Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 257: Một Giây Đồng Hồ Đến Cùng Dài Bao Nhiêu

Khi bac si mo hack full
Chương 257: Một Giây Đồng Hồ Đến Cùng Dài Bao Nhiêu
 

Trần Thương sững sờ, không thể nín được cười.

Vì hắn mở danh sách các nhiệm vụ dài hạn, nhìn thấy 500 ca phẫu thuật đã được hoàn thành, cảm thấy mục tiêu lâm sàng có thể đạt được.

Đây cũng chính là mục tiêu nhỏ mà Tiền Lâm và Tỉnh Nhiên đặt cho mình.

Lần này Trần Thương nhịn cười không được.

Trần Thương cảm thấy, làm một hệ thống có lương tâm, nên vì kí chủ mà suy nghĩ mọi bề.

Ngay từ lúc đầu, một cái khâu lại có thể xoát ra ba nhiệm vụ, đến bây giờ nhiệm vụ cũng bắt đầu có chút ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đây là một hành vi vô đạo đức.

Đắc ý nhìn 500 cái gân bắp thịt đã được khâu lại, Trần Thương bỗng nhiên mong đợi.

Nếu như đồng thời hoàn thành hai nhiệm vụ, sẽ được ban thưởng gì?

« Gân bắp thịt phục kiện chỉ nam » là đồ tốt, với tư cách là thành phần quan trọng tạo thành bộ phận vận động y học, đối với hậu khôi phục có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Trần Thương cảm thấy, vật này rất có ích nha

Trần Thương cẩn thận từng li từng tí ấn mở màn hình ảo, mở ra nhiệm vụ chưa hoàn thành, nhìn thấy nhiều nhiệm vụ như vậy, đột nhiên Trần Thương cảm giác được toàn thân mình tràn đầy ý chí kiên định.

Không nghĩ tới một Tiền Lâm cộng thêm một Tỉnh Nhiên có thể xoát ra nhiều nhiệm vụ cho mình như thế.

Hiện tại bỗng nhiên Trần Thương có chút hối hận, qua nhiều năm như thế, làm sao lại chỉ có mỗi một bạn gái cũ là Cảnh Nghiên, hẳn là nên có thêm vài người, không vì cái gì khác, chỉ vì từng nhiệm vụ béo bở kia

Nhìn màn hình nhiệm vụ, Trần Thương bắt đầu chọn lựa từng cái, tranh thủ từng bước từng bước đánh tan

Lấy được thưởng cũng không cần suy nghĩ, gần đây căn bản không có tranh tài, học bổng quốc gia dốc lòng hiện tại cũng không bình chọn, giải thi đấu cả nước cũng không nghe nói.

Vinh dự... Cái này có lẽ vấn đề không lớn không nhỏ, chủ nhiệm Trương Hữu Phúc nói muốn mời mình gia nhập khoa ngoại gan mật của Đông Dương tỉnh, nhưng có thể làm quản sự hay không thì khó nói...

Mục tiêu nghiên cứu khoa học chẳng mấy chốc sẽ hoàn thành, đợi đến lúc mình « cấy ghép lá gan » thành công, rất nhanh có thể thu hoạch

Mục tiêu kiếm tiền đầu tiên là mức 200 vạn, hiện tại Trần Thương đoán chừng toàn bộ gia tài của mình cũng chỉ khoảng một trăm vạn, khoảng cách hai trăm vạn còn kém một nửa! Nhưng cái này đều không phải vấn đề gì lớn, làm thêm vài bộ ngực lớn, chỉnh dung, hẳn là sẽ rất nhanh, cuối tuần này tới bệnh viện chỉnh hình nên nói chuyện cùng Trương Chí Tân một chút, hợp đồng mình đã lên kế hoạch vui vẻ ký kết, sau đó liên hệ với Dương Thao, giúp mình đăng lên, công khai ghi giá, tìm thêm một vài phú bà.

Nhiệm vụ bạn gái...

Bỗng nhiên Trần Thương nghĩ đến một biện pháp tốt

Nhiệm vụ nhắc nhở là có một bạn gái xinh đẹp, không có quy định mấy phút mà?

Chính mình hoàn toàn có thể nắm giữ một đoạn khắc cốt ghi tâm, cho dù kéo dài chỉ là một giây đồng hồ vẫn là tình yêu

Cho dù là tình yêu mua bán cũng có thể

Trần Thương nhìn Tần Duyệt đang viết bệnh án ở kia, hệ thống chỉ quy định xinh đẹp, không có quy định ngực lớn hay ngực nhỏ?

Nghĩ tới đây, Trần Thương quyết định tìm Tần Duyệt để thực hiện nhiệm vụ.

Đứng dậy hấp tấp đi tới: "Tần Duyệt, Tần Duyệt."

Tần Duyệt vẫn không dời mắt khỏi máy tính: "Nói..."

Trần Thương ừ một tiếng, nhẹ gật đầu: "Cô cảm thấy tôi thế nào?"

Tần Duyệt: "Chẳng ra sao cả."

Trần Thương: "Nghiêm túc đi, nói thật sự đi, nói thật!"

Tần Duyệt trợn trắng mắt, không có nhiều lời, từ lần trước Trần Thương gửi ảnh phổi bao trùng lúc cô ăn cơm, Tần Duyệt đã chuẩn bị tốt tùy thời phòng bị Trần Thương.

Trần Thương không sợ người khác làm phiền: "Đừng như vậy, cô cho tôi một cơ hội, cũng là cho chính mình một cơ hội, để tôi làm bạn trai cô một giây đồng hồ, được không?"

Tần Duyệt sững sờ, không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Thương: "Một giây đồng hồ đủ để làm gì? ! Trần Thương ngươi cũng quá nhanh đi!"

Tiếng Tần Duyệt đột nhiên tăng lớn, khiến Trần Thương xem chút không đứng vững, Vương Khiêm, Thạch Na, Vương Dũng, y tá trưởng ở bên cạnh đều cùng nhau quay người, nhìn chằm chằm Trần Thương, trong mắt tràn đầy... Đau tim

Trần Thương lập tức muốn hôn mê

Vội vàng khoát tay: "Mọi người hiểu lầm, không phải ý này!"

...

Trần Thương nhìn Tần Duyệt, xem ra nhiệm vụ này phải kéo dài thời hạn.

Tình yêu gì chứ?

Đàn ông vẫn phải lấy sự nghiệp làm trọng.

Khâu lại năm trăm cái gân bắp thịt, nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản.

Với tư cách là khoa cấp cứu của bệnh viện quốc gia, nên có một cái ưu thế, chính là tài nguyên sung túc.

Trung tâm cấp cứu 120 mỗi ngày đều chạy hết công suất, bệnh nhân cần cấp cứu rất nhiều, không sợ khoa cấp cứu của anh không có bệnh nhân, chỉ sợ khoa cấp cứu của anh không có thực lực.

Bình thường không có tuyên truyền, mỗi ngày tới khâu gân bắp thịt cũng có dăm mười người, hiện tại nếu cố ý tuyên truyền, hẳn sẽ gia tăng không ít.

Tỉnh Nhị Viện không có ngoại khoa tay, để đối diện một bệnh viện chỉnh hình tư nhân Ngô cục dần dần phát triển.

Người ta nhạy cảm nhìn thấu cơ hội buôn bán phát hiện chung quanh không đủ, gắng sức hạ thủ, từ nơi khác đưa vào dụng cụ cùng thiết bị bắt đầu tổ kiến ngoại khoa tay.

Nhưng việc thu phí tự nhiên cũng cao hơn so với bệnh viện, nhưng sinh ý thật sự không tệ, hiệu quả cũng rất tốt.

Nhưng Trần Thương rất hiếu kì một chuyện, đến cùng tỉnh Nhị Viện không tổ kiến ngoại khoa tay là bởi vì không có người, hay là bởi vì cái gì khác?

Thậm chí hắn đang suy đoán có phải là ông chủ bệnh viện tư nhân kia cùng giới lãnh đạo cấp cao của tỉnh Nhị Viện có bí mật gì không thể cho ai biết hay không?

Chẳng qua là những thứ này không có quá nhiều liên quan cùng Trần Thương.

Vừa dứt lời, bên ngoài có y tá bắt đầu gọi đến.

Trần Thương đứng dậy trực tiếp đi ra ngoài, bầu không khí trong văn phòng này quá hạn chế, tìm nơi nào để làm nhiệm vụ còn thoải mái hơn một chút.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo dài màu trắng đứng ở cửa phòng cấp cứu, trong tay cầm một cuộn giấy vệ sinh lớn cuốn quanh tay trái, lo lắng bất an.

"Bác sĩ! Khâu lại gân bắp thịt cần bao nhiêu tiền?"

Nhìn thấy Trần Thương đi ra, câu đầu tiên mà người bệnh kia hỏi chính là cái này.

Khiến Trần Thương lập tức sửng sốt một chút: "Phải xem tình huống cụ thể đã, tới đây tôi xem một chút thử xảy ra chuyện gì."

Người đàn ông kia chắc là đầu bếp, lúc chạy vào trên người vẫn còn mang theo mùi vị của đồ ăn.

Ông ta do dự một chút: "Không phải... Nếu như đắt thì tôi sẽ..."

Trần Thương lắc đầu: "Chúng ta trước xem tình huống một chút lại nói, khâu gân bắp thịt cũng có rất nhiều loại, hơn nữa đến cùng có làm tổn thương thần kinh hay không còn chưa biết."

Người đàn ông cắn răng một cái đi theo Trần Thương vào phòng xử lý, Trần Thương cắt cuốn giấy vệ sinh trên tay trái bị thương của ông ta ra, vết thương dần dần lộ ra, là ngón trỏ bị cắt trúng đốt thứ hai.

Ông ta toét miệng cười: "Lúc chặt thịt chặt phải tay, may mà tôi giảm bớt khí lực, bằng không đầu ngón tay này của tôi sợ là rớt ra luôn rồi."

Trần Thương gật đầu, dùng nước muối sinh lí trước cọ rửa một phen, sau đó lại dùng dung dịch ô- xy già tiêu trừ độc, như vậy mới có thể không bị nhuộm màu, sau đó cầm cái kẹp hơi quan sát một chút.

Bình Luận (0)
Comment