Khi có phương hướng, tốc độ nghiên cứu lập tức tăng lên
Quá trình nghiên cứu trong sở nghiên cứu vừa khô khan, nhưng lại đặc sắc.
Mỗi ngày thanh tiến độ virus Rota của Trần Thương đều tăng lên
[Thanh tiến độ vắc-xin virus Rota: đạt 77%! ]
Có lẽ không bao lâu sau, sẽ tìm ra phương hướng.
Chỉ là, ngay vào lúc này, điện thoại của Trần Thương đột nhiên vang lên.
Trần Thương nhìn một chút, là chủ nhiệm Dư Dũng Cương.
Sau khi tạm biệt nhau tại thủ đô, anh đã có một đoạn thời gian không hề liên hệ với chủ nhiệm Dư.
Không biết hôm nay đối phương gọi điện tới vì lý do gì?
- Chủ nhiệm Dư? Dạo gần đây chú sao rồi?
Sau khi Dư Dũng Cương nghe thấy âm thanh của Trần Thương, ông ấy lập tức nở nụ cười:
- Gần đây bận việc gì vậy?
Giọng của lão Dư vẫn như vậy, vô cùng trầm thấp đầy nội lực.
Trần Thương nhịn không được nói:
- Làm vắc-xin, làm vú em
Lão Dư nghe xong, cười ha hả:
- Cháu phải trông nom cháu trai của chú thật cẩn thận đó! Còn về vắc-xin? Vắc-xin gì vậy?
Đột nhiên lão Dư xoay chuyển lời nói, hắn nhịn không được hỏi.
Lúc này, Trần Thương mới giải thích:
- Liên quan tới vắc-xin virus Rota.
Lão Dư ồ một tiếng:
- Cháu đang bận rộn đúng không? Vậy mà chú lại đang có chuyện muốn ghi danh đề cử cháu đi! Cũng may chú đã gọi điện hỏi cháu
Trần Thương lập tức tới hào hứng:
- Vậy sao? Chuyện gì?
Dư Dũng Cương nói:
- Thế này, cháu có nhớ giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu bốn năm tổ chức một lần kia không? Tháng ba sang năm chuẩn bị cử hành rồi. Bên kia cháu có tiểu đội nào thích hợp để tham dự không?
Trần Thương nghe xong, lập tức sửng sốt.
Giải thi đấu kỹ năng cấp cứu
Đây là giải thi đấu rất nổi danh trong giới.
Hai người lão Dư và lão Mã đã tham gia năm 2020, còn lọt vào top 30 trong danh sách, từ đó mới có được địa vị như hiện nay
Có thể nói, đây chính là thế vận hội Olympic dành cho lĩnh vực kỹ năng cấp cứu.
Nói thật, ngay cả Trần Thương cũng muốn tham gia giải thi đấu này một lần.
Thế nhưng rất rõ ràng, anh không có cơ hội.
Có điều… Bản thân anh chính là người cấp cứu hàng đầu, chẳng lẽ không thể huấn luyện ra một tiểu đội cấp cứu đệ nhất toàn cầu hay sao?
[Đinh! Phát động nhiệm vụ khiêu chiến!]
[Bồi dưỡng một tiểu đội cấp cứu ưu tú, tham gia giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu, cầm xuống chức quán quân!]
[Nhiệm vụ hoàn thành, thu được ban thưởng: Lệnh chiêu mộ màu vàng x 5!]
………….
Giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu?
Thật sự, Trần Thương rất mong chờ
Người có thể tham gia cuộc thi đấu này, đều là những bác sĩ cấp cứu đỉnh cấp trên thế giới.
Trần Thương vẫn khoe khoang mình là chuyên gia cấp cứu, thế nhưng... Dường như những ngành nghề mà anh cố gắng và đang tham dự vào, cũng không phải chỉ là ngành nghề cấp cứu.
Dù là khoa Ngoại thần kinh hay là phẫu thuật tâm thần, đều có dính dáng một chút tới cấp cứu.
Trên thực tế, kỹ năng cấp cứu chính là kỹ năng cứu sống người bệnh
Nói ngành nghề nghe thật rộng lớn nhưng cấp cứu chỉ có hai, ba nội dung chủ yếu, một là biến chứng nguy cấp, và một là thương tích học
Những năm này, Trần Thương vẫn luôn cố gắng không hề có chút lãng phí vô ích nào. Anh đã nghiên cứu rất nhiều về lĩnh vực biến chứng nguy cấp, nhưng thương tích học lại là một lĩnh vực cần cảm thụ thông qua lâm sàng.
Có lẽ trên phương diện thương tích học, Đặng Minh ưu tú hơn một chút so với anh
Tổ tiên phong thứ tư của khoa cấp cứu cứu thuộc bệnh viện cấp cứu trung tâm Thủ đô, cũng chính là tiểu tổ của mấy người lão Mã, đó là một tiểu tổ cực kỳ mạnh mẽ, huống chi còn có lão Dư thêm vào trong đó.
Khi Trần Thương đến thủ đô, anh đã được tự mình cảm nhận tác phong của bọn họ.
Mạnh như vậy, nhưng trước đây họ cũng chỉ chen vào được trong ba mươi thứ hạng đầu trên vũ đài thế giới.
Bởi vậy có thể thấy được một chút
Đến lúc đó, những bác sĩ tham gia trận đấu chắc chắn không thể thiếu được những người đã được tôi luyện thông qua mưa bom bão đạn, càng không thiếu những người nổi bật nằm trong đội ngũ bác sĩ đã trải qua chiến trường
Bọn họ có phong phú kinh nghiệm lâm sàng đối với khoa cấp cứu chấn thương
Nói cho cùng, hoàn cảnh của thành thị và những địa phương khác cũng không giống nhau.
Tỉ lệ xảy ra ở khoa phẫu thuật chấn thương vẫn tương đối ít, mặc dù có, phần lớn đều là tổn thương do tai nạn xe cộ, tổn thương ngoài ý muốn.
Ngay cả người bật hack như Trần Thương cũng không dám mở khóa khoa phẫu thuật chấn thương, càng đừng đề cập tới những bác sĩ cấp cứu phổ thông kia.
Vì lẽ đó, những người này có uy hiếp rất lớn
Muốn tạo ra đội ngũ cấp cứu mạnh nhất thế giới.
Cuối cùng vẫn không tránh khỏi một quy trình đó là Trần Thương phải viết ra một cuốn « y học cấp cứu » chân chính.
Hơn nữa, cùng lúc đó, anh cũng phải lựa chọn ra một đội ngũ có khả năng tạo ra những tinh anh
Cũng may thời gian còn kịp, anh vẫn còn bốn tháng thời gian để chuẩn bị.
Phòng thí nghiệm bên này tạm thời không cần tới Trần Thương, hơn nữa, anh có lưu lại cũng không giúp đỡ được cái gì.
Có Kerry thêm vào, còn có tư liệu do tiến sĩ Tedros Adhanom đưa tới, lại thêm Trần Thương xâm nhập nghiên cứu kết cấu danh sách và trình tự RNA của protein VP4.
Mọi việc tất cả đều đang dần tiến tới phương hướng phát triển đúng đắn
Vì lẽ đó, sau khi Trần Thương rời khỏi phòng thí nghiệm, anh lập tức đi tới cao ốc cấp cứu.
Lầu một của cao ốc cấp cứu được mô phỏng theo thiết lập trung tâm cấp cứu của thủ đô.
Nơi này có bốn cửa ra vào, thuận tiện để cho 120 xe cấp cứu cùng đỗ và đưa đón bệnh nhân.
Lầu một có ba tiểu đội cấp cứu, nhưng cũng không cố định, bọn họ đều áp dụng theo chế độ luân phiên.
Tầng hai ba bốn năm sáu, mỗi ngày đều cử ra ba người đi vào tiểu đội cấp cứu.
Mỗi tầng một người, tạo thành một tiểu đội cấp cứu tương đối toàn diện.
Đương nhiên, ngoài những thành viên này, tiểu tổ cấp cứu ở lầu một cũng được thiết lập hai phòng ban cấp cứu nội ngoại tương đối rộng rãi dùng để giải quyết những trường hợp lâm thời, ví dụ như một vài người bệnh cần kê đơn thuốc lâm thời, hay một vài người bệnh bị thương ngoài da và những vết thương nhẹ cùng loại.
Khi Trần Thương tiến vào đại sảnh, nhìn thấy dáng vẻ những người đang bận rộn xung quanh, nói thật trong lòng anh có chút xúc động.
Anh đã từng làm việc trong hoàn cảnh như thế này, cũng như làm loại công việc như thế này.
Mỗi ngày đều giúp người ta xử lý vết thương ngoài da, chỉ hi vọng có một ngày mình được lên bàn phẫu thuật.
Hiện nay, trong lúc không chú ý tới, khoa cấp cứu đã có thêm rất nhiều những khuôn mặt mới lạ, thậm chí rất nhiều người trong số đó Trần Thương chỉ mới gặp qua, cho nên không cách nào nhớ nổi tên của họ.
Lúc này, những người đang đứng ở cửa ra vào của phòng xử lý vẫn đứng xếp hàng như ngày đó.
Đột nhiên Trần Thương tâm huyết dâng trào, anh đi tới một phòng xử lý.
Bên trong đó, có một bác sĩ trẻ tuổi đang khâu lại vết thương cho bệnh nhân.
Trần Thương nhìn người bệnh, anh lập tức sững sờ
Ông ta là người quen biết cũ của anh
Trương Quốc Thắng
Đây chẳng phải là người bệnh đầu tiên anh trị liệu sau khi kích hoạt hệ thống sao?
Là ông chú chạy xe điện bị té lăn trên mặt đất, lại còn cực kỳ sợ đau ngày đó.
Không nghĩ tới… Vậy mà lại gặp phải
Hơn nữa, điểm mấu chốt là lần gặp lại này, ông chú đó cũng bị thương ở đầu gối.
- Tê... Đau quá, bác sĩ, ngài kiểm tra...
Lời Trương Quốc Thắng nói lập tức khiến anh nhớ lại chuyện xảy ra mấy năm trước.