Trần Thương quay người nhìn lão Mã:
- Chuẩn bị xong chưa?
Lão Mã thấy Trần Thương nhìn mình, lập tức sửng sốt một chút:
- A? Chuẩn bị? Cái gì chuẩn bị xong?
Trần Thương cười nói:
- Phẫu thuật đó
Lão Mã nuốt ngụm nước miếng, kéo Trần Thương qua nhỏ giọng nói câu:
- Tôi? Thương Nhi? Tôi... Tôi có thể chứ?
Trần Thương nghiêm túc gật đầu:
- Anh đến mổ chính! Tôi hỗ trợ cho anh
Trần Thương biết rõ, ca phẫu thuật này cần phải nhờ vào tay lão Mã.
Cảnh Hồng Minh cũng trừng to mắt:
- Giáo sư Trần, ngài không mổ chính ư?
Nhìn thấy bên trong con mắt Cảnh Hồng Minh tràn đầy vẻ không tin tưởng, lão Mã không phục lắm.
Trần Thương nói:
- Tôi và tổ trưởng Mã cùng nhau thực hiện.
Cảnh Hồng Minh nhẹ gật đầu. Nhưng anh ta vẫn hoài nghi nhìn lão Mã một cái, anh ta luôn cảm thấy cái tên thô lỗ này…
Bên trong phòng mổ, đã có rất nhiều người tới, hầu như tất cả nững chuyên gia khoa chỉnh hình của quân khu đều tới.
kKhoa chỉnh hình của Đông Bắc vốn phát triển khá mạnh, cũng giống như sự lợi hại của khoa hậu môn - trực tràng vùng Xuyên Thục vậy, chuyện này có liên quan tới ưu thế khu vực.
Có lẽ do nghe nói về bệnh hoại tử chỏm xương đùi có thể trị liệu được, cho nên tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng hiếu kì.
Trần Thương cũng không sợ rò rỉ cái gì gọi là cơ mật phẫu thuật.
Dù sao khoa ngoại là một công việc cần kỹ thuật, cũng không phải cứ nhìn qua một lần là thực hiện được ngay.
Không trải qua trăm ngàn lần rèn luyện học tập, chỉ cần một chi tiết không nắm chắc, cũng có thể dẫn đến hai kết quả hoàn toàn khác nhau trong cùng một ca phẫu thuật.
Trước khi phẫu thuật bắt đầu, lão Mã hít sâu một hơi, cầm dao mổ trực tiếp thực hiện thao tác
Nói thật, cũng chẳng biết tại sao, nhưng anh ấy có cảm giác hình như ca phẫu thuật có ý nghĩa cực kỳ to lớn đối với mình.
Lão Mã có thể trở thành trụ cột trung tâm cấp cứu thủ đô, càng là thành viên khoa chỉnh hình của tiểu đội giành được vị trí trong ba mươi hạng đầu khi tham gia vào giải thi đấu kỹ năng cấp cứu thế giới, tự nhiên kỹ thuật của anh ấy không phải hạng người bình thường.
Mà lúc này, lão Mã đã hoàn thành rạch mổ, sau đó để lộ ra khu vực chỏm xương đùi.
Thậm chí có thể nhìn thấy đầu mạch máu bị tổn hại ngay tại chỏm xương đùi
Hôm qua đã tiến hành một lần phẫu thuật, hôm nay lại mở miệng lần thứ hai.
Mặc dù bác sĩ làm phẫu thuật khoa chỉnh hình hôm qua có chút không hiểu, nhưng đối phương vẫn kiên nhẫn quan sát.
Mà thao tác lần này của lão Mã phải nói là rất tinh diệu.
Bắt đầu tiến hành từ khe hở bắp thịt, vừa vặn có thể giảm bớt xuất huyết, hơn nữa lão Mã còn bảo vệ cực kỳ đúng chỗ đối với những mạch máu, dây thần kinh xung quanh vết rạch mổ.
Sau đó, việc cần làm chính là bóc tách màng xương thiếu hụt cung cấp máu.
Quá trình này có độ khó rất cao
Bởi vì không chỉ muốn cân nhắc đến vị trí cắt bỏ, còn phải cân nhắc đến quá trình cấy ghép
Vì vậy, cần phải tận lực giảm bớt màng xương muốn bóc tách, chỉ cần để bề mặt xương lộ ra ngoài tương tự như diện tích của tấm xương cần ghép là được
Còn cần tận lực giữ lại màng xương và mô mềm cùng tiếp nhận xương bám vào, hơn nữa, cần bảo tồn nguồn cung cấp máu và chức năng tạo xương tốt nhất có thể
Nhưng vì sáng tạo một hoàn cảnh khiến cho lưu lượng máu tới đây luôn dồi dào, cần phải cắt bỏ toàn bộ sẹo mô mềm.
Trần Thương nhịn không được nói:
- Tôi đến?
Lão Mã cầm chuôi dao, lắc đầu, nhìn Trần Thương nói một câu:
- Cho tôi tới đi?
Vốn dĩ Trần Thương đang muốn nhìn đẳng cấp kỹ năng của lão Mã, nhưng đột nhiên nhìn thấy hệ thống nhắc nhở
[Đinh! Kiểm tra thấy Mã Nguyệt Huy đã đột phá ngay lúc này, phụ trợ thêm tỷ lệ hoàn thành phẫu thuật thành công. Sau khi đột phá cực hạn, có thể đạt được phẫu thuật chữa trị hoại tử chỏm xương đùi hoàn chỉnh, cũng có thể đạt được hiệu quả ràng buộc đặc thù: khi cùng Mã Nguyệt Huy đồng thời thực hiện phẫu thuật, có thể đạt được sáng tạo + 5. ]
Trần Thương nghe vậy, lập tức sửng sốt một chút.
Đây là... Hiệu quả ràng buộc?
Nghĩ tới đây, Trần Thương thậm chí hơi kinh ngạc.
Anh nhẹ gật đầu:
- Ừm, anh làm đi! Tôi trợ giúp anh.
Đang lúc nói chuyện, Trần Thương cẩn thận bắt đầu phác họa, ánh mắt của anh có thể nhìn thấy những khu vực tổn thương, phụ trợ cho quá trình cắt bỏ diễn ra cực kỳ chính xác.
Lão Mã tiếp tục thực hiện phẫu thuật
Cắt bỏ màng xương xương ống chân...
Sau đó là đưa nó trở lại vị trí cũ và cấy ghép xương
Lão Mã cố định rất tinh diệu.
Đây là thủ pháp tinh diệu ngay cả Trần Thương cũng hiếm thấy, khi cố định chỉ gây ra tổn thương cực nhỏ.
Sau đó là khâu lại kết nối mạch máu...
Toàn bộ phẫu thuật, độ khó rất cao, bởi vì cần đảm bảo được tính tỉ mỉ chính xác trong từng thao tác
Có thể do lão Mã phẫu thuật cực kỳ nghiêm túc, khiến cho mọi người xung quanh lau mắt mà nhìn
Cuối cùng, không biết qua bao lâu, phẫu thuật hoàn thành
Cũng là một lần tuyên bố công khai cho phẫu thuật chữa trị chỏm hoại tử xương đùi bằng cấy ghép xương đã thuận lợi hoàn thành, đây cũng là ca phẫu thuật trị tận gốc bệnh hoại tử chỏm xương đùi đầu tiên
Hiệu quả như thế nào, tất cả còn chưa biết.
Nhưng mọi người đều biết, dựa theo lý luận, xác suất thành công của phẫu thuật này rất cao
Cảnh Hồng Minh đưa mắt đầy kinh ngạc nhìn lão Mã.
Chỉ thấy lão Mã ngóc lên cái đầu tỏ vẻ cực kỳ kiêu ngạo nói:
- Như thế nào? Không phải Thương Nhi đã nói, đây là tôi dạy cho cậu ấy rồi sao?
Trần Thương cười ha ha.
Kèm theo thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên.
[Đinh! Thành công đột phá, nhiệm vụ hoàn thành! Thu được ban thưởng: 1, phẫu thuật chữa trị hoại tử chỏm xương đùi bản đầy đủ; 2, hiệu quả ràng buộc với Mã Nguyệt Huy.]
…………
Mấy ngày sau đó, đám người Trần Thương cũng không vội vã rời đi
Bởi vì bọn họ phát hiện, người bệnh cần cấp cứu ở bệnh viện quân khu hơn rất nhiều so với những người bệnh tìm tới khoa cấp cứu của bệnh viện mình.
Những ngoại thương phổ thông như gãy xương, tổn thương... Cơ hồ khắp nơi đều nhìn thấy
Mà rất nhiều người bệnh bởi vì cấp cứu trễ, đã tạo thành rất nhiều tổn thương không cách nào chữa trị, thậm chí còn lưu lại di chứng, sau đó bọn họ đành tiếc nuối mà rời khỏi đại gia đình quân đội.
Điều này khiến cho Trần Thương càng thêm kiên định với suy nghĩ, mình đã đi đúng đường,
Không hề sai lầm
Hoàn thiện khoa cấp cứu, là một việc tốt sẽ có lợi cho hiện tại và tương lai.
Hòa bình cần phải trả giá.
Mà bây giờ khi hòa bình đã lập lại, nhưng đất nước chúng ta vẫn cần dựa vào những binh lính này bảo vệ.
Những việc Trần Thương có thể làm cũng không nhiều, vì vậy anh chỉ hi vọng mình có thể đứng ra cho những binh lính này thêm một sự bảo đảm về an toàn và sức khoẻ trong khi bọn họ thụ thương.
Mắt thấy đã sắp bước sang năm mới rồi.
Nếu mọi người cứ ở mãi tại bệnh viện quân khu này cũng không ổn.
Duy chỉ có lão Mã
Hiện tại, anh ấy cảm thấy Đông Bắc là một vùng đất may mắn, dường như sau khi anh ấy tới đây, đã tìm được chốn nghỉ chân cho linh hồn của mình.
Mấy ngày nay, ngày nào lão Mã cũng suy nghĩ về công việc phẫu thuật chữa trị chỏm xương đùi.
Trần Thương cũng không để ý hư danh này, anh dứt khoát đem bản đầy đủ phẫu thuật chữa trị chỏm xương đùi mà mình vừa mới lấy được hé lộ một chút xíu ra bên ngoài.
Khiến cho ngày nào lão Mã cũng sống trong mừng rỡ
Cuộc đời trôi qua rất vui vẻ.