Bác sĩ trẻ tuổi cười cười:
- Chú, chú cố gắng kiên nhẫn một chút, sau khi làm sạch vết thương phải khâu lại, có điều chỗ cần khâu hơi sâu, sau này chú chạy xe nhớ cẩn thận một chút.
Trương Quốc Thắng thở dài:
- Tôi đó, lái xe rất vụng về, còn muốn biểu diễn một màn, bị ngã như thế này cũng là đáng đời! Đúng rồi, bác sĩ ơi, cậu giúp tôi khâu tốt một chút, nếu để lại sẹo, tới mùa hè phải mặc quần đùi, không dễ coi
Một câu này khiến cho bác sĩ trẻ tuổi bật cười, hộ sĩ nhỏ bên cạnh hắn cũng cười:
- Chú yên tâm đi, kỹ thuật khâu lại của bác sĩ Đinh chúng ta là lợi hại nhất, bảo đảm chú không có vết sẹo
Người này vừa ngẩng đầu một cái, vừa vặn thấy Trần Thương tiến đến, hộ sĩ nhỏ kia có chút giật nảy mình:
- Chủ nhiệm Trần
Bác sĩ trẻ tuổi lại không ngẩng đầu, anh ấy chỉ khẽ nhíu mày, nhưng động tác khâu lại trên tay không hề dừng lại.
Anh ấy không cần ngẩng đầu cũng có thể đoán được một hai, khả năng là có đơn vị muốn tới đi cửa sau.
Sau khi Trương Quốc Thắng ngẩng đầu lên, ông ấy đã nhìn thấy Trần Thương, lại hơi sững sờ
Cái này... Người quen nha
- Ha ha ha... bác sĩ Trần
Trương Quốc Thắng nhịn không được bật cười.
Mà Trần Thương cũng cười với ông ấy rồi lên tiếng chào, sau đó, anh nghiêm túc nhìn người trẻ tuổi kia đang thực hiện thủ thuật khâu lại
Không thể không nói, thủ pháp khâu lại của người trẻ tuổi này khiến cho Trần Thương thực sự vui mừng, chắc cậu ấy đã học tập kỹ thuật khâu lại của anh, hơn nữa, cách làm sạch vết thương sau đó khâu lại của cậu ấy, tuyệt đối đã đạt tới tiêu chuẩn cấp đại sư.
Trương Quốc Thắng thấy Trần Thương, nhịn không được nói:
- Bác sĩ Trần ơi, tôi còn nói muốn tới tìm cậu đây, nhưng không tìm được.
Trần Thương cười cười:
- Ừm, kỹ thuật khâu lại của bác sĩ Đinh rất tốt, là nhân tài của khoa cấp cứu chúng tôi, chú tìm được bác sĩ Đinh, cũng rất may mắn
Trương Quốc Thắng nghe xong, lập tức vui vẻ.
Bất cứ người bệnh nào cũng chỉ cầu được an tâm.
Mà đúng lúc này, Đinh Chiêu cũng khâu lại xong, cậu ấy mới ngẩng đầu nhìn lên. Sau khi cậu ấy thấy Trần Thương, lại không nhịn được mà giật nảy mình, hai mắt trừng to sững sờ ngồi nguyên một chỗ, đột nhiên không biết mình phải làm sao.
- Trần… Chủ nhiệm Trần
Trần Thương cười cười:
- Ừm, không sai, khâu lại rất tốt.
- Cám... Cám, cám ơn chủ nhiệm đã khen ngợi, kỹ thuật của tôi còn chênh lệch rất lớn so với chủ nhiệm
Nghe thấy Trần Thương khen ngợi, cả người Đinh Chiêu kích động không thôi.
Mà đúng lúc này, Trương Quốc Thắng lại nhịn không được tò mò:
- Ai nha, bác sĩ Trần, ngươi đã làm chủ nhiệm rồi sao?
Trần Thương cười cười, đột nhiên anh nghe thấy thanh âm nhắc nhở vang lên.
[Đinh! độ thiện cảm của Đinh Chiêu + 10, trước mắt là 70.]
Trần Thương sững sờ, 70? Làm sao nhiều như vậy?
Độ thiện cảm 70 đã có thể xem xét thông tin.
Nghĩ tới đây, Trần Thương mở ra thông tin của Đinh Chiêu rồi nhìn vào.
[Đinh Chiêu: Nam, Lv cấp 29.
Làm sạch vết thương khâu lại: Cấp đại sư; Phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa: Cao cấp.
Phẫu thuật cắt bỏ túi mật: Trung cấp.]
…
Trần Thương lập tức sững sờ, đẳng cấp cao như vậy?
Anh nhịn không được hỏi:
- Bác sĩ Đinh, năm nay cậu bao nhiêu tuổi? Đã làm việc ở bệnh viện bao lâu rồi? Đã được phẫu thuật chưa vậy?
Đinh Chiêu thấy thần tượng thì tỏ ra cực kỳ kích động:
- Chủ nhiệm, năm nay, tôi 28 tuổi, tới đây được hai năm rồi, nhưng vẫn luôn làm việc ở lầu một khoa cấp cứu, còn chưa được lên phẫu thuật, thế nhưng... Trước đây lúc tôi đi học, đã được thầy giáo dạy phẫu thuật.
………..
Trần Thương nghe vậy, lập tức cảm thấy hào hứng
Anh biết rõ quá trình học nghiên cứu sinh có những nội dung gì, thế nhưng một người chỉ dựa vào quá trình học nghiên cứu sinh đã có thể làm những kỹ thuật phẫu thuật phổ thông đạt tới cấp bậc cao cấp, trung cấp… Người này hiển nhiên không hề tầm thường.
Hơn nữa, điểm mấu chốt nhất là... Người này rất có thiên phú, chỉ mãi luôn làm việc ở lầu một khoa cấp cứu hai năm, đã thuần thục những công việc cơ bản ở đây, thậm chí thủ thuật làm sạch vết thương khâu lại, còn đạt tới cấp đại sư.
Phần thiên phú này, khiến cho Trần Thương rất thưởng thức
Anh cũng từng là một người trẻ tuổi, anh cũng từng nỗ lực phấn đấu hết mình, và hơn ai hết, anh hiểu quá trình này khó khăn nhường nào.
Hơn nữa, Trần Thương không chỉ có kỹ thuật khâu lại làn da đạt tới cấp hoàn mỹ, bất cứ kỹ xảo hay là thủ pháp nào của anh, cũng đạt tới mức đủ để khai tông lập phái.
Đinh Chiêu có thể học được kỹ thuật đó, nói rõ năng lực học tập của cậu ấy rất mạnh.
Có lẽ... Có thể thử nhóc con này một chút?
Nghĩ tới đây, đột nhiên Trần Thương nói:
- Cậu chuẩn bị một cái, buổi chiều cùng tôi phẫu thuật.
Lời này vừa nói ra, Đinh Chiêu lập tức trừng to mắt, trong ánh mắt của cậu ấy tràn đầy vẻ khó có thể tin tưởng được, một giây sau, cậu ấy mới nói với Trần Thương:
- Cám ơn chủ nhiệm
Sau khi Trần Thương nói xong, anh lập tức đứng dậy rời đi.
Nếu như có thể phát hiện ra một người mới ưu tú, đó chính là chuyện cực kỳ vui vẻ.
Sau khi Trần Thương rời đi, Đinh Chiêu lập tức mừng rỡ như điên
Thời gian hai năm qua, cậu ấy đã trải qua bao nhiêu gian khổ, chỉ một mình cậu ấy biết rõ
Nhưng ngày hôm nay cơ hội của cậu ấy tới rồi, được đi theo giáo sư Trần lên phẫu thuật, loại chuyện ngàn năm một thuở này, không nghĩ tới cậu ấy lại chờ đợi được.
…
Lúc xế chiều, Trần Thương lên khoa Ngoại tổng hợp, tiếp nhận một ca phẫu thuật bình thường, phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật.
Trần Bỉnh Sinh đi theo anh, lại nhìn qua Đinh Chiêu có chút hưng phấn có chút thấp thỏm, còn có chút mong đợi đang ở phía sau, đột nhiên anh ấy nở nụ cười.
- Có phải nhìn cậu ấy rất giống cậu trước kia không?
Trần Thương lập tức sững sờ, đột nhiên nở nụ cười:
- Lão đại, lúc ấy anh cảm thấy tôi có thiên phú sao?
Trần Bỉnh Sinh sững sờ, liếc mắt nhìn Trần Thương một cái:
- Có thiên phú cái trứng á, lúc đó, cậu yếu như một con gà, cậu còn kém Tiểu Đinh người ta rất xa
- Hiện tại Tiểu Đinh người ta là nam thần nổi danh ở lầu một khoa cấp cứu, về kỹ xảo khâu lại, toàn bộ bệnh viện đều muốn tìm người ta hỗ trợ đó
Trần Thương lập tức im lặng:
- Anh có tin tôi đuổi anh ra hay không? Hiện tại, tôi chính là chủ nhiệm đó
Trần Bỉnh Sinh nghe xong, lập tức vui vẻ:
- Nhóc con nhà cậu, nhìn cậu đã đắc ý tới dạng gì rồi! Đúng rồi, hôm nay tan việc đi uống với tôi một chút nhé?
Trần Thương cười cười:
- Không thành vấn đề
Sau khi nói xong, Trần Thương như có điều suy nghĩ, anh gọi Đinh Chiêu:
- Tôi làm mẫu cho cậu một lần nội soi xâm lấn với vết rạch mổ tối thiểu, cậu nhìn cẩn thận một chút.
Y tá và bác sĩ gây mê bên trong phòng mổ đều sửng sốt
Hôm nay, giáo sư Trần lại tự mình dạy người khác, hơn nữa còn là phẫu thuật đơn giản như vậy?
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn Đinh Chiêu, thật là một người trẻ tuổi may mắn.
Nói thật, khi Trần Thương nhận lấy dao mổ, anh cực kỳ xúc động, thậm chí còn có chút ngượng tay
Người bạn cũ mà
Đang lúc nói chuyện, anh cũng bắt đầu thao tác hôm nay.
Ca phẫu thuật hôm nay, Trần Thương làm rất chậm, Đinh Chiêu nhìn rất cẩn thận, Trần Thương cũng nói rất nghiêm túc
Sau khi thực hiện xong phẫu thuật, Trần Thương giao công việc khâu lại cho đối phương.