Hơn nữa, hầu hết những người này đều là nam giới. Tâm lý xác định giới tính của họ đối lập với đặc điểm giới tính sinh lý của họ.
Nếu nói rối loạn định dạng giới không tính là bệnh, vậy chuyển giới có thể thuộc loại bệnh rồi.
Bởi họ thường mạnh mẽ yêu cầu phẫu thuật thay đổi cấu trúc của dương vật để chuyển đổi giới tính.
Một số bệnh nhân do không được phẫu thuật nên đã tự cắt và nhận hậu quả nặng nề.
Trong thời gian cậu ta đi vệ sinh, Trần Thương bảo những người đứng xem xung quanh giải tán.
Triệu Phúcc Sinh căng thẳng nãy giờ, bây giờ, ông ta mới thở phào nhẹ nhõm:
- Aiya… Cái này thật là khó mở miệng.
- Đứa trẻ này luôn cho mình là con gái. Thường ngày tôi cũng bận rộn nên không biết sao lại như thế này
- Bây giờ, tôi cũng không có yêu cầu gì với nó. Cho dù nó là một đứa phá gia chi tử ăn không ngồi rồi cũng được, chỉ hi vong nó để cho nhà họ Triệu chút hương hỏa.
- Chủ nhiệm Trần, cậu xem đứa trẻ này có thể cứu được không?
Trần Thương có chút trầm ngâm hỏi:
- Triệu chứng xuất hiện từ khi nào? Không phải từ nhỏ đó chứ?
Bởi lẽ, việc xác định chính xác tâm lý của rối loạn định dạng giới sẽ khá rắc rồi.
Nhìn chung, sự phát triển vai trò giới tính là một khía cạnh quan trọng của sự phát triển xã hội trẻ em.
Phát triển vai trò giới tính bao gồm phát triển các khái niệm giới và kiến thức về vai trò giới.
Trong quá trình này, một số sai lệch đã xảy ra ở trẻ, dẫn đến rối loạn định dạng giới.
Câu này của Trần Thương đột nhiên khiến Triệu Phúc Sinh sững sờ
- Hình như là lúc bảy, tám tuổi gì đấy?
Đúng lúc này, thanh niên ấy quay lại. Triệu Phúc Sinh cũng không nói gì nữa.
Dường như cậu ta đã rửa mặt sạch sẽ, nhưng nhìn Triệu Phúc Thành vẫn có chút rụt rè, nhút nhát nói:
- Con không muốn ở phòng bệnh nam, con muốn ở phòng bệnh nữ.
Trần Thương gật đầu nói:
- Phòng bệnh của chúng tôi không phân nam nữ, để tôi sắp xếp cho cậu một phòng đơn.
Cậu ta nghe xong thì khẽ sững sờ, sau đó cảm kích gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Cảm ơn bác sĩ.
Lúc này, Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, liền gọi điện thoại cho giáo sư Đỗ Quyên Hồng ở khoa thần kinh bệnh viện nội trú.
Sắp xếp cậu ta ở khoa nội thì thích hợp hơn, có đủ phòng bệnh, ở khoa tâm thần cũng không có gì lo lắng.
Sau khi Trần Thương sắp xếp cậu ta đến phòng bệnh, lúc này mới tiện cầm hồ sơ bệnh án lúc trước của cậu ta lên xem xét
Các chẩn đoán là: trầm cảm nặng, tâm thần phân liệt… Hơn nữa... còn có xu hướng tự tử và tự hại mình khá nghiêm trọng.
Ngoài ra, không có cái gọi rối loạn định dạng giới.
Điều này khiến Trần Thương có chút cau mày, lẽ ra không phải như thế này.
Điều nghiêm trọng nhất ở thanh niên này là rối loạn định dạng giới.
Anh liếc nhìn Triệu Phúc Sinh và chợt hiểu ra
Có lẽ người đàn ông danh giá và sĩ diện này đã can thiệp một chút, phải không?
Suy cho cùng, đây là một chuyện mất mặt.
- Chủ nhiệm Trần, tôi cảm thấy… Đứa trẻ này có lẽ có bệnh thần kinh. Không phải cậu có thể phẫu thuật trị liệu sao?
- Cậu xem có thể giúp chữa khỏi bệnh này không?
Trần Thương có chút khó khăn.
Rối loạn định dạng giới không giống như các bệnh khác.
Nó không thuộc loại rối loạn ý thức, mấu chốt là sự tự nhận thức của trẻ bị lệch lạc
Ngay cả khi đây không phải là một sự thay đổi hữu cơ, thì làm sao nó có thể được sửa đổi từ bộ não?
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai có thể thay đổi được.
Nhưng hiện tại… Muốn hoàn thành bước này thật sự quá khó
Nhìn thấy Trần Thương trầm mặc, Triệu Phúc Sinh cũng không khỏi thở dài
- Chủ nhiệm Trần, tôi cũng biết rất khó
- Nói thật với cậu, vì bệnh của đứa nhỏ này mà tôi đã lăn lộn ba bốn năm rồi
- Các bệnh viện lớn nhỏ trên thế giới tôi đều đi rồi
- Có thể tìm cũng tìm hết rồi
- Bây giờ tôi tìm đến cậu cũng là đường cùng rồi
- Bọn họ cũng đều nói đây là rối loạn định dạng giới, thậm chí còn không phải là bệnh thần kinh…
Tình trạng này có liên quan đến sự trưởng thành cá nhân và các khía cạnh khác.
Nói đến đây, Triệu Phúc Sinh có chút kích động:
- Chuyện này tôi đều biết, nhưng nhà họ Triệu chúng tôi đã không còn con cái rồi.
- Nói thật thì, cậu đã là con đường lui cuối cùng của tôi.
- Nếu như phía cậu không có cách gì, tôi chỉ có thể… Chọn cách xấu nhất, làm thụ tinh trong ống nghiệm, sau đó đồng ý cho nó phẫu thuật chuyển giới.
Trần Thương nghe những lời này thì cũng bất lực lắc đầu.
Bệnh viện thật sự chính là như vậy
Muôn hình vạn trạng.
Mọi chuyện đều có khả năng.
Nơi như bệnh viện, không mấy ai có thể cười khi bước vào.
Ngay cả mặt người mẹ mang bầu cũng đầy lo lắng.
Trần Thương nghe thấy câu này, chỉ đành gật đầu nói:
- Tôi sẽ cố hết sức
Triệu Phúc Sinh cũng không ở lại lâu. Nhưng trước khi rời đi, ông đã quyên góp 1 triệu nhân dân tệ cho dự án quỹ xóa đói giảm nghèo khẩn cấp.
Triệu Phúc Sinh biết Trần Thương không thiếu tiền, nhưng ông ta vẫn là người sĩ diện, làm việc gì cũng phải bỏ ra một chút.
Thấy vậy, Trần Thương liền nói lời cảm ơn.
Trần Thương đến phòng bệnh, quyết định nói chuyện với Triệu Lan một chút.
Đúng vậy, đứa nhỏ tên là Triệu Lan.
Nghe vệ sĩ nói, thì ra đứa nhỏ tên là Triệu Lan. (hai chữ ‘Lan’ đồng âm).
Triệu Lan nhìn thấy Trần Thương bước vào thì bất giác trở nên căng thẳng. Đến khi Trần Thương bảo vệ sĩ ra ngoài, đóng cửa lại, tâm trạng cậu ta mới thả lòng một chút.
Trần Thương cười nói:
- Tôi đến nói chuyện với cậu một chút.
Triệu Lan bật khóc:
- Bác sĩ, cháu thật sự là con gái, bác sĩ đừng nghe lời cha cháu. Chỉ là cháu sinh nhầm thân thể, nhầm giới tính.
- Cháu không có bệnh. Năm ngoái cháu đã thi Viện Công nghệ Massachusetts. Cháu không có vấn đề gì với chỉ số IQ của mình, và EQ của tôi cũng rất cao. Cháu thực sự bình thường về mọi mặt
- Cháu thật sự là một cô gái
Đối mặt với tiếng khóc của Triệu Lan, Trần Thương chỉ biết gật đầu:
- Tôi tin
Nghe được lời nói của Trần Thương, Triệu Lan chợt sững người
Tin tưởng?
Đây là lần đầu tiên nghe một bác sĩ nói như vậy.
Trần Thương phát hiện, khi Triệu Lan nói mình là con gái, cậu ta không chút do dự, càng không ngụy biện và giải thích. Cậu ta nói như đinh đóng cột, dường như trời sinh đã như vậy
Sau khi nhận được lời khẳng định của Trần Thương, Triệu Lan đột nhiên trầm mặc.
Cậu ta rất gầy, ngồi khoanh tay trên giường nhìn Trần Thương. Ánh mắt không còn vẻ bướng bỉnh như trước mà có chút bất an, lạc lõng, thậm chí là tuyệt vọng.
- Haizz…
Triệu Lan thở dài.
Trần Thương đột nhiên hỏi:
- Cậu đổi tên như thế nào?
Trần Thương cũng đột nhiên nghĩ đến điều này nên mới hỏi.
Triệu Lan, thành thật mà nói, thực sự là một cái tên nữ tính.
Chẳng lẽ là một gợi ý tâm lý?
Nghĩ đến đây, Trần Thương hỏi thẳng lý do.
Triệu Lan nghe xong liền có chút sững sờ, trầm giọng nói:
- Là mẹ đổi cho cháu. Vốn dĩ cháu tên là Triệu Lan.
- Mẹ mất khi cháu bảy tuổi, tên của bà là Hà Hương Lan.
- Lúc mẹ mất đã đổi tên cho cháu thành Triệu Lan.
Trần Thương nghe xong liền sững sờ
- Mẹ tôi mất khi tôi bảy tuổi. Bà ấy tên là Hà Hương Lan.
Anh chợt nhớ tới những gì Triệu Phúc Sinh nói, xem ra đứa trẻ này bắt đầu rối loạn nhận thức về giới tính từ sau bảy tuổi