Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 2141 - Chương 2139: Xây Dựng Đội Ngũ

Khi bac si mo hack full
Chương 2139: Xây Dựng Đội Ngũ
 

Đinh Chiêu biết rõ, cơ hội biểu hiện của mình đã đến, cậu ấy lập tức bắt đầu công việc khâu lại

Điểm cốt lõi của xâm lấn với vết thương tối thiểu chính là phần khâu lại.

Nói thật, khi nhìn thấy Đinh Chiêu khâu lại, Trần Thương rất hài lòng

Ca thứ hai vẫn là phẫu thuật túi mật, lần này Trần Thương trực tiếp cho Đinh Chiêu cơ hội thử sức.

- Cậu tới đi

Sau khi nghe thấy một câu này, Đinh Chiêu không nhịn được hai mắt sáng lên:

- Tôi có thể chứ?

Trần Thương cười cười:

- Cái này cần hỏi chính cậu

Trần Bỉnh Sinh cũng nhịn không được bật cười.

Đinh Chiêu vội vàng cổ động cho chính mình:

- Có thể, tôi có thể

Ca phẫu thuật sau này, cậu ấy đã khiến cho Trần Thương cực kỳ kinh ngạc

Dù là rạch mổ hay là kỹ xảo phẫu thuật, Đinh Chiêu đều hoàn thành rất ưu tú, thậm chí biểu hiện của cậu ấy còn trực tiếp vượt qua mong muốn của Trần Thương.

Đây đâu phải biểu hiện của trung cấp phẫu thuật?

Trần Thương vội vàng xem xét, chỉ thấy bên trong thanh kỹ năng hiện lên thông tin:

[Nội soi xâm lấn tối thiểu vết thương trong phẫu thuật cắt bỏ túi mật: Cao cấp!]

Trần Thương lập tức sửng sốt

Vừa mới thử làm đã đạt cao cấp?

Đây là một thiên tài sao?

Trần Thương nhìn Trần Bỉnh Sinh một cái.

Chỉ thấy lão Trần cũng đang nhíu mày suy tư, nhóc con này, có chút thú vị

Hai người liếc nhìn nhau, không cần nhiều lời cũng hiểu, lần này bọn họ nhặt được bảo bối rồi.

Bỗng Trần Thương quay người nói:

- Cậu là Đinh Chiêu đúng không? Khoảng thời gian này, cậu đi theo tôi

Đinh Chiêu nghe xong, kích động không thôi, cậu biết rõ, cơ hội thay đổi số phận của cậu đã tới

Buổi tối, Trần Thương và lão Trần Thương lại đến phòng ăn quen thuộc, tiệm mì cũ.

Sau khi bước vào, dì cười nói:

- Chủ nhiệm Trần, lão Trần, các cậu đã tới

Trần Thương nhớ lại cách xưng hô Đại Trần, Tiểu Trần trước đây, anh cứ có cảm giác chuyện mới xảy ra ngày hôm qua thôi.

Hai người bọn họ chọn bốn món ăn, lại gọi thêm bình Hồng Cái Phần sau đó nhâm nhi.

Trần Thương hỏi một câu:

- Lão đại, giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu được tổ chức vào tháng ba sang năm, tôi chuẩn bị dẫn người đi tham gia, anh có muốn đi không?

Trần Bỉnh Sinh nhất thời nghẹn lời, anh ấy đốt thuốc, sau khi hút được một nửa mới nói:

- Tôi không đi! Tôi già rồi, theo không kịp tiết tấu, cậu đã đi cũng có nghĩa đoàn chúng ta sẽ có giải thưởng, vậy tôi còn đi làm gì

Trần Thương gật đầu:

- Vậy anh có đề cử ai không?

Trần Bỉnh Sinh do dự một chút mới nói:

- Mông Tái Nam không sai, là tổ phó của khoa chúng ta, thực lực của cô ấy có thể đảm đương được, hơn nữa tố chất tổng hợp rất mạnh. Còn nữa, tôi cảm thấy Ngô Huy cũng phải đi, đúng rồi... Đặng Minh, nhóc con kia rất ưu tú, lăng xăng chạy trước chạy sau trong khoa cấp cứu, ngày nào cũng ra xe, xác suất cấp cứu thành công rất cao! Ừm… Về chuyện hôm nay, có phải ngươi coi trọng Đinh Chiêu kia hay không?

Trần Thương gật đầu, anh cũng không che giấu:

- Đúng, tôi muốn tìm vài người trẻ tuổi tham gia. Ngô Huy không cần đi, anh ấy đã lớn tuổi rồi, hơn nữa, hiện tại, anh ấy là chủ tịch hội liên hiệp khoa Ngoại thần kinh thế giới, trọng trách của anh ấy không nhẹ, tôi muốn để anh ấy tập trung hoàn toàn vào khoa ngoại.

- Tôi muốn để Hoàng Tân Hải tham gia.

- Còn Đinh Chiêu kia... Tuổi còn rất trẻ, mấy tháng này cứ thử bồi dưỡng xem có thể bồi dưỡng được hay không?

- Thần ngoại Hoàng Tân Hải của khoa chỉnh hình, tôi lại muốn mang theo Mã Nguyệt Huy, tăng thêm Đặng Minh của khoa phẫu thuật chấn thương, về phần khoa tim mạch... Đúng, Tỉnh Nhiên! Tôi cũng thêm anh ấy vào đội, vừa vặn

Sau khi xác định xong danh sách, hai người bắt đầu tán gẫu.

Hai người nói từ chuyện Trần Thương thực tập, hàn huyên tới Trương Chí Tân ra biển, lại chuyển qua âm mưu của Trương Hữu Phúc, hàn huyên tới bao nhiêu chủng loại rượu của cha vợ, tới khi uống nhiều rồi, lại nhắc tới thư ký Đàm rồi chửi mẹ.

Bà mẹ của y tá trưởng ngồi ở đằng kia cười ha hả.

Bà coi như không nghe thấy những lời Trần Thương nói.

Nói câu không dễ nghe, đừng nghĩ Trần Thương chỉ là một chủ nhiệm khoa cấp cứu, nhưng quyền lợi của anh, còn lớn hơn một viện trưởng hay một bí thư nhiều.

Bởi vì hai người đã uống nhiều, Trần Thương chuẩn bị để Hứa Khôn đưa lão Trần về nhà.

Đúng lúc đó, lại thấy một chiếc Mercedes-Benz S600 ngừng lại ở cửa ra vào.

Trần Thương nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo lông đứng trước xe Trần Bỉnh Sinh.

Lão Trần cười ha ha một tiếng, kiêu ngạo nói:

- Nhìn thấy chưa? Đây chính là thực lực

- Nói cho ngươi biết, nhóc con, lão đại của cậu, không chỉ là một bác sĩ có kỹ năng phẫu thuật tốt, điều quan trọng nhất chính là địa vị trong gia đình...

Cố Hân bật cười, cũng không phản bác, chỉ đi lên đem lão Trần đưa vào trong xe.

Sau đó cô ấy nhìn qua Trần Thương, nói:

- Tôi cũng đưa cậu trở về nhé?

Trần Thương vội vàng vẫy tay một cái:

- Chị dâu không cần, hai người cứ về đi, tôi có tài xế.

Vào lúc này Hứa Khôn cũng lái xe tới.

Hiện tại, Cố Hân mới yên tâm về nhà.

Khi về đến nhà, Tiểu Trần Dương nhìn thấy Trần Thương trở về, nhóc con rất vui vẻ chạy tới ôm anh.

Miệng nhỏ của Trần Dương ngọt ngào như bôi mật, gọi ba ba ba ba loạn cả lên, thế nhưng tới lúc nhóc con ngửi thấy mùi rượu, cái mông nhỏ lập tức uốn éo leo lên giường.

…………….

Buổi sáng ngày hôm sau, vào lúc Trần Thương thức dậy ăn cơm, Tần Duyệt đột nhiên nói:

- Trần Thương, anh có muốn cho con của chúng ta dùng vắc-xin hay không?

Trần Thương do dự một chút, nhìn qua Trần Dương vẫn đang bú sữa mẹ.

Trần Dương lại không bú sữa nữa, nhóc con bày ra vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn mẹ một chút, lại liếc mắt nhìn ba ba.

Trần Thương do dự, rồi mới ngập ngừng nói:

- Anh cảm thấy... Virus chơi không lại nhóc con của chúng ta! Hơn nữa, chủ yếu là anh tin tưởng vào chất lượng nòng nọc của anh

Mặt Tần Duyệt đỏ lên, cô liếc Trần Thương một cái:

- Sáng sớm đã nói những lời này rồi, may mà con trai của anh còn chưa hiểu gì

Tiểu Trần Dương chắc chắn đã nghe hiểu gì đó rồi, cho nên nó đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười với Trần Thương.

Nụ cười này, khiến cho Trần Thương có một loại ảo giác

Nhóc con này thật sự không hiểu sao?

Trần Thương thở dài:

- Nhóc con này, chiếm lấy vợ của anh quá lâu rồi, anh cũng chỉ có thể nói vậy mà thôi.

Lúc này, kênh thời sự đột nhiên truyền đến tin tức:

- Hiện tại, người lây bệnh virus rota trên toàn quốc liên tục tăng lên. Số lượng người tử vong đột phá năm trăm triệu người, giá cả vắc-xin 5 trong 1 liên tục tăng lên...

Trần Thương cũng bị tin tức này hấp dẫn sự chú ý

Đột nhiên Trần Thương hít sâu một hơi, xem ra thật sự phải đẩy nhanh tiến độ phát minh ra vắc-xin mới.

Buổi sáng hôm đó, anh trở lại bệnh viện, gọi Đinh Chiêu tiến vào phòng làm việc.

Sau đó, anh trực tiếp nói:

- Bốn tháng sau, tôi muốn mang cậu tham gia giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu, cậu có lòng tin không?

Đinh Chiêu nghe vậy, lập tức kích động nói:

- Tôi có

Cơ hội này quá hiếm có, nếu như bỏ qua, chắc chắn phải đợi bốn năm sau.

- Thế nhưng... Chủ nhiệm, tôi lo lắng ta có thể theo không kịp tiết tấu của mọi người hay không?

Kỳ thật hiện tại trong tay Trần Thương có một tấm ‘Thẻ thiên phú’, nhưng anh vẫn còn đang do dự, có muốn cho Đinh Chiêu hay không.

Hơn nữa, sau khi hoàn thành xây dựng tiểu đội, bọn họ cần tham gia luyện tập cấp cứu, nếu không... Rất khó đào tạo ra thành quả.

Bình Luận (0)
Comment