Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 2147 - Chương 2145: Vắc Xin 7 Trong 1, Tỉ Lệ Phòng Hộ 99%

Khi bac si mo hack full
Chương 2145: Vắc Xin 7 Trong 1, Tỉ Lệ Phòng Hộ 99%
 

Hiện tại, tất cả bọn họ cố gắng cũng vì điều này.

Không nghĩ tới đã có người nghiên cứu ra được

Đến cuối cùng người đó là ai?

Nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người đều dồn vào Tiêu Nhuận Phương.

Chỉ thấy Tiêu Nhuận Phương cúp máy, nói với lái xe:

- Lái xe, chúng ta thay đổi hành trình, không đi tập đoàn kỹ thuật sinh vật Trung Quốc nữa.

- Bây giờ, chúng ta đi An Dương

…………..

Một tỉnh An Dương

Lại khiến cho tất cả mọi người run sợ.

Chẳng lẽ là… Trần Thương?

Không sai, khẳng định là như vậy

Nếu như nói, có một địa danh nào đó gắn liền với tên một con người.

Như vậy đối với những con người làm việc trong ngành nghề y học này, hình như An Dương đã được đánh đồng với cái tên Trần Thương.

Khi Tiêu Nhuận Phương nói địa danh An Dương, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau.

Tần Vĩnh Nghĩa với tư cách chủ nhiệm của trung tâm Kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh. Bản thân ông là người phụ trách chuyện lần này, lại là chú của Trần Thương, nhưng ngay cả chính lúc này, ông cũng có vẻ mặt mờ mịt.

Khi cục trưởng Giám cục Dược Trịnh Nghị nhìn thấy Tiêu Nhuận Phương, ông ấy đang muốn hỏi cái gì đó.

Nhưng Tiêu Nhuận Phương lại thận trọng nhìn đối phương một cái:

- Đừng ai nói chuyện ngày hôm nay, tất cả mọi người cần phải giữ bí mật! Việc lần này cực kỳ trọng đại, tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo

Nói xong, Tiêu Nhuận Phương trực tiếp bấm số điện thoại của lão lãnh đạo.

Lúc này, lãnh đạo đang mở hội nghị, thư ký của đi đến, nhỏ giọng thì thầm:

- Lãnh đạo, chủ nhiệm Tiêu có chuyện quan trọng muốn báo cáo, có liên quan tới vắc-xin...

Lão lãnh đạo nghe xong, cả người đều sửng sốt.

Ông ra vẻ trấn định, lập tức đứng dậy đi ra bên ngoài, thế nhưng lúc này đầu óc của ông đã sớm bị kích động bao phủ.

Rõ ràng ông là một vị lãnh đạo hơn sáu mươi tuổi đầu, nhưng giờ phút này lại có chút không kiềm chế được

- Lãnh đạo, Trần Thương gọi điện nói cho tôi, nói ở bên kia, cậu ấy đã nghiên cứu ra vắcxin

Giọng nói cực kỳ cấp bách, còn có vài phần mừng rỡ của Tiêu Nhuận Phương vang lên.

Sau khi lãnh đạo nghe thấy, cả người ông đều có chút hưng phấn

Thế nhưng lúc này, ông vẫn cố kiềm chế lại sự hưng phấn của mình, nói:

- Tốt! Ngươi lập tức tới An Dương, xem tình huống như thế nào. Chuyện này nhất định phải giữ bí mật. Hiện tại, tôi sẽ liên hệ với thành viên quân khu An Dương, nhất định phải bảo đảm lần nghiên cứu phát minh vắcxin này diễn ra thuận lợi! Lúc tới An Dương, sau khi nhìn thấy Trần Thương, nhớ gọi điện thông báo cho tôi

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Nhuận Phương ngưng trọng nói:

- Chúng ta cần phải tới An Dương, ta lại dặn dò mọi người một lần nữa, không được hé lộ chuyện hôm nay cho bất kỳ ai. Hơn nữa, điện thoại của mọi người, bao gồm cả tôi, toàn bộ phải được theo dõi nghiêm ngặt, không thể để bất kỳ thông tin nào rò rỉ ra bên ngoài

Mấy người nghe xong, đều thận trọng gật đầu

Sau đó, một đoàn người lên một cỗ Alpha Mercedes-Benz, đi về hướng An Dương.

Lúc này, điện thoại Trần Thương vang lên, là Kerry.

- Giáo sư Trần, vắc-xin đã nghiên cứu ra, hơn nữa... Là vắc xin 7 trong 1! Năng lực phòng hộ của nó với kiểu virus Rota mới đạt tới 99%, trên cơ bản có thể đạt được tác dụng bảo vệ

Khi Trần Thương nghe thấy giọng nói không có chút rung động nào của Kerry, bản thân anh lại là người khiếp sợ.

Vắc xin 7 trong 1

Năng lực phòng hộ của nó với kiểu virus Rota mới đạt tới 99%

Tin tức này khiến cho cả người Trần Thương đều vô cùng kích động.

Thành quả nghiên cứu này ngay cả bản thân anh cũng chưa từng nghĩ đến.

Thậm chí Trần Thương đã suy nghĩ cẩn thận về đơn giá vắc-xin rồi.

Cho dù chỉ có thể phòng ngự được lần virus Rota này cũng được.

Thế nhưng... Hiển nhiên anh không nghĩ tới tiến triển lần này lại rực rỡ như vậy, anh nói:

- Tôi lập tức đi qua

Sau khi cúp điện thoại, Trần Thương để Hứa Khôn lái xe chạy thẳng tới sở nghiên cứu.

Lúc này, trong sở nghiên cứu, tất cả mọi người đều rơi vào trong khiếp sợ không cách nào tự kềm chế.

Tất cả mọi người tỏ ra không thể tưởng tượng nổi nhìn Kerry.

- Thành công rồi?

- Vắc xin 7 trong 1?

Đám người Chương Mục Vương Chân đều hưng phấn không gì sánh được.

Bọn họ căn bản nghĩ không tới Kerry trước mắt này lại lợi hại như thế.

- Kerry thật giỏi

- Đúng vậy, Kerry ngươi quá giỏi rồi

Trái lại cả người Kerry lại bình tĩnh không gì sánh được, anh ấy chỉ cười rồi nói câu:

- Đây là công lao của tất cả mọi người.

Không sai

Những ngày này, bất cứ người nào trong số bọn họ cũng nghiên cứu không kể ngày đêm, cố gắng nỗ lực như vậy chính vì ngày hôm nay.

Cuối cùng bọn họ cũng làm được.

Đúng lúc ấy, Trần Thương đi đến.

Khi thấy đám người bọn họ đang đứng trong gian phòng.

Anh trực tiếp hưng phấn lần lượt tới ôm từng người một.

- Vất vả

- Vất vả cho mọi người rồi

- Kerry, vất vả

...

Mọi người đều biết, nhóm bọn họ có ngày hôm nay, cũng nhờ vào một phần công lao rất lớn của giáo sư Trần và Kerry.

Nếu mang ra so sánh, mặc dù bọn họ cũng có cống hiến, thế nhưng... Cũng không phải là rất lớn

Sau khi chúc mừng, Trần Thương nhìn Chương Mục, lớn tiếng nói:

- Chủ nhiệm Chương

Trên mặt Chương Mục vui mừng tiến lên:

- Giáo sư Trần.

Trần Thương hài lòng nói:

- Tất cả nhân viên nghiên cứu, mỗi người được thưởng một triệu đồng, ngươi đi liên hệ ngân hàng đi, chuẩn bị chuyển khoản

Sau khi Chương Mục nghe thấy, ông ấy lập tức trừng to mắt. Mà những người khác cũng như thế, bao gồm những người được điều tạm tới đây từ sở nghiên cứu virus kia, trong đó bao gồm cả hai người Hoàng Anh Bác và Vu Chính Tư, đương nhiên, còn có Vương Chân vừa khỏi bệnh xuất viện

Lúc này, bọn họ đang hướng ánh mắt đầy khát vọng nhìn đám người sở nghiên cứu của Trần Thương.

Nói thật, những nhân viên làm việc trong sở nghiên cứu này như bọn họ, mặc dù có danh tiếng rất lớn, thế nhưng...

Phúc lợi thật sự rất bình thường.

Trách không được mấy người giáo sư Chương Mục bọn họ lại nguyện ý tới đây.

Thật hào phóng

Mỗi người được thưởng một triệu đồng.

Không có bánh vẽ

Không có yêu cầu gì khác

Chỉ trực tiếp cầm tiền

Nếu hiện giờ ai hỏi bọn họ có phục hay không.

Bọn họ chỉ có thể trả lời một chữ, phục

Trần Thương thấy bộ dáng của đám người Vương Chân, lập tức cười nói:

- Làm sao vậy, ngại ít sao?

Vương Chân vội vàng lắc đầu.

Hiện tại, anh ta vừa mới khỏi bệnh ra viện, nói thật trong nhà đâu còn tiền bạc gì, vẫn phải dựa vào con cái cứu trợ. Những năm này, anh ta đều sống bằng tiền dành dụm, nhưng người bị bệnh cần phải chi rất nhiều, khiến cho gia đình vốn không khá giả gì như nhà anh ta, càng trở nên rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Với anh ta, một triệu này chính là một khoản tiền khổng lồ.

Thế nhưng, câu nói vừa rồi của giáo sư Trần có nghĩa là...

Vương Chân lập tức kích động lên.

Chẳng lẽ anh ta cũng có?

Trần Thương cười nói:

- Giáo sư Vương, tiến sĩ Hoàng, tiến sĩ Vu, những ngày này mấy người cũng rất vất vả, mọi người cũng có tiền thưởng

- Tất cả những người đang ngồi ở đây, mọi người cũng có

Đội ngũ tiến hành lần nghiên cứu vắc-xin này không lớn cũng không nhỏ, là đội ngũ có khoảng ba mươi người, cũng có nghĩa là Trần Thương phải chi ra ba mươi triệu.

Đối với Trần Thương, con số này không nhiều, nhưng đối với đám người nghiên cứu khoa học này, thật sự không ít.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều vui vẻ ra mặt

Đáng giá

Thật sự đáng giá

Đi theo ông chủ như vậy, còn có gì mà không cam lòng chứ?

Bình Luận (0)
Comment