Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 2173 - Chương 2171: Tiểu Phẫu Mà Thôi

Khi bac si mo hack full
Chương 2171: Tiểu Phẫu Mà Thôi
 

Còn nghiện

Không được

Trần Thương cảm thấy chưa đủ nghiện.

Phải đánh một trận.

Trần Thương quay người nhìn chằm chằm vào Trần Dương, thì thầm trong miệng một câu:

- Không đánh đòn thì tuổi thơ có thể trọn vẹn sao?

Nghĩ đến đây, Trần Thương trở người của Trần Dương lại, đánh pa pa pa mấy cái vào mông, nhưng cũng không nỡ đánh nặng.

Trần Dương mơ màng, sau đó đột nhiên khóc lên.

Trần Thương thấy thế, lại đau lòng

Mẹ nó, đời trước ba nợ con sao, tiểu tử.

Bệnh viện bên kia vội vàng phẫu thuật,Trần Thương cũng không đoái hoài đến an ủi, liền trực tiếp ném Trần Dương đang khóc oa oa qua phòng của Trần Lạc.

Một cước liền đạp Trần Lạc tỉnh dậy.

Trần Lạc mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy Trần Dương đang khóc oa oa, rồi nhìn qua Trần Thương:

- Anh, anh đang làm gì thế? Đứa bé đang khóc kìa

Trần Thương cũng không màng giải thích, trực tiếp nói:

- Được rồi, hãy trông coi tốt đứa bé, anh đến bệnh viện một chuyến

Sắc mặt của Trần Lạc liền thay đổi:

- Em... em... chị dâu đâu?

Trần Thương nói một cách đương nhiên:

- Chị dâu em đang ngủ, anh cũng không dám đánh thức, ba mẹ cũng đang ngủ. Cũng chỉ có em là phù hợp

Trần Lạc lập tức khóc lên.

- Em là một đại minh tinh đó, không ngủ ngon sẽ có quầng thâm...

Trần Thương lại đạp thêm một cước:

- Nói nhảm nhiều quá

- Nếu như chị dâu em tỉnh lại mà Dương Dương còn đang khóc, thì bắt em hỏi tội

Trần Lạc nhìn qua Trần Dương đang khóc lớn oa oa, cũng rất tò mò là đã xảy ra chuyện gì?

Phải biết là Trần Dương rất ít khi khóc lớn.

....

....

Vương Khánh bên này nhìn thấy Đặng Minh cúp điện thoại, tò mò hỏi:

- Giáo sư Trần nói thế nào?

Đặng Minh nhún vai:

- Nói chờ tôi.

Vương Khánh:...

Cũng đã nói như thế rồi, thì còn cần nói gì nữa?

Nếu như đã là như thế, Vương Khánh và Đặng Minh bắt đầu đi chuẩn bị vật liệu cho phẫu thuật.

Mà đúng lúc này, Trần Bỉnh Sinh chạy đến, thở hồng hộc nói:

- Tôi đã liên hệ với chuyên gia của Bệnh viện mắt, lập tức muốn đến đây, hai người đi đâu thế?

Vương Khánh nói:

- Chuẩn bị trước phẫu thuật.

Trần Bỉnh Sinh tò mò hỏi:

- Không cần đợi chuyên gia của Bệnh viện mắt sao?

Đặng Minh lắc đầu:

- Chủ nhiệm Trần nói anh ấy sẽ đến làm.

Trần Bỉnh Sinh nhất thời mờ mịt, nghi ngờ hỏi:

- Trần Thương?

- Tên tiểu tử này... còn biết làm phẫu thuật Khoa mắt sao?

Trần Bỉnh Sinh lập nghẹn lời.

Còn có phẫu thuật nào mà tên tiểu tử này không biết không?

Anh ta rất muốn hỏi một chút

Bên này, Vương Khánh tìm bệnh nhân trao đổi một phen, nói đã mời chuyên gia đến.

Sau khi biết được tin này, cả nhà cậu bé đều vô cùng hài lòng.

- Cảm ơn, cảm ơn anh, bác sĩ

- Mọi người chính là người tốt

- Thật sự vô cùng cảm ơn các anh

....

Hai vợ chồng nói cảm ơn một tràng.

Bên này Trần Thương đã chạy đến, lúc trước đã cân nhắc đến khoảng cách giữa khu dân cư bệnh viện tương đối gần, nên mới chọn như thế.

Bây giờ xem ra, không có sai.

Thế nhưng bệnh viện còn phân phối cho Trần Thương một căn phòng ở, thế nhưng Trần Thương đã từ chối, dù sao nói thật thì, chỉ tiêu có hạn, Trần Thương cũng không muốn chiếm dụng chỉ tiêu.

Bây giờ tiền bạc cũng không có khái niệm gì đối với anh.

Bởi vì ngay cả bản thân anh cũng không biết mình có bao nhiêu tiền.

Hơn nữa, sau khi máy lập thể não của công ty Google được đưa ra thị trường, thì tài khoản hiện tại của Trần Thương đã được ngân hàng đặc biệt cử nhân viên tới chăm sóc.

Đây chính là đãi ngộ của VIP

Vậy nên, Trần Thương cũng không quan tâm đến một căn phòng ở này.

Nếu như không phải bởi vì nghiên cứu khoa học quá đốt tiền, thì Trần Thương cũng muốn quyên góp một phần.

Dù sao...

Quá nhiều tiền, sẽ rất dễ khiến cho tinh thần của con người sa sút.

Con người vẫn cần phải có điểm tích cực của tinh thần tiến thủ.

Nghèo mới có thể khiến cho người ta thanh tỉnh...

Đúng vậy

…………

Sau khi Trần Thương đến, cảnh cáo nhìn qua Đặng Minh:

- Sau này cách xa con trai của tôi một chút

Trần Thương thù dai uy hiếp một câu.

Khiến cho Đặng Minh dở khóc dở cười

- Phòng phẫu thuật đã sắp xếp xong xuôi, lúc nào cũng có thể bắt đầu phẫu thuật, anh có muốn gặp mặt người nhà của bệnh nhân không?

Lúc này Trần Thương đang cầm phim X-quang trong ray.

Sau khi xem xong, nhẹ nhàng thở ra, xem ra độ khó của phẫu thuật cũng không phải là rất cao, anh gật đầu nói:

- Gặp đi

- Dù sao... tiểu phẫu, để cho người nhà an tâm một chút, sắp qua nắm mới mà, ai gặp phải chuyện này cũng sẽ nóng ruột.

Vương Khánh và Trần Bỉnh Sinh ở một bên đương nhiên là nghe thấy rõ ràng rành mạch

Lão Trần nhỏ tiếng hỏi:

- Bác sĩ Vương, đây là... tiểu phẫu sao?

Vương Khánh nhất thời nghẹn lời, không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào

Nếu như đây là tiểu phẫu, thì đến mức xoắn xuýt như thế sao?

Cậu không nhìn thấy lông mày của tôi khóa chặt, trong lòng có bao nhiêu gánh nặng sao?

Trầm mặc là câu trả lời tốt nhất.

........

Trong phòng phẫu thuật.

Trần Thương đã thay xong quần áo.

Hiển nhiên, hơn nửa đêm đến làm phẫu thuật cũng không phải là lần đầu tiên.

Thế nhưng nói thật thì, đây cũng là lần đầu tiên Trần Thương thực hiện ca phẫu thuật mắt.

Lão Trần ở một bên mở to mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thương.

Chuyện này khiến cho anh chột dạ.

Nếu như bọn họ hỏi đến, thì bản thân nên trả lời như thế nào?

Dù sao thì bản thân đã làm phẫu thuật ở đâu chứ?

Nói dối thật sự là một chuyện cần kỹ thuật.

Đáng tiếc là Trần Thương không học được kỹ thuật này.

Nói thật thì, độ chính xác trong ca phẫu thuật nặng, cũng khó mà chính xác.

Toàn là dựa vào thao tác

Không có nhiều kỹ xảo sặc sỡ như vậy.

Nhiều lúc, chính là dựa vào sự rèn luyện của kỹ năng cơ bản: Khâu lại

Lưu Kiện trực ban đến làm bác sũ gây mê.

Gây mê của Khoa mắt không cần phải gây mê hoàn toàn, gây mê cục bộ là được.

Thế nhưng đề phòng đứa bé này đột nhiên tỉnh lại gây ảnh hưởng đến phẫu thuật, Lưu Kiện đã lựa chọn cơ sở ổn thỏa + gây mê cục bộ.

Phẫu thuật mắt phải tiến hành dưới kính hiển vi.

Hơn nữa còn là kính hiển vi đặc biệt với một loạt các thiết bị giống như tụ điện nguồn sáng.

Độ khó của dạng phẫu thuật này cao hơn nhiều so với độ khó của các phẫu thuật khác.

Bởi vì chỉ cần thao tác nhỏ bé cũng có thể ảnh hưởng đến củng mạc, giác mạc, thậm chí là con mắt

Hai tay Trần Thương cầm lấy bút, tay vững như bàn

Phẫu thuật sắp bắt đầu

Ca phẫu thuật này, không ai có thể giúp được.

Vương Khánh và Đặng Minh chỉ có thể làm việc vặt, trừ cái đó ra, còn có thể nói vài tiếng:

- Cố lên.

Nhưng hiển nhiên là bầu không khí và trong phòng phẫu thuật không hề đáp lại.

Bên này, sau khi Trần Thương chuẩn bị sẵn sàng, dùng dao nhỏ nhẹ nhàng rạch vết thương ở bóng kết mạc phía sau giác mạc cạnh 2mm.

Toàn bộ đều không có máu chảy ra

Cho dù là những mạch máu nhỏ bé ở bên ngoài cũng cố gắng hết sức mà lách qua.

Bước này rất đơn giản, nhưng cũng rất khó

Vương Khánh trừng to mắt, nhìn thấy màn này, hoàn toàn không thể tin được

Chuyện làm sao mà làm được thế?

Chuyện này phải tránh hoàn toàn các dây thần kinh và mạch máu xung quanh mắt.

Giác mạc không có phân bố của mạch máu thần kinh, đây cũng là vì sao nhiều lúc quyên tặng giác mạc lại tương đối rộng rãi, ít nhất thì rất nhiều bệnh sẽ không truyền nhiễm đến giác mạc.

Mà kết cấu của màng cứng thì dày đặc, hơn nữa còn bền vững kiên cố

Bình Luận (0)
Comment