Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 293: Thu Hoạch Tương Đối Khá

Khi bac si mo hack full
Chương 293: Thu Hoạch Tương Đối Khá
 

Mở ra vật phẩm thứ hai.

Thuốc nhỏ mắt: Vật phẩm màu tím, sau khi dùng, thị lực + 5; nhắc nhở: sau khi nhỏ vào mắt, thị lực của anh sẽ vĩnh viên tăng lên 50%.

Đồ tốt

Thị lực đối với phẫu thuật có tầm quan trọng ra sao, có thể tự ngẫm được

Rất nhiều chuyên gia khi phẫu thuật không dám mang khẩu trang, cũng là bởi vì bị cận thị, nếu mang theo khẩu trang, hà hơi rất dễ khiến tầm nhìn mơ hồ, thời điểm then chốt rất dễ xảy ra vấn đề lớn.

Mà nắm giữ một thị lực tốt, đối với loại kia cần hết sức chăm chú, toàn tâm toàn ý tinh tế hóa phẫu thuật mà nói, quá trọng yếu.

Hơn nữa, còn có những ca phẫu thuật mười phần khảo nghiệm nhãn lực, tay mắt lanh lẹ cực kỳ trọng yếu

Một lần khâu cơ Vương cấp phức tạp, rốt cục mang đến cho mình thu hoạch lớn

Trần Thương đã rất hài lòng.

Bất quá, còn có đồ tốt nữa.

Đó chính là ba gói quà cảm kích.

Đinh! Mở ra gói quà cảm kích của Hình Vũ, chúc mừng ngài, nhận được kỹ năng dương cầm của Hình Vũ: Diễn tấu dạ khúc dương cầm: Cao cấp.

Khúc dương cầm được chia thành rất nhiều loại, bao gồm khúc dạo đầu, bản hoà tấu, bản xô- nát, khúc cuồng tưởng, khúc suy tưởng, dạ khúc vân vân...

Khác biệt giữa các khúc chủ yếu là dùng cho các trường hợp khác nhau, tỉ như các loại âm nhạc thịnh điển hòa âm cỡ lớn, phong cách đàn tấu piano đều không giống nhau.

Trần Thương lấy được là kỹ năng dạ khúc của Hình Vũ.

Dạ khúc này là một khúc thức từ Ai-len do nhạc sĩ Field sáng tạo, nó mang hình thức tự do, cách điêu cao nhã, tràn ngập sắc thái lãng mạn.

Nó là loại nhạc khúc mang tốc độ chậm chạp hoặc trung đẳng, giai điệu bình tĩnh, trữ tình, mộng tưởng lại có tư tưởng trầm tư, hoặc là kích động, giàu tính ảo tưởng, nhiệt tình không bị cản trở, tốc độ tương đối nhanh.

Đây là một bản nhạc thiên về biểu đạt tình cảm cùng thư giãn.

Nổi tiếng nhất là 19 bài diễn tấu dương cầm “Dạ Khúc” do nhạc sĩ dương cầm Chopin soạn.

Đàn tấu dương cầm Dạ Khúc: Cao cấp, đặc hiệu: Sức cuốn hút (diễn tấu cảm động lòng người, có sức cuốn hút lớn.)

Trần Thương nhận được một kỹ năng như vậy, quả thực là đắc ý trong lòng, sau này khi ở bệnh viện không làm nổi nữa có thể đổi nghề đi làm nghệ sĩ dương cầm, cũng không tệ nha?

Đinh! Mở gói quà cảm kích của Vương Ngọc Sơn: Nhận được thuật ăn khớp (loại bỏ) thần kinh ngoại biên: Cao cấp.

Đinh! Mở gói quà cảm kích của Thường Hồng Lôi: Nhận được thuật ăn khớp mạch máu xung quanh phần tay: Cao cấp.

Hai kỹ năng này đều là kỹ năng thường dùng trong lĩnh vực ngoại khoa tay, cũng tạm được, ít nhất bây giờ cho dù mình không có cây kỹ năng, cũng có thể ứng đối các thao tác cơ bản xưa nay của các căn bệnh thuộc ngoại khoa tay.

Trần Thương chợt phát hiện, cây kỹ năng ngoại khoa tay của mình nếu có thể mở ra mà nói, chỉ sợ trình độ nghề nghiệp đã trên dưới 15 điểm, mà đáng thương Ngoại khoa lồng ngực chỉ có 5 điểm...

----

Một đoàn người sau khi trở lại phòng làm việc, Trần Thương nhìn thấy một đống người lít nha lít nhít đang tụ tập, nên anh đã nảy sinh ra ý định rời đi.

Mấy câu khích lệ của người khác, Trần Thương căn bản không thèm để ý, những thứ này sẽ không đem đến cho mình bất luận khen thưởng thực chất nào, sẽ chỉ tăng thêm phiền não.

Đến mức danh tiếng...

Khi một người không đủ thực lực để chèo chống danh tiếng của mình, đó chính là lúc phiền phức nhất.

Chỉ cần Hình Vũ nhớ tới mình là ân nhân của anh ta là được rồi, những fan hâm mộ kia... Được rồi, fan hâm mộ mà quay lưng, người một nhà đều đen đủi theo

Trần Thương tìm Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, tôi chuẩn bị trở về.

Đàm Trung Lâm sững sờ, sau khi suy nghĩ một phen:

- Cậu đi theo tôi đến phòng làm việc một chuyến.

Sau khi nói xong, Đàm Trung Lâm dẫn theo Trần Thương đến phòng làm việc của chủ nhiệm.

- Tiểu Trần, tôi... Nói với cậu vấn đề này.

Đàm Trung Lâm nói.

Trần Thương nhìn Đàm Trung Lâm thần thần bí bí, hơi sững sờ:

- Chủ nhiệm, có chuyện gì vậy?

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương:

- Cậu chờ chút đã, tôi có lời muốn nói với cậu.

Nói xong, Đàm Trung Lâm đứng dậy mở cửa.

Chỉ thấy đứng ở cửa gồm có Vương Ngọc Sơn, Thường Hồng Lôi và Hình Vũ.

Đàm Trung Lâm sững sờ:

- Chuyện gì xảy ra?

Vương Ngọc Sơn đi đến, đóng cửa lại, nhìn mọi người một cái, sau đó nhìn chằm chằm Trần Thương, nói:

- Tiểu Trần, tôi dẫn theo Hình Vũ tới, là muốn nói với cậu một chuyện.

- Là như vậy, cậu trước nghe đã đừng có gấp, ý kiến của tôi cậu tham khảo một chút là được rồi, là như vậy: Phẫu thuật là cậu làm, nhưng chúng ta không muốn để cậu quá rêu rao, dù sao hiện tại xã hội này cậu cũng biết rồi đấy, nếu như sau khi tin tức phẫu thuật truyền đi, khẳng định thanh danh của cậu sẽ lan truyền lớn hơn, sau này cũng sễ gặp phẫu thuật rất nhiều, cái này không hề nghi ngờ.

- Nhưng ví dụ như không phải chưa từng gặp, nhưng những người phát triển này... Cũng không quá tốt, cậu còn trẻ, mới 27 tuổi, các phương diện mới vừa vặn bắt đầu, ở độ tuổi này cũng là thời điểm để tiến bộ nhanh nhất, tôi hi vọng cậu có thể mượn thời gian này nghiêm túc rèn luyện chính mình, đề cao mình, không nên bị quá nhiều yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng.

- Vì lẽ đó, tôi tìm cậu muốn nói, để Hình Vũ tạm thời không công khai với bên ngoài là ai đã làm phẫu thuật, cậu... Cảm thấy thế nào?

Vương Ngọc Sơn thật sự là vì Trần Thương mà cân nhắc, Trần Thương tuổi còn rất trẻ, chỉ mới 27 tuổi, thiếu niên đắc chí đối với y học mà nói, không phải một hiện tượng tốt

Y học cùng những ngành khác không giống nhau, không phải dựa vào mấy chuyện phù phiếm.

Nếu như anh là thần tượng, là ca sĩ, lúc này nhất định phải mượn một cơn gió, thổi lên khói lửa nhất thời.

Thế nhưng anh lại là bác sĩ, là bác sĩ, phải lấy trị bệnh cứu người làm bản chức của mình, mỗi ngày thủ vững trên bàn phẫu thuật, cần không ngừng rèn luyện kiến thức ngành y của mình.

Vương Ngọc Sơn là người từng trải, thời gian tiến bộ thời gian nhanh nhất cả đời của ông là trước khi ông thành danh, từ sau khi làm chủ nhiệm, chỉ có tham gia các loại hoạt động, hiệp hội vân vân.

Những công việc này hoàn toàn chính xác đối với lực ảnh hưởng từ xã hội và lực ảnh hưởng ngành nghề của Vương Ngọc Sơn mà nói đều là một lần thay đổi lớn.

Nhưng... Để tay lên ngực tự hỏi một câu, Vương Ngọc Sơn cảm giác những năm này mình thật sự là đang tụt dốc trở về vị trí ban đầu

Vì lẽ đó, khi nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn thật tâm khuyên giải Trần Thương, hi vọng có thể hiểu rõ một vài thứ, nếu không... Bỏ qua thời kỳ vàng son, sẽ không còn kịp nữa.

Đương nhiên, Vương Ngọc Sơn cũng chỉ nói một chút, lựa chọn vẫn là do Trần Thương tự chọn, nếu như Trần Thương muốn được cả danh và lợi, Vương Ngọc Sơn cũng sẽ không ngăn cản quá nhiều, ngược lại sẽ trợ giúp Trần Thương.

Tất cả việc này, đều phải xem ý kiến của Trần Thương

Thường Hồng Lôi cũng nhẹ gật đầu, nhìn chằm chằm Trần Thương:

- Tiểu Trần, tôi nói vài lời thật lòng, nếu như cậu nguyện ý, chúng ta đều có thể nâng đỡ giúp cậu một chút, nhưng vẫn cần cậu suy nghĩ thật kỹ rồi mới trả lời.

Bình Luận (0)
Comment