Đối phương đã nói như vậy, Tần Tường nhịn không được khiêm tốn đáp: "Thật ra, ca này không phải công lao của một mình tôi, đây là kết quả của các chuyên gia thành phố Lục viện cùng cố gắng, tôi chỉ là mưu lợi mà thôi!"
"Nhưng, chúng tôi cũng đã mời tới bác sĩ chuyên phụ trách khâu da, ngày mai chúng tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật!"
Vương Ngọc Sơn cười, hỏi: "Chủ nhiệm Tần, thật ra mọi người đều cảm thấy hứng thú đối với ca phẫu thuật này, tôi có một yêu cầu quá đáng, lúc phẫu thuật, có thể mở ra trực tiếp để bác sĩ bệnh viện chúng tôi kiến thức một chút hay không?"
Tần Tường mỉm cười: "Đương nhiên là được!"
Video hội chẩn từ xa kết thúc mỹ mãn, Tần Tường nhìn đông đảo bác sĩ ở đây, cười tủm tỉm nói: "Hôm nay hội chẩn từ xa, tôi tin tưởng mọi người đã có một chút thu hoạch, sau hôm nay, tất cả mọi người viết một bảng tổng kết liên quan tới phương diện cấy ghép mô da, đợi đến thứ hai lúc giao ban, mọi người nói ra cảm tưởng của chính mình."
"Còn có, ngày mai phẫu thuật buổi sáng, tất cả mọi người đều phải đến bệnh viện, trừ bác sĩ trực ban, toàn bộ tập hợp đến phòng phẫu thuật, quan sát trực tiếp ca phẫu thuật này."
Sau khi nói xong, Tần Tường rất là vui, làm việc ở Lục viện thành phố Ma Đô đã bao nhiêu năm, cuối cùng mình cũng có thể lộ mặt trước đông đảo chuyên gia, hơn nữa còn có thể để bọn họ chủ động yêu cầu xem mình phẫu thuật trực tiếp. Trước kia, cái này chỉ có trong mộng tưởng
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Tường liền có cảm xúc rất sâu
Nghề bác sĩ này coi trọng thực lực, chỉ cần có thực lực là có thể được người khác tôn trọng.
Hôm nay là ngày lão Tần kiêu ngạo nhất đời mình.
Sau khi nói xong, Tần Tường nhìn Trần Thương, mặt mũi tràn đầy hưng phấn cùng kích động, vỗ vai Trần Thương: "Tiểu Trần, ngày mai còn phải nhờ cậu!"
Trần Thương gật đầu, cười nói: "Không có việc gì, chủ nhiệm, tôi sẽ tới sớm một chút."
Tần Tường gật đầu: "Được! Ngày mai chúng ta sẽ thể hiện thực lực của mình trước mặt người Ma Đô! Đây là thời khắc kích động cỡ nào!"
"Tôi nghĩ lại cũng cảm thấy kích thích, có một ngày tôi có thể phẫu thuật cấy ghép mô da trước mặt một đám chuyên gia, chủ nhiệm của Lục viện thành phố Ma Đô mà lại là trực tiếp phẫu thuật cho cả nước xem, nghĩ đến đã cảm thấy hồi hộp rồi."
Trần Thương cười nói: "Chủ nhiệm, ông vốn rất lợi hại mà!"
Tần Tường khiêm tốn cười một tiếng.
Chào Trần Thương, Tần Tường nói với bác sĩ chủ quản Từ Khải Lâm: "Đi, tiểu Từ, chúng ta đi xem Đậu Hinh một chút, thông báo chuyện ngày mai phẫu thuật cho cô bé biết."
Từ Khải Lâm nhìn Tần Tường hăng hái, muốn nói lại thôi, nghĩ lại, đây không phải là rảnh rỗi đi tìm chuyện chơi hay sao?
Bác sĩ trẻ kia không nói, tự nhiên nói với mình làm gì?
Với tư cách chỉ là một thuộc hạ, việc mình cần làm nhất bây giờ có phải là nên khen chủ nhiệm vài câu hay không?
Lúc này, Chủ nhiệm Tần khẳng định cần một người vuốt mông ngựa, một fan hâm mộ sẽ hô 666
Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm sắc mặt tươi cười: "Vâng, chủ nhiệm."
"Hôm nay chủ nhiệm cũng thật là lợi hại, tôi thật không ngờ chủ nhiệm có thể nghĩ ra là phương án cấy ghép mô da lợi hại như thế, nói thật, lần đầu tiên nghe tới, tôi cũng có chút chấn kinh, nhìn mà than thở!"
"Chủ nhiệm thật sự là hậu tích bạc phát, càng già càng dẻo dai!"
Nói xong, Từ Khải Lâm giơ ngón tay cái đối với Tần Tường
Chụp xong mông ngựa còn thuận tay vuốt ve bờm ngựa, rất đúng chỗ
Tần Tường nghe vậy cũng rất dễ chịu, hai người vừa đi vừa nói chuyện đến phòng bệnh.
Tần Tường nhìn hai cha con nhà họ Đậu, an ủi: "Ngày mai an bài cho phẫu thuật cho Hinh Hinh, chúng tôi đã thiết kế phương án, hơn nữa, phương án này còn được tổ chuyên gia Lục viện thành phố Ma Đô tán thành, ngày mai phẫu thuật sẽ trực tiếp cho chuyên gia đối phương xem."
Đậu Cường Quốc nghe vậy, lập tức cảm kích nói: "Chủ nhiệm Tần, lần này làm phiền ông khổ cực. Tôi không biết phải báo đáp ông thế nào."
Tần Tường khoát tay áo: "Không có việc gì, đây là trách niệm của chúng tôi, có thể trợ giúp Hinh Hinh, nói thật tôi cũng rất vui, cô bé thật đáng yêu."
Đậu Cường Quốc nói: "Cái này... Chủ nhiệm, đường chỉ có thể xóa không?"
Tần Tường sững sờ: "Đường chỉ gì?"
Lúc này, Đậu Hinh xoay đầu lại.
Tần Tường bỗng nhiên trầm mặc...
…
Tần Tường nhìn thấy trên mặt Đậu Hinh bị vẽ đủ kiểu, nhìn những đường nét này... Đột nhiên cảm giác rất quen thuộc
Ý?
Đây không phải phương án mình vừa thiết kế sao?
Lúc nào đã được vẽ ở trên mặt Hinh Hinh
Bỗng nhiên, Tần Tường ngây ngẩn cả người
Đây không phải buổi sáng Trần Thương vẽ cho Đậu Hinh sao?
Rất tương tự với của mình... Giống như... Giống như...
Tần Tường ngây ra
Mẹ nó...
Trách không được vừa rồi cảm giác trong đầu linh quang hiện lên, không cần nghĩ đã vẽ thành thạo như vậy
Hoá ra là giống như này
Nghĩ tới đây, tâm tình của Tần Tường lúc này hết sức phức tạp, sắc mặt lúc thì đỏ, lúc thì trắng, lo lắng bất an
Mình như vậy có coi là đạo văn không?
Chắc là không đâu, không phải chép trong sách ra, sao có thể gọi là đạo văn được?
Thế nhưng dù không tính, chứng cứ đều vẽ ở trên mặt người ta, bên cạnh còn có Từ Khải Lâm đứng đó, mắt to chớp chớp, phải biết rằng bút đều là cô ấy đưa, cái này khiến Tần Tường rất không biết làm sao.
Đậu Cường Quốc nhìn thấy Tần Tường ngẩn người, thận trọng hỏi: "Chủ nhiệm Tần, cái này... Có phải là không nên lau hay không?"
Tần Tường mỉm cười: "Lau, lau sạch sẽ một chút, ngày mai còn phải phác họa nữa, nhớ tắm sạch sẽ, ngày mai phẫu thuật."
Sau khi thông báo xong, Tần Tường chắp tay sau lưng, đi ra ngoài, hiện tại chứng cứ đã không còn, nên bản gốc tính là của mình được rồi chứ?
Thế nhưng... Mấu chốt nhất vẫn là Trần Thương
Tiểu tử kia, aizz... Sao lại ưu tú như vậy chứ?
Nghĩ như vậy, Tần Tường hơi sững sờ, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khác.
Nếu Trần Thương đã có thể vẽ ra bản thiết kế này, vậy thì cũng cho thấy Trần Thương rất hiểu rõ đối với cấy ghép mô da, hơn nữa thậm chí còn không kém chính mình
Lần này, thật khiến Tần Tường chấn kinh.
Hắn mới lớn bao nhiêu?
Chuyện cũ đóa hoa vàng, cũng chính là năm sinh đó mà bắt đầu tung bay.
Mà kỹ năng cấp cứu của Trần Thương, từ xưa đến nay đều vô cùng lợi hại.
Tần Tường nhớ lại mỗi một lần hợp tác cùng Trần Thương, tựa hồ cũng đều thành công mỹ mãn.
Nghĩ tới đây, Tần Tường lại có chút hoài nghi.
Đến cùng là Trần Thương quá trâu?
Hay là mình quá yếu
Người này mới lớn bao nhiêu, chắc khoảng 27 tuổi
Đã học được cấy ghép mô da? Hơn nữa còn có thể thiết kế ra một bản tinh diệu rung động lòng người như vậy.
Tần Tường cố gắng suy nghĩ, hoàn toàn nhận ra. Đúng vậy! Thiết kế phức tạp hơn nữa cũng là khảo nghiệm khâu da, không phải là Trần Thương vì bản thân nên mới thử làm sao?
Người khác cho dù là lấy được phương án thiết kế, thì nhất định có thể làm tốt sao?
Không nhất định
Nghĩ tới đây, Tần Tường đột nhiên cảm giác, trách không được Trần Thương không sợ hãi, một chút cũng không thèm để ý phương án như vậy, bởi vì sau khi người khác cầm tới phương án thiết kế của cậu ta thì căn bản không dám làm, muốn làm cũng không làm được, nhiều nhất là học theo Hàm Đan, Tứ Bất Tượng.
Tần Tường nhịn không được thở dài, thật sự là một người trẻ tuổi kinh khủng.
Nếu không... Phẫu thuật ngày mai để cậu ấy đến mổ chính?
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Tường bắt đầu đấu tranh.