--
Mỗi người chỉ có khi trải qua nhiều sóng gió mới có thể trưởng thành.
Lần trước ở Đông Đại Nhất viện làm phẫu thuật ở khoa cấp cứu, Cát Hoài bỗng nhiên ý thức được thiếu sót của mình
Những thứ mà bác sĩ ngoại khoa hẳn là phải có: Mắt ưng, tâm sư, tay phụ nữ.
Loại tinh thần quả cảm cùng quyết tuyệt này nhất định phải có được
Mắt ưng là chẩn đoán bệnh, là nói trúng tim đen tìm ra nguyên nhân gây bệnh.
Mà tay phụ nữ thì là kỹ năng phẫu thuật.
Những thứ này đều có thể thông qua học tập cùng rèn luyện để không ngừng đề cao.
Vì lẽ đó, sư tâm cũng là phức tạp nhất.
Bởi vì đây là một loại rèn luyện tâm trí, đối với mỗi một người hành y mà nói, đều là một sự khiêu chiến.
Cát Hoài là một người may mắn, tối thiểu anh ta còn có thể đột phá bản thân.
Kỳ thật, mỗi một lần đột phá đều là một lần thuế biến của bản thân.
Vào giờ phút này, Cát Hoài ngồi trong phòng làm việc, chăm chú xem video phẫu thuật, cảm khái không thôi
Khiếp sợ không chỉ là người làm phẫu thuật có kỹ thuật tinh thông và cao siêu.
Hơn nữa anh ta còn phải có can đảm quyết định thật nhanh trong khi ở phòng cấp cứu để đưa ra quyết định khai triển phẫu thuật
Càng xem, Cát Hoài càng kích thích, càng xem, Cát Hoài càng kích động
Bác sĩ phẫu thuật thần bí này ở trong lòng Cát Hoài có trọng lượng cao vô hạn, suýt nữa trở thành thần tượng của Cát Hoài.
Anh thề, sau lần này, nhất định phải đến khoa cấp cứu của tỉnh Nhị viện để tìm vị bác sĩ kia, phải kéo quan hệ lâu dài với người ta.
Cát Hoài có một loại dự cảm
Vị bác sĩ phẫu thuật cấp đại sư này, rất có thể sẽ trở thành đạo sư thay đổi cuộc đời mình.
Càng nghĩ, Cát Hoài lại càng có cảm giác muốn bành trướng.
Mà Mạnh Hi ở một bên, xem ca phẫu thuật này quả thực cũng có chút giật mình.
Cô không giống với Cát Hoài.
Cô là người đã từng chứng kiến nhiều chuyện lớn lao.
Thế nhưng dù như vậy, một ca khó như vậy lại rất nhanh được đưa ra quyết định phẫu thuật ngay trong phòng cấp cứu cũng thật khiến người ta có chút rung động.
Nước ngoài đối với việc làm phẫu thuật yêu cầu nghiêm ngặt hơn so với trong nước nhiều, loại phẫu thuật này... Mạnh Hi cảm thấy mình cũng chưa chắc đã dám làm.
Kỳ thật, cấp cứu y học bất luận là trong nước hay là nước ngoài, phát triển đều tương đối lạc hậu. Loại phẫu thuật gấp trong phòng cấp cứu này kỳ thật chỉ vẻn vẹn là một loại thao tác mang tính chất lý luận, đại đa số người đều không dám làm.
Chỉ nam mới nhất của y học mặc dù đã quy định rõ ràng, khi chèn ép tim cộng thêm thoát vị hoành màng ngoài tim gặp tình huống bất khả kháng thì có thể khẩn cấp làm phẫu thuật, nhưng có bao nhiêu người có thể quyết đoán như vậy?
Hơn nữa, trừ cái đó ra, năng lực của bác sĩ phẫu thuật là điều không thể nghi ngờ, phẫu thuật cấp đại sư so với bản thân cũng phải cẩn thận.
Một người, bất luận thiên phú có như thế nào, tinh lực đều sẽ có hạn.
Muốn làm tốt một ca phẫu thuật như vậy, không có kinh nghiệm của mấy trăm mấy ngàn lần, tuyệt đối sẽ không đạt được hiệu quả như này.
Mạnh Hi cũng muốn giao lưu trao đổi với người kia thật nhiều, ngồi xuống tâm sự thật nhiều.
Nhưng mà bỗng nhiên khi cô nghe thấy giọng nói từ bên trong phòng phẫu thuật truyền đến, vì sao lại cảm thấy có chút quen tai?
Đến cùng là ảo giác hay là... Mình cả nghĩ quá rồi.
Vì sao giọng nói này quen thuộc như vậy nhỉ?
Video phẫu thuật kết thúc.
Mạnh Hi lắc đầu, buổi tối hôm nay có thể tan tầm sớm chút, chỉ có một ca phẫu thuật, mà lại là phẫu thuật viêm màng tim, không tốn bao nhiêu thời gian, ngày mai ngày kia nghỉ ngơi thật tốt.
Có lẽ hẳn là nên đi xem chút phim, hoặc là làm một bữa ăn ngon thưởng cho bản thân.
Sau khi hội nghị kết thúc, Hạ Cao Phong nhìn mọi người, nói:
- Ca phẫu thuật hôm nay, tài liệu được gửi đến từ khoa cấp cứu của tỉnh Nhị viện, đây là một ca phẫu thuật buồng tim cách sán chân thực đến kinh điển, mọi người sau khi trở về, suy nghĩ thật kỹ, thứ hai lúc giao ban, tôi sẽ hỏi cảm tưởng của mọi người, được rồi, tan họp.
Mọi người nhao nhao gật đầu rời đi.
Ca phẫu thuật này, phàm là một bác sĩ đều sẽ rất có cảm xúc.
Trần Thương thấy cửa mở, lập tức hai mắt tỏa sáng, rốt cục không phải đứng bên ngoài.
Sau khi Hạ Cao Phong đi ra trông thấy Trần Thương, lập tức cười nói:
- Tiểu Trần, cậu qua đây rồi à?
Ông rất thưởng thức Trần Thương, chăm chỉ làm việc còn có thiên phú, nếu như không phải Mạnh Hi là lão sư, Hạ Cao Phong đều muốn cướp đi.
Nhưng ông cũng rất hiếu kì, vì sao Trần Thương lại không nhận Đào Mật làm lão sư chứ?
Dù sao Đào Mật cũng là lão làng trong lĩnh vực ngoại khoa tim, cùng Hạ Cao Phong đều là nhân vật nổi tiếng, nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong cảm thấy chờ lần sau gặp mặt sẽ vui vẻ mà chê cười lão Đào, dù sao bác sĩ ở bệnh viện các người không hiểu sao lại tới bệnh viện chúng tôi tìm đạo sư, nghĩ đến biểu cảm lúc đó của Đào Mật, bỗng nhiên Hạ Cao Phong rất chờ mong.
Đám người tản đi, Trần Thương đi đến.
Hai mắt Cát Hoài bỗng nhiên sáng lên:
- Tiểu Trần, đúng rồi, tôi nhớ được cậu chính là bác sĩ ở khoa cấp cứu của tỉnh Nhị viện à?
Trần Thương gật đầu:
- Ừm, đúng vậy
Cát Hoài một mặt mong đợi chỉ vào video ca phẫu thuật còn mở trên tường, mặt mũi tràn đầy mong đợi nói:
- Cậu biết bệnh viện các cậu có một ca phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim được làm ngay tại phòng khám không?
- Vị bác sĩ này nhất định là đạo sư rất giỏi à? Là chủ nhiệm Đào của ngoại khoa tim làm à?
Cát Hoài liên tiếp hỏi mấy vấn đề liền, Trần Thương có chút không biết nên nói cái gì.
Mạnh Hi nhịn không được hỏi:
- Tiểu Trần lúc đó cậu có mặt không?
Bỗng nhiên sau khi cô nghe thấy giọng của Trần Thương, có chút quen thuộc, tỉ mỉ nghĩ lại, rất giống với giọng nói ở trên TV.
Trần Thương gật đầu, ăn ngay nói thật:
- Ừm, có mặt.
Cát Hoài nghe xong, lập tức hưng phấn:
- Tuyệt vời! Tiểu Trần, tôi cho cậu biết, kiến thức của một ca phẫu thuật như vậy, đối với cậu có ý nghĩa phi phàm, cậu biết không?
- Cậu mau nhìn cái kỹ xảo phẫu thuật kia, cậu nhìn cái kia... Thật sự rất là lợi hại
- Đúng rồi, tiểu Trần, ca phẫu thuật này là ai làm, tôi muốn đi bái phỏng một chút
Trần Thương khụ khụ một tiếng, nhìn bộ dáng Cát Hoài hưng phấn như thế, nói thật có chút xấu hổ.
Nhưng anh cảm thấy, làm người quan trọng nhất chính là thành thật, nghĩ tới đây, Trần Thương nghiêm túc nói:
- Ca phẫu thuật này, là tôi làm...
Cát Hoài ừ một tiếng:
- Tôi hỏi chính là ai mổ chính
Mắt Trần Thương trợn tròn:
- Chính là tôi mổ chính...
Cát Hoài trợn trắng mắt:
- Chính là cậu? Màng tim đều cắt không thạo, còn làm phẫu thuật vá thoát vị hoành màng ngoài tim, độ khó tăng lên mấy cấp khó khăn có biết không?
- Không phải nói đùa với cậu đâu, mau nói cho tôi biết, tôi tìm thời gian đi bái phỏng người ta.
Trần Thương sững sờ, có chút bất đắc dĩ...
Tôi nói thật anh còn không tin thì tôi có biện pháp nào nữa.
Anh cơ hồ mỗi ngày đều gặp tôi, còn cần bái phỏng sao?
Trần Thương thở dài.
Loại chuyện này, nói không ai tin sẽ rất chật vật.
Mà Mạnh Hi rất rõ ràng cũng không tin, cô biết rõ là Trần Thương có tham dự, dù sao cũng có giọng nói của Trần Thương, nhưng khẳng định là không phải Trần Thương làm.
Dù sao, kỹ năng phẫu thuật màng tim của Trần Thương cô hiểu rất rõ, còn là cô dạy dỗ.
Trông thấy Cát Hoài cãi cọ với Trần Thương, Mạnh Hi trợn trắng mắt:
- Đi thôi, hôm nay chỉ có một ca phẫu thuật, làm xong trở về sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai ngày kia cũng nghỉ ngơi.
Mạnh Hi nhìn Trần Thương, tiếp tục nói:
- Hôm nay vẫn là một ca phẫu thuật viêm màng tim cấp tính, vẫn là cậu tới làm đi, tiểu Trần.
- Cát Hoài, anh giúp đỡ tiểu Trần nhiều một chút, mặc dù cậu ấy chuyên về phẫu thuật Ngoại lồng ngực, nhưng dù sao cũng chỉ vừa mới bắt đầu phẫu thuật màng tim, anh đến hỗ trợ phẫu thuật đi.
Sau khi Mạnh Hi bàn giao một phen, dẫn theo hai người đi đến phòng phẫu thuật.