Hiện tại Cát Hoài đối với Trần Thương so với khi đó còn chiếu cố nhiều hơn
Hoặc là nói rất có tinh thần trách nhiệm, cho rằng Trần Thương là một nửa học sinh của mình.
Mình không thể mang theo thành kiến cùng cảm xúc xem thường để dạy bảo Trần Thương.
Dù sao người ta mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, còn mình cũng ba mươi mấy.
Vì lẽ đó, hiện tại Cát Hoài đối với việc dạy bảo Trần Thương, so với đoạn thời gian trước thì có trách nhiệm hơn rất nhiều.
- Tiểu Trần, người bệnh hôm nay tương đối đặc thù, đối với cậu mà nói thì chính là một lần khiêu chiến, nếu như cậu cảm khó, cậu hãy cứ để cho tôi làm, không cần ngại
Cát Hoài nói sơ qua tình hình người bệnh cho Trần Thương, dẫn đầu dặn dò.
Trần Thương sững sờ:
- Vâng, được, cám ơn Cát lão sư, đúng rồi... Người bệnh đặc biệt ra sao?
Cát Hoài thở dài, thận trọng nói:
- Người bệnh năm nay hơn bảy mươi tuổi, nhập viện vì viêm màng tim cấp tính. Vốn dĩ cân nhắc đến tuổi tác của người bệnh tương đối lớn, trị liệu theo cách cũ là chủ yếu, không có kế hoạch phẫu thuật.
- Nhưng hiệu quả từ trị liệu châm cứu, dùng cả thuốc kháng sinh, nhưng... Hiện tại vẫn chưa có tác dụng gì.
- Tính dịch châm cứu đã thay đổi nhiều, hơn nữa có vật bài tiết mủ, vì vậy, sau khi cân nhắc tất cả mọi mặt, vì phòng ngừa bệnh tình trở nên nghiêm trọng, tình huống hiện tại của người bệnh chỉ có thể làm phẫu thuật mổ để dẫn lưu màng tim.
Sau khi nói xong, Cát Hoài tổng kết cho Trần Thương một câu, trịnh trọng nói:
- Tình huống hiện tại chính là chủ yếu có ba chỗ khó
Điểm thứ nhất: người bệnh đã bảy mươi tuổi, cho nên tính nguy hiểm tương đối cao, dự đoán bệnh tình khả năng sẽ có độ chênh lệch;
Điểm thứ hai: phẫu thuật viêm màng tim sinh mủ phức tạp hơn so với viêm màng tim cấp tính thông thường một chút;
Điểm thứ ba cũng là quan trọng nhất: nhất định phải phòng ngừa, rửa sạch phần không sạch sẽ, để tránh hình thành dính liền mãn tính dẫn đến biến chứng bệnh tim cùng buồng tim
Cát Hoài nói đến đây, có chút thấp thỏm, lo lắng cho Trần Thương, cũng là lo lắng người bệnh, vì lẽ đó ngẩng đầu nhìn Mạnh Hi:
- Chủ nhiệm Mạnh, nếu không ca phẫu thuật này cứ để tôi làm đi, tiểu Trần mới học được mấy ngày, tôi lo lắng cậu ta... Dù sao tình huống của người bệnh cũng tương đối đặc thù.
Cát Hoài thực sự là nói thật
Bởi vì phẫu thuật viêm màng tim cấp tính nói thì đơn giản, không cần cân nhắc quá nhiều vấn đề dự đoán bệnh tình, thậm chí độ khó của ca phẫu thuật cũng tương đối nhỏ.
Nhưng một khi viêm màng tim cấp tính phát triển thành viêm màng tim cấp tính sinh mủ, sự tình sẽ bắt đầu chuyển hướng, đây là độ khó của một ca phẫu thuật viêm màng tim.
Bởi vì sau khi sinh mủ cấp tính, có hai vấn đề cần phải quan tâm, một là ảnh hưởng đến sự dính liền của màng tim cùng trái tim, dự đoán độ chênh lệch bệnh tình, dễ gây nên biến chứng bệnh tương quan.
Cái thứ hai thì nghiêm trọng nhất, đó chính là gây nên tính co hẹp viêm màng tim mãn tính
Cái này khá là phiền toái.
Co hẹp viêm màng tim mãn tính cần làm phẫu thuật cắt bỏ bộ phận màng tim, sau đó lại vá màng tim lại, độ khó phẫu thuật sẽ gia tăng.
Mạnh Hi cũng lo lắng như vậy.
Nhưng sau khi cô cân nhắc một phen, vẫn quyết định để Trần Thương ra tay, một khi Trần Thương gặp phải vấn đề, nửa đường cô tiếp nhận là được rồi.
Dù sao độ khó cao là ở trong quá trình xử lý hậu kỳ, mà không ở phải ở giai đoạn đầu.
Mặc dù độ khó của hậu kỳ rất cao, nhưng tính nguy hiểm cùng việc mổ buồng tim bình thường để dẫn lưu không có khác biệt lớn. Để Trần Thương tới trước, tiếp đó nếu mà Trần Thương gặp trục trặc, đổi lại người khác cũng được.
Dù sao, cũng khó có được một lần có cơ hội rèn luyện.
Đối với nhân viên y tế, quan trọng nhất chính là gặp phải những căn bệnh khác biệt, tiếp đó nghĩ biện pháp giải quyết.
Điều này rất quan trọng
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu tới đi, không cần lo lắng, có chúng tôi ở đây.
Mạnh Hi chưa hề nói phẫu thuật có khó khăn nhiều hay ít, một mình Cát Hoài nói là đủ rồi, nếu nói quá nhiều sẽ tạo thành áp lực.
Vì vậy, Mạnh Hi chỉ cổ vũ Trần Thương nên nói vài câu.
Ba người cùng nhau rửa tay ở bồn bên cạnh, Mạnh Hi chợt phát hiện tay Trần Thương rất lớn, ngón tay rất dài, một đôi tay rất đẹp.
Hình như có chút quen mặt...
Trần Thương thấy Mạnh lão sư nhìn chằm chằm hai tay của mình, lập tức sững sờ
Trái tim xiết chặt, do ngày thường tu luyện tới cảnh giới hoàn mỹ nên Bảy bước rửa tay đều có chút tạm ngừng.
Đạo tâm kém chút thì bất ổn.
Trần Thương nhịn không được thở dài, Mạnh lão sư, sau này cô làm phẫu thuật có thể mặc một bộ vừa người hay không, nếu không quá nhỏ bó chặt thì chính là quá lớn trống rỗng.
Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm thấy áp lực lớn nhất khi mình và Mạnh lão sư cùng một chỗ làm phẫu thuật không phải ở trên bàn phẫu thuật, mà là ở bồn rửa tay...
...
Sau khi tiến vào phòng phẫu thuật, ba người mặc đồ phẫu thuật.
Lúc này, bác sĩ gây tê đã làm tốt công tác chuẩn bị, chờ đợi phẫu thuật bắt đầu.
Cát Hoài nhìn Trần Thương, nhỏ giọng nói:
- Tiểu Trần cố lên
Mạnh Hi cũng khẳng định, nhẹ gật đầu.
Mà bác sĩ gây tê thì xấu hổ cười một tiếng, thận trọng lựa chọn một công việc không tệ, nhìn tiểu Trần phẫu thuật là một chuyện vô cùng sung sướng.
Trần Thương nhìn ba người họ, nhịn không được oán thầm vài câu.
Đám người các người, chuẩn bị tinh thần mà chấn kinh đi
Nghĩ tới đây, Trần Thương cố ý nhìn thoáng qua Mạnh lão sư, dù sao... Đây mới thực sự là người cần phải chấn kinh, hai người khác... Khán giả mà thôi.
Nhìn Mạnh lão sư biểu lộ kiểu không màng danh lợi, hư vô, Trần Thương bỗng nhiên rất chờ mong...
Trần Thương quay người, nhìn y tá chuẩn bị dụng cụ.
Hai mắt bắn ra ánh sáng cường giả, hai tay mở ra, trong lòng khẽ ngâm một tiếng: Dao đến
Giờ khắc này, dao phá thương khung, khí thế như hồng,
Khi Trần Thương chuẩn bị xong, bỗng nhiên cửa phòng mở ra, một bóng người vội vã đi vào.
Hạ Cao Phong sững sờ, vừa vặn nhìn thấy Trần Thương đưa tay, lập tức nhếch miệng cười một tiếng:
- Vừa mới bắt đầu à, vừa kịp vừa kịp! Lão Tiền vào đi.
Chỉ thấy Tiền Lượng cùng Hạ Cao Phong lén lút đi vào, không có mặc đồ phẫu thuật mà đứng ở sau lưng mọi người.
- Còn may mà không tới chậm
Tiền Lượng gật đầu:
- Ừm, chúng ta tính toán thời gian vừa kịp.
Một phen này khiến Trần Thương trợn tròn mắt.
Mẹ nó, đám người các người, khinh người quá đáng, nghiện xem kịch thật rồi à?
Hạ Cao Phong cười nói:
- Tiểu Trần bắt đầu đi.
Trần Thương trợn trắng mắt:
- Dao đến
Y tá chuẩn bị kỹ càng dao phẫu thuật nghe vậy thì hơi sững sờ, nhìn Trần Thương như vậy, nhịn không được thở dài, aizz, tư thế như vậy cũng vô dụng thôi... Đáng tiếc một bộ thân xác thối tha.
Trần Thương tiếp nhận dao phẫu thuật, bắt đầu thao tác của mình
Phẫu thuật là gây tê cục bộ, người đàn ông trông thấy nhiều chủ nhiệm tiến đến như thế, trong lòng lập tức vui mừng, xem ra đây là một ca phẫu thuật ổn.
Gây tê xong, Trần Thương bắt đầu chậm chạp nâng dao chuẩn bị bắt đầu, mà Cát Hoài đã chuẩn bị xong bông vải cầm máu.
Phương pháp mổ ngực của Trần Thương là điểm sáng trong phẫu thuật
Dù sao mỗi lần khi Trần Thương mở ngực, rạch da, tách rời bộ vị, đều rất nhẵn mịn.
Trần Thương thận trọng cắt bỏ xương sụn của sườn thứ sáu bên trái, lúc này, nhũ bên trong động mạch hở ra, Trần Thương nhìn Cát Hoài.
- Buộc ga-rô vào động mạch
Cát Hoài gật đầu, chuẩn xác không sai.
Sau khi buộc ga-rô ngăn chặn nhũ bên trong động mạch, tổ chức được tách rời, đã có thể trông thấy buồng tim.
Lúc này, cần phải xuyên qua xương sụn sườn để rạch màng tim ra, thanh trừ mủ dịch bên trong màng tim.
Hạ Cao Phong nhịn không được nhỏ giọng nói với Tiền Lượng:
- Cắt màng tim
Không chỉ có Hạ Cao Phong, mấy người trong phòng đều tràn đầy mong đợi.