.
Anh trai mỗi lần đều bị chị gái mắng đến máu chó đầy đầu, nhưng mỗi lần đều chỉ thô lỗ mà cười cười.
Loại hành động này tuy rằng rất ngọt ngào, nhưng Trần Thương vẫn cảm thấy con trai mình cũng không chịu thua kém chút nào
Ít nhất không để cho mình chịu tội, càng không để cho mẹ nó phải chịu tội
Điều này làm cho chị gái vẻ mặt ủy khuất, chỉ có thể nói một câu:
- A... Loại đau đớn của cơn gò tử cung này vẫn còn đỡ, đau nhất vẫn là khi sinh con, thật sự là cả đời không muốn lần thứ hai chịu đựng thống khổ
Tần Duyệt tò mò hỏi:
- Vậy sao chị còn sinh bé thứ hai?
Chị gái kia hai mắt ẩn chứa hàm ý, liếc mắt nhìn chồng mình một cái, nói:
- Anh ấy muốn có đứa thứ hai, chị chỉ đành cố gắng đáp ứng
Đợi đến các cơn gò tử cung của chị gái ngày càng thường xuyên, bị đưa đến phòng sinh, trước khi đi, vẫn như cũ không quên nói với Tần Duyệt
- Em gái, cố lên
Hình như đã quên vào phòng sinh không phải Tần Duyệt, mà là chính mình...
Nhưng, mấy ngày qua mưa dầm thấm đất, khiến Tần Duyệt vừa sợ vừa vui, lo lắng cho quá trình sinh con
Tần Duyệt thân là sinh viên y khoa, kỳ thật rất rõ ràng