Trần Thương lắc đầu:
- Người khác không làm được, chỉ có tôi có thể làm.
- Thế nhưng, là hội nghị gì?
Thư ký vội vàng nói:
- Liên quan đến công việc chống virus Rota.
- Tân Cương cũng đã cử lãnh đạo đến rồi, hy vọng chúng ta có thể hỗ trợ.
Trần Thương hít sâu một hơi, chuyện này cũng tương đối quan trọng, hơn nữa... còn có lãnh đạo của An Dương, vị lãnh đạo đó có ân đối với bản thân.
Trước đây khi chủ nhiệm Tiêu Nhuận Phương dẫn theo Trần Thương đi ăn cơm ở Đại lễ đường Nhân dân chính là do vị lãnh đạo kia mời.
Nói thật thì, từ chối cũng không thích hợp.
Nhưng, phẫu thuật của Vương Chân... Thật sự không thể kéo dài thêm.
Hiện tại virus đang phát triển, nếu nhưng Vương Chân có thể gia nhập vào trong đó, hơn nữa... Bản thân còn có ba tấm lệnh bài chiêu mộ và một mục phẫu thuật hoàn mỹ, đối với bản thân mà nói, thật sự là trợ giúp rất lớn.
Càng huống hồ... Bệnh tình của Vương Chân thật sự là đang chuyển biến xấu, không thể thêm một lần tự sát nữa, đến lúc đó muốn cứu thì cũng rất khó khăn
Sau khi đắn đo suy nghĩ, Trần Thương hỏi:
- Thời gian cụ thể của cuộc họp là từ mấy giờ đến mấy giờ?
Đột nhiên thư ký có một loại cảm giác, anh ta cảm thấy giáo sư Trần này so với lãnh đạo còn...
Nhìn đồng hồ, anh ta nói:
- Thời gian cụ thể là từ tám giờ ba mươi phút buổi sáng đến mười một giờ ba mươi phút.
- Thế nhưng... Nếu như vấn đề có kết quả không tốt, thì có lẽ sẽ bị hoãn lại một chút.
Trần Thương 'ồ' một tiếng.
Thời gian phẫu thuật cũng rơi vào khoảng thời gian đó.
Thế nhưng... Trần Thương đột nhiên nói:
- Thực ra cũng có cách
- Thế này đi, tôi mở video gọi từ xa với cuộc họp ở bên này, chắc là có thể chứ?
Thư ký lập tức trợn tròn mắt.
Anh ta khụ khụ một tiếng:
- Giáo sư Trần, tôi đi hỏi lãnh đạo một tiếng, một lát nữa sẽ trả lời qua điện thoại cho anh.
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng thư ký có chút thấp thỏm.
Chuyện này... Đi báo cáo với lãnh đạo như thế nào đây?
Lãnh đạo sẽ không tức giận chứ?
Lo lắng không yên mà đi đến phòng làm việc, nói với lãnh đạo:
- Lãnh đạo, giáo sư Trần... Ngày mai cậu ấy không có thời gian.
- Có một ca phẫu thuật quan trọng cần cầu ấy tham gia, người khác không thể thay thế được.
- Hơn nữa... Cậu ấy nói có thể mở video gọi từ xa hay không?
Lão gia tử nghe xong, cũng không nhịn được mà sửng sốt.
Nói thật thì, đã nhiều năm như thế, rất lâu rồi chưa từng gặp qua một người trẻ tuổi mới lạ như thế này.
Tiêu Nhuận Phương và Giả Tranh của Bộ ngoại giao ở một bên đều ngẩn người tại chỗ
Chuyện này có phải có chút quá mức rồi hay không?
Dù sao lãnh đạo cũng đã đến hiện trường, cậu lại mở video...
Trong lúc nhất thời, Tiêu Nhuận Phương không nhịn được mà lau mồ hồi hộ Trần Thương, chuẩn vị vì anh mà giải thích một phen
Nhưng không nghĩ đến, lãnh đạo lại đột nhiên cười lên, chỉ nhìn thấy ông không nhịn được mà cười lên:
- Ừm, là chuyện tốt, bác sĩ mà, nên là như thế này, làm tốt công việc chức vụ mà bản thân nên làm.
- Hơn nữa, cuộc họp từ xa cũng tốt! Tiết kiệm thời gian, cũng không cần phải chạy qua chạy lại.
- Ý kiến hay, người trẻ tuổi đúng là có nhiều ý nghĩ, như thế đi, Tiểu Vương, cậu hãy sắp xếp một chút về chuyện gọi từ xa của giáo sư Trần.
Nghe thấy lão lãnh đạo, người luôn nghiêm khắc đối với công việc của cấp dưới và bản thân mình có thể nói câu như vậy.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt
Chuyện này... là thật sao?
Không
Chắc chắn là không phải
Đây nhất định là chủ nghĩa hiện thực huyền diệu
…………
Tiêu Nhuận Phương thấy thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Trần Thương ơi là Trần Thương
Cậu thật sự... Quá thần kỳ rồi.
Đúng là như vậy
Thư ký Tiểu Vương ở môt bên nhìn qua lãnh đạo, hoàn toàn không nghĩ đến là đối phương sẽ nói mấy câu như thế.
Tiểu Vương ngây thơ mở to mắt nhìn vào lãnh đạo, rất muốn nói một câu:
- Lãnh đạo, tiêu chuẩn kép của ngài! Trước đây ngài không phải là như thế, ngài thay đổi rồi
Đáng tiếc
Anh ta không dám.
Anh ta thật sự không nghĩ đến, địa vị của Trần Thương trong suy nghĩ của lãnh đạo lại cao như vậy
Vào lúc này, đột nhiên lãnh đạo hỏi một câu:
- Đúng rồi, ngày mai Trần Thương làm phẫu thuật gì?
Thư ký sững sờ, lắc đầu:
- Vừa rồi giáo sư Trần không nói, để tôi hỏi một chút.
Nói xong, bí thư Vương nhanh chóng đi ra ngoài, nói lại với Trần Thương về chuyện này.
- Giáo sư Trần, lão lãnh đạo nói ngày mai anh tham gia cuộc họp từ xa là được rồi, không cần phải tự mình đến một chuyến.
Trần Thương nghe xong, liền vội vàng nói cảm ơn:
- Được, làm phiền anh rồi, giúp tôi xin lỗi lãnh đạo một tiếng.
Thư ký hỏi:
- Giáo sư Trần, phẫu thuật ngày mai của anh là phẫu thuật gì vậy?
Trần Thương cười cười:
- Một ca phẫu thuật chữa trị bệnh tâm thần, là tiểu phẫu, nói với lãnh đạo không cần phải lo lắng.
Thư ký cũng không hiểu, thế nhưng nhẹ gật đầu:
- Được, chúc anh phẫu thuật thuận lợi.
Cúp điện thoại, thư ký liền quay lại báo cáo:
- Lãnh đạo, ca phẫu thuật vào buổi sáng ngày mai của giáo sư Trần là phẫu thuật bệnh tâm thần.
Lão lãnh đạo lập tức sững sờ:
- Bệnh tâm thần... Cũng có thể phẫu thuật chữa trị sao?
Tiêu Nhuận Phương cũng cau mày lại:
- Không biết! Nhưng tôi chưa từng nghe nói đến...
Lão lãnh đạo không nhịn được mà mừng rỡ mấy phần:
- Xem ra sự phát triển Y học của quốc gia chúng ta thật sự là rất tốt.
........
Buổi trưa về đến nhà, Trần Thương đột nhiên phát hiện đã bày cả bàn thức ăn.
Tần Hiếu Uyên mặc tạp dề, hát lẩm nhẩm, rất vui vẻ
Mà Ký Như Vân và Tần Duyệt thì đang trêu đùa với Dương Dương.
Trần Thương tò mò hỏi:
- Chuyện này là sao thế? Là ngày gì sao?
Ký Như Vân cười cười nói:
- Buổi chiều, ba con sẽ đến thủ đô, ngày mai phải tham gia cuộc họp gì đó, nên vui vẻ
Tần Hiếu Uyên cầm thìa chạy từ trong nhà bếp ra, khuôn mặt của ông thần bí và kiêu ngạo nói:
- Cuộc họp lần này không bình thường
- Đây là do đích thân lãnh đạo Dương thông báo cho ba, nói ba ngày mai tham gia cuộc họp, nghe nói là muốn khen ngợi Đông Dương của chúng ta đã tiên phong phát hiện ra virus Rota, nói ba phổ biến kinh nghiệm cho những tỉnh khác
- Có ý nghĩa phi phàm
Trần Thương 'ồ' một tiếng, tò mò hỏi:
- Có phải là chủ nhiệm Tiêu và bộ trưởng Giả cũng tham gia hay không? Nghe nói bên Tân Cương cũng có người đến?
Tần Hiếu Uyên tràn đầy phấn khởi đột nhiên sửng sốt:
- Sao con lại biết?
Trần Thương vừa đổi dép lê vừa nói:
- À, cũng mời con tham gia.
- Nhưng con nói ngày mai con không có thời gian, nên không đi.
Mấy câu nói, Trần Thương nói một cách mây trôi nước chảy không có chút rung động nào, nhưng lại khiến cho tất cả đều sửng sốt
Không chỉ có Tần Hiếu Uyên, ngay cả Ký Như Vân cũng lo lắng mà hỏi:
- Từ chối lãnh đạo Dương, có phải là không tốt lắm không?
Tần Hiếu Uyên cũng khẽ nhíu mày, có chút lo lắng.
Ngay cả Trần Dương cũng mở to mắt mà nhìn vào ba, lo lắng thân phận phú nhị đại của mình không ổn định
Trần Thương lắc đầu:
- Không biết nữa, con nói ngày mai con có thể họp qua video, lãnh đạo đồng ý rồi
Tần Hiếu Uyên thiếu chút nữa thì thổ huyết.
Chuyện này cũng quá... Quá làm cho người khác không nói nên lời
Người so với người, tức chết người
Cho dù là con rể của bản thân, cũng quá tổn thương đến lòng tự trọng của ông rồi.
Bản thân đắc ý mà đi tham gia cuộc họp...
Người ta có thể ở nhà mở video họp từ xa?