Bầu không khí bên trong phòng phẫu thuật tựa hồ cũng không khẩn trương như vậy.
Dù sao có chủ nhiệm Đào Mật tự mình mổ chính, mọi người dù sao đều buông lỏng.
Trương Văn Phú là phụ trợ, Trần Thương hẳn là phụ trợ thứ hai, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thì thuộc về ánh mắt phụ trợ, bắt ngoéo thắt nút vân vân.
Nhưng chuyện này đối với hai người đã rất hài lòng.
Đừng tưởng rằng mỗi học sinh đều có thể đến bàn phẫu thuật, mà lại là mầm non nghiên cứu sinh.
Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, gây tê sư Lưu Kiện ở bên cạnh nói chuyện phiếm cùng chủ nhiệm Đào, y tá Viện Viện dưới ánh mắt hâm mộ của Tiền Lâm và Đồng Học Giáp mặc áo phẫu thuật cho Trần Thương.
Nhưng Trần Thương chợt nhớ tới một chuyện, vấn đề lựa chọn phẫu thuật mở miệng như thế nào.
Nghĩ tới đây, anh quay người:
- Viện Viện, lấy phiếu kiểm tra lại đây, tôi xem X-quang ngực cùng siêu âm một chút.
Khổng Viện Viện nhẹ gật đầu, cầm phim chụp X-quang ra, sau khi Trần Thương nhìn thấy, khẽ nhíu mày.
Dựa theo X-quang ngực này, màng tim của người bệnh lúc này dính liền nhất định là có, nhưng Trần Thương cần phân rõ ràng chính là bộ vị dính liền ở nơi nào, bởi vì bộ vị dính liền khác biệt, rạch mở miệng là không giống.
Kết quả X-quang xuống, hình dáng trái tim rõ ràng không theo quy tắc, có chút cứng ngắc, bên trên trung thất tăng rộng, Trần Thương nhìn có chút trầm mặc.
Đào Mật thấy thế, lập tức trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức, ông biết rõ Trần Thương đang làm gì.
Mà Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thấy ánh mắt lão sư, cực kỳ thức thời, quay người không do dự đi đến sau lưng Trần Thương, nhìn phim chụp X-quang liên tiếp gật đầu.
Tiền Lâm như có điều suy nghĩ gật đầu:
- À, đúng, chính là chỗ nào, điểm vôi hoá kia
Đồng Học Giáp cũng là liên tục phụ họa:
- Ừ, đúng vậy, thật là nhiều.
Trần Thương:...
----
Mấy phút sau, tâm lý Trần Thương nắm chắc.
Đối với một vị bác sĩ ngoại khoa thì tâm lý nắm chắc là mấu chốt nhất, cũng là quan trọng nhất, chuyện này có ý nghĩa là anh ta đối với một ca phẫu thuật này có một cái quy hoạch cụ thể, từ mở đầu đến kết thúc.
Phẫu thuật cũng rất nhanh bắt đầu.
Đào Mật cầm dao phẫu thuật, đắn đo một phen sau đó bắt đầu động thủ.
Một màn này, Trần Thương hiểu ý tứ chủ nhiệm Đào.
Lựa chọn là “Mở dọc xương ức”
Không hổ là lão chủ nhiệm, từ mở miệng, đã để hai mắt Trần Thương tỏa sáng.
Trương Văn Phú thì mí mắt giật một cái, vội vàng cầm băng gạc cầm máu, Trần Thương bất động thanh sắc cầm cái kẹp tới, tất nhiên chủ nhiệm Đào lựa chọn vết cắt này, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn gia tăng thuật dã, quan tâm đến cả hai bên trái tim.
Nếu như vậy, nhất định muốn chuẩn bị cái kẹp trước, mới có thể chuẩn bị các bước tiếp theo tốt hơn.
Quả nhiên, Đào Mật đầu cũng không ngẩn lên, một câu:
- Kẹp tách rời
Vừa nghe vậy, Trần Thương đã đưa cái kẹp tới.
Đào Mật nhịn không được ngẩng đầu, thấy kẹp tách rời trong tay Trần Thương, lập tức nhịn không được cười.
Có phụ trợ thế này, làm phẫu thuật rất thư thái.
Sau đó, trên cơ bản khi chủ nhiệm Đào cần bất kỳ vật gì ở bất cứ thời gian nào đều được Trần Thương thích hợp xử lý tốt, thậm chí khi cần tách rời còn chủ động đưa tay trợ giúp, hoàn toàn không cần chủ nhiệm Đào nhắc nhở.
Một ca phẫu thuật, Trương Văn Phú nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, có một loại cảm giác nhìn bốn huynh đệ?
Nhanh! Quá nhanh
Anh em đang cùng hành động phẫu thuật...
Bởi vì chủ nhiệm cùng Trần Thương hợp tác quá mật thiết, mà Trương Văn Phú căn bản không giúp được gì, cảm giác tay chân vụng về một chút
Dứt khoát không một tiếng động Trương Văn Phú đổi vị trí cùng Trần Thương.
Phẫu thuật tiến hành thuận lợi.
Mặc dù chủ nhiệm Đào đã hơn năm mươi tuổi, nhưng thủ pháp vẫn rất điêu luyện tỉ mỉ.
Vừa rạch ra cơ tiến vào lồng ngực, Trần Thương đã đưa kẹp cầm máu tới, nhanh chóng buộc ga-rô động mạch bên trong ngực.
Tiếp đó cần cắt xương sườn thứ năm tới gần xương ngực ra
Có thể giúp chống mở rộng ngực ra, quan sát tổng quát lồng ngực.
Sau đó đến bước tách rời, biểu hiện ra kỹ thuật của bản thân, phải đem thần kinh hoành trái tách rời khỏi màng tim, hơn nữa, cần tận khả năng mang nhiều mỡ hoặc là tổ chức mềm một chút, như vậy mới có thể không gây tổn thương tới dây thần kinh xung quanh.
Toàn bộ quá trình cực kỳ tinh vi, lúc này Trần Thương mới phát hiện tay của chủ nhiệm Đào rất ổn định
Cho dù Trần Thương đã là phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt cấp đại sư, đối với chủ nhiệm Đào cũng không nhịn được cảm khái mấy phần.
Thật rất giỏi
Chỉ có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.
Có thể hỗ trợ tiến bộ, cái nhìn đại cục của chủ nhiệm Đào tốt hơn so với Trần Thương nhiều, điểm này từ khi mở miệng đã có thể phát hiện ra.
Cho rằng ưu điểm loại phẫu thuật vết cắt “Mở dọc xương ức” này hết sức rõ ràng, có thể nói đối với tầm mắt có thể nhìn được bên trong vết cắt tốt hơn, hơn nữa có thể đồng thời quan tâm hai bên trái phải của tim, còn có thể triệt để cắt bỏ màng tim, cho dù là trong lúc phẫu thuật có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng thuận tiện xử lý
Điểm này, rất phù hợp với tình huống của Ngô Ngọc Thụ.
Bởi vì thời gian bệnh tình bản thân Ngô Ngọc Thụ đã rất dài, không phẫu thuật thì rất khó tiến hành chuẩn xác tình huống màng tim, cái này mới mở miệng, trực tiếp làm.
Nhưng cũng không phải không có khuyết điểm, Trần Thương cảm giác, nếu như vết cắt song thiết đổi thành “Mở ngực trái trước ngoài + mở dọc xương ức” sẽ tốt hơn một chút.
Cứ như vậy, rõ ràng sẽ giảm bớt ảnh hưởng đối với công năng của phổi.
Không ảnh hưởng toàn cục
Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.
Màng tim bại lộ, trong mắt Trần Thương xuất hiện liên tiếp tin tức:
【Quái viêm màng ngoài tim co thắt, Lv 55, cấp Tinh Anh, dính liền tương đối nghiêm trọng, cần cẩn thận tách rời. 】
Trần Thương hơi sững sờ, quả nhiên không phải viêm màng ngoài tim co thắt bình thường.
Quả nhiên
Lúc này, Đào Mật vừa vặn rạch màng tim ra, thế nhưng tình huống trước mắt khiến ông hơi sững sờ.
Còn chưa đạt tới mặt ngoài cơ tim
Bởi vì trái tim cùng lớp màng bên ngoài đã dính liền đến mức không phân biệt được
Điều này nói rõ, trái tim cùng màng tim tầng bẩn cùng tầng vách dính liền nghiêm trọng.
Đào Mật lập tức cảm khái, còn may mình lựa chọn vết cắt này
Bằng không thì phiền toái...
Mà lúc này, Trần Thương đã đưa lưỡi dao tới.
Bởi vì tình huống này, cần tiến hành tách rời ngay
Lập tức khiến Đào Mật sững sờ: tiểu Trần này phát hiện thế nào?
Mặt ngoài Đào Mật không có chút rung động nào nhưng trong lòng đã sớm sóng to gió lớn, phẫu thuật chính là như vậy, chi tiết rất quan trọng.
Mà Trần Thương đối với mỗi một bước đều cực kỳ nắm chắc trôi chảy, thậm chí Đào Mật không làm ra bước kế tiếp, anh đã làm dự định tốt bước kế tiếp
Như vậy làm sao không khiến cho Đào Mật khiếp sợ được?
Điều này có ý gì đã rất rõ ràng: Trần Thương không chỉ biết phẫu thuật viêm màng tim co thắt, hơn nữa có thể nói là am hiểu! Thậm chí không hề kém hơn mình
Nghĩ tới đây, trong lòng Đào Mật rung động, thật sự là ai cũng không nghĩ ra
Tiểu Trần này thật sự là...
Ai...
----
Phẫu thuật tiến hành chậm chạp, trong lòng Đào Mật bùi ngùi mãi thôi.
Bao lâu?
Đã bao lâu rồi mình không có làm một ca phẫu thuật thoải mái như thế này?
Có một người trợ thủ cao cấp, loại cảm giác này thật sự là không hề tầm thường.
Dù sao... người có bản lãnh thế này, ai đi phụ trợ cho mình?
Nghĩ tới đây, Đào Mật nhịn không được thở dài...
Có lẽ thế giới này thật sự có thiên tài, giờ khắc này Đào Mật bỗng nhiên có chút lý giải cảm xúc của Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp...