Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 282: Tay Của Nghệ Sĩ Dương Cầm

Khi bac si mo hack full
Chương 282: Tay Của Nghệ Sĩ Dương Cầm
 

Lúc này, văn phòng ngoại khoa cũng tràn đầy một đám người, có bác sĩ, có lãnh đạo, có nhân viên công tác tương quan, Trần Thương cũng nhìn thấy Hình Vũ, anh ta đang ngồi trên ghế, tay phải đặt trên bàn, cổ tay bị băng gạc thật dày bao bọc, vành nón che khuất gương mặt, không biết có biểu tình gì.

Trần Thương đi qua chào hỏi Trương Khắc Cần, lại nhẹ gật đầu với Đàm Trung Lâm.

Đàm Trung Lâm thấy Trần Thương tới, nhịn không được liếc mắt ra hiệu, thấy Trần Thương không hiểu, dứt khoát đi tới, trừng mắt nói ra:

- Sao cậu lại tới đây?

Trần Thương bất đắc dĩ nhún vai:

- Bị viện trưởng ép tới.

Đàm Trung Lâm cũng minh bạch, chuyện lần này xảy ra ở thành phố An Dương, các lãnh đạo nhất định bảo vệ hình tượng và mặt mũi của mình đến nơi đến chốn.

Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương, nhìn quanh mấy lần, sau đó lôi kéo Trần Thương đến nơi hẻo lánh, sắc mặt nghiêm túc, nhỏ giọng nói ở bên tai:

- Tiểu Trần, cậu nghe cho kỹ, lần này cậu hàng vạn hàng nghìn lần tuyệt đối đừng khoe khoang! Đây không phải là lúc cậu khoe khoang.

- Đây cũng không phải là người bình thường, mà là minh tinh, nếu như cậu khâu không tốt, sau này đừng nói làm bác sĩ, kể cả muốn yên tĩnh sinh hoạt cũng không được, cậu nhất định phải nhớ kỹ! Đừng khoe khoang

Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Ông yên tâm đi, chủ nhiệm Đàm, tôi cũng không phải tiểu tử mới lớn, châm ngòi thổi gió liền lên.

Đàm Trung Lâm vốn không yên lòng, lại dặn dò thêm vài câu:

- Ừm, một hồi tôi đi làm sạch vết thương, xử lý một chút, bọn họ cũng không yên lòng để chúng ta làm, hiện tại cũng đang chờ chuyên gia ngoài, đợi bọn họ đến sau đó mới thương lượng phẫu thuật thế nào.

- Coi như lần này cậu đến đây để học tập, nhìn nhiều, ít nói

- Cậu mới 27 tuổi, về sau còn nhiều cơ hội, nhớ chưa?

Đàm Trung Lâm tựa hồ vẫn không yên lòng, cảnh giác nhìn Trần Thương vài lần, quay người rời đi.

Trần Thương cười, nhưng trong lòng rất ấm áp.

Bất luận là Đàm Trung Lâm, hay là Tần Hiếu Uyên, đều đang lo lắng về mình trẻ tuổi nóng tính.

Từ khi Trần Thương bắt đầu bước vào văn phòng đã cảm giác được bầu không khí ngột ngạt tồn tại khắp phòng, tất cả những người có mặt đều tự hỏi thầm trong đầu, lo lắng

Người đại diện của Hình Vũ đang liên hệ với công ty phụ trách và công ty bảo hiểm.

Buổi diễn lần này đã khiến người phụ trách của địa phương đó suy nghĩ đến sứt đầu mẻ trán vẫn không biết làm sao, chắc chỉ có quỷ mới biết tại sao cái đèn lớn như thế lại đột nhiên xảy ra vấn đề.

Lục tục, các chuyên gia trong lĩnh vực ngoại khoa tay của các bệnh viện lớn khắp An Dương tiến vào văn phòng.

Hình Vũ ngồi ở đằng kia, nghĩ đến những chuyện vừa xảy ra ngày hôm nay, trong lòng càng thêm sợ hãi, đừng nói đến tay, ngay cả mạng cũng suýt chút nữa đã không còn, nghĩ tới đây, anh ta lại thở dài một hơi, đến khi nghĩ đến hai tay mình lại cười khổ một tiếng, một đôi tay đối với một nghệ sĩ dương cầm quan trọng thế nào?

Cái này không cần nghĩ cũng có thể biết được câu trả lời

Mỗi lần nghĩ tới đây, Hình Vũ cũng không dám suy nghĩ thêm nữa, chẳng lẽ sự nghiệp của mình trong kiếp này chỉ vừa mới bắt đầu đã phải kết thúc rồi sao?

Ai...

Lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cái tên hiện trên màn hình là Vợ.

Hình Vũ vừa bấm nghe, đầu dây bên kia liền truyền đến tiếng trẻ con ngây ngô đáng yêu cùng tiếng khóc nức nở:

- Ba ba.... Ba ba... Người không sao chứ?

Hình Vũ nghe xong, bật cười:

- Ba không sao hết, Thiên Thiên, ba không có chuyện gì đâu, con đừng lo lắng, không có ba ở nhà con phải chăm sóc cho mẹ thật tốt nghe không, con chính là một nam tử hán đó

Cậu bé nhỏ nói tiếp:

- Nhưng con và mẹ đã xem tin tức, thấy ba bị cái đèn rơi vào... Trông còn rất đau nữa, ba thật là không có chuyện gì chứ? Giờ con và mẹ đang ở sân bay này.

Hình Vũ sững sờ:

- Thiên Thiên, con đưa điện thoại cho mẹ đi.

Hình Vũ vừa nghe thấy giọng vợ mình truyền tới, lập tức trầm giọng nói:

- Sao em lại đưa con tới đây chứ?

Người bên đầu đối diện:

- Thằng bé cứ nhất định đòi đi, gào khóc làm loạn em ngăn không được, hơn nữa em cũng rất lo lắng cho anh, rốt cuộc thì mọi chuyện là thế nào? Có nghiêm trọng không?

Hình Vũ lắc đầu:

- Thật sự cái này chỉ là ngoài ý muốn thôi, chiếc đèn lớn tự nhiên rơi xuống, nhưng anh đã phản ứng nhanh nên không có bị nó rơi trúng, nhưng lại bị mấy miếng thủy tinh vỡ ra xoẹt qua, cũng không có vấn đề gì lớn, em đừng lo lắng.

Đợi Hình Vũ ngắt điện thoại, Đàm Trung Lâm mới lên tiếng:

- Hình tiên sinh, trước tiên chúng ta nên đi xử lý một chút để làm sạch vết thương, còn việc kiểm tra đến giờ chúng ta sẽ kiểm tra sau, không thề lãng phí thời gian để ngồi đợi ở chỗ này, đúng không?

Người phụ trách buổi diễn tên là Chu Chí Nghĩa cũng gật đầu:

- Đúng, Hình tiên sinh, chúng ta nên tích cực cứu chữa, nếu làm được gì thì cứ làm trước, chứ đợi đến lúc kiểm tra xong có khi lại chậm trễ

- Cậu yên tâm, đối với chuyện xảy ra lần này, chúng tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm

Người đại diện của Hình Vũ, cũng là em gái anh, tên là Hình Lệ Bình, cô như đang muốn nói cái gì đó, lại thấy Hình Vũ gật đầu đứng dậy:

- Ừm, vậy làm phiền chủ nhiệm Đàm.

Đang nói chuyện, lại có một đoàn người đi từ phía phòng xử lý đến, nhìn ai cũng rất có máu mặt, thật không biết phòng xử lý đến cùng là gặp chuyện gì?

Đàm Trung Lâm dứt khoát nói:

- Để tránh phiền phức và hỗn loạn, trừ mấy chuyên gia, những nhân viên khác hãy đứng bên ngoài, Tiểu Trần, cậu hãy là trợ thủ giúp tôi.

Đàm Trung Lâm sắp xếp xong xuôi.

Trần Thương hơi sững sờ, tiện tay cầm lấy chiếc áo blouse trắng mắc trên ghế, mặc nó vào rồi đi theo Đàm Trung Lâm đến phòng xử lý.

Đàm Trung Lâm nhìn mọi người một lượt rồi nói:

- Mọi người đến xem tình huống này đi, tiểu Trần cậu giúp tôi thay băng.

Đàm Trung Lâm nói xong, cầm cái kéo nhẹ nhàng cắt băng gạc quấn tại mu bàn tay.

Vết thương lập tức lộ ra

Mảnh thủy tinh chưa được thanh trừ một cách triệt để, nó còn cắm trên vết thương, làm mu bàn tay máu thịt be bét thành một mảng lớn.

Mà điều quan trong nhất là thủy tinh cắm ở cổ tay và mu bàn tay bên cạnh, cái này cũng không phải cái gì tốt đẹp

Đàm Trung Lâm cùng những chủ nhiệm xung quanh khẽ nhíu mày.

Vị trí này, trong giới phẫu thuật học xưng là khu vực “Lọ thuốc hít”, ở chỗ cổ tay và mu bàn tay, vì đây là nơi dây thần kinh và mạch máu phân bố rất dày đặc

Một chỗ không lớn nhưng mạch máu và dây thần kinh lại phân bố dày đặc, có một dây thần kinh, hai mạch máu, ba gân bắp thịt, bốn khối xương.

Mà mu bàn tay bị tổn thương, trừ tổn thương “lọ thuốc hít” ra thì mu bàn tay có cách hai khoảng da thịt, hai khoảng cách này có thể trở thành nhân tố chủ yếu làm người bệnh nặng thêm, cũng sẽ trở thành nguyên nhân chủ yếu gây trở ngại sau khi chữa trị

Bình Luận (0)
Comment